"Nam Nam, bạn với Trương Lập không thể cứu vãn được nữa hả?"
Chu Tử Tri uống một ngụm nước, cô vô cùng bàng hoàng, bởi nguyên nhân mà cô vẫn lựa chọn tin tưởng tình yêu đa phần là vì mối tình của Kiều Nam và Trương Lập, nhiều lần phân phân hợp hợp, không ngừng mài mòn góc cạnh, cả hai chứng minh cho cô thấy, có hi vọng có lẽ sẽ có kết quả tốt.
Năm xưa tận mắt cô cô chứng kiến hai người họ từng bước từng bước đi đến lâu đài hôn nhân hạnh phúc cỡ nào, hiện tại mỗi người một ngã, không hiểu Kiều Nam và Trương Lập đã phát sinh vấn đề gì đến nỗi không thể dàn xếp ổn thỏa.
"Ly hôn rồi." Kiều Nam thoáng cười, giễu cợt nói,"Còn cứu vãn gì nữa."
Chu Tử Tri mở miệng hỏi,"Lý do?" Cô dừng một chút mới nói tiếp,"Có phải Trương Lập......"
"Không có." Kiều Nam lắc đầu,"Trương Lập tan sở liền về chơi game, từ trước đến nay không ham chơi bên ngoài, đồng nghiệp rủ rê cũng không đi, thời gian trống đều cắm mặt vào màn hình máy tính, anh ấy sẽ không ăn vụng, nguyên nhân chính dẫn đến ly hôn không phải vấn đề ở mình và anh ấy."
Chu Tử Tri khó hiểu nhìn Kiều Nam.
Kiều Nam vuốt tóc, nhẹ nhàng bâng quơ,"Mà là mình với mẹ anh ấy."
Chu Tử Tri sửng sốt, cô không ngờ đến tầng quan hệ này, vấn đề mẹ chồng vừa mới manh nha đặt móng chân vào cuộc sống của cô thôi, cô không có chút kinh nghiệm nào cả.
"Ba Trương Lập mấy năm trước đã qua đời, mẹ anh ấy sống dưới quê một mình, nói là muốn chuyển đến ở với tụi mình, có thể giúp tụi mình quét dọn nhà cửa, chăm sóc con cái hộ tụi mình."
"Bạn cũng biết đó, mình và Trương Lập không sống cùng một thành phố, phong tục tập quán bất đồng, bình thường thường xuyên cãi cọ vì một chút vấn đề nho nhỏ rồi, mình không đồng ý trong nhà có thêm người già, rất bất tiện, Trương Lập cũng nói anh ấy sẽ nói với mẹ, mình tưởng chuyện thế là xong rồi."
"Qua non nửa năm." Kiều Nam ha ha hai tiếng,"Mẹ chồng mình cũng rất lợi hại, một tiếng không nói liền trực tiếp đến đây luôn, lúc mở cửa thấy bà mang theo bao lớn bao nhỏ đứng đó, mình như rơi vào ác mộng."
Chu Tử Tri cả kinh trong lòng, mẹ chồng Kiều Nam khôn khéo quá.
"Sau đó ở lại luôn hả?"
"Đúng vậy, người đến rồi, đuổi đi rất khó, dù sao cũng là mẹ Trương Lập mà, mình cũng đâu tiện mở miệng." Kiều Nam gặm môi,"Khi đó còn chưa có Lỗ Mãng, ban ngày mình đi làm, buổi tối mới về đến nhà, ăn một bữa cơm liền đi ngủ, có đôi khi còn ăn cơm bên ngoài luôn, cho nên tiếp xúc với mẹ chồng kỳ thật không nhiều lắm, ở chung không có mâu thuẫn gì."
"Toàn bộ vấn đề xuất hiện từ khi mình có thai Lỗ Mãng."
Chu Tử Tri vuốt ve ly nước, lúc Kiều Nam mang thai cô còn hôn mê bất tỉnh.
"Người già ở nông thôn thói quen sinh hoạt thật sự là............" Kiều Nam nghĩ nghĩ cũng không tìm ra một từ chuẩn xác để hình dung, cô thở dài,"Không có cách nào tả nổi."
Cô ăn - mặc - tiêu xài, bà đều muốn quản, Trương Lập hiếu thuận, nói mẹ lớn tuổi rồi, sống khổ sở hơn nửa đời người nuôi mấy anh em ăn học thành người, hi vọng cô nhường mẹ hắn một chút, được thôi, cô nhịn, nghẹn một bụng khí, lúc mang thai nhiều lần hỏa khí bốc tận đầu, lại không thể bùng nổ, khiến cô có đôi chút mắc chứng hậm hực luôn.
Sau này sinh ra Lỗ Mãng, là một bé trai, bà vui mừng không siết, giành bế suốt không chịu buông, giống như đó là con trai bà sinh ra vậy.
Kiều Nam liên tục uống vài ngụm nước, mới đem cảm xúc cuồn cuộn áp chế xuống.
Chu Tử Tri thở một hơi,"Bạn vẫn luôn chịu đựng sao?"
Kiều Nam tính tình nóng nảy, cô biết từ lâu, thế mà có thể nhẫn nhịn đến mức đó.
"Mình cũng không ngờ." Kiều Nam cười khổ.
Cô xắn tay áo bên trái lên, khuỷu tay xanh tím một mảng to đùng, nhìn mà phát khiếp.
Chu Tử Tri nhíu mi,"Trương Lập làm?"
"Anh ấy đâu dám." Kiều Nam nói,"Là mẹ chồng mình đó."
"Ngày đó mình thấy khó chịu trong người, như muốn bị cảm, xin nghỉ, không đến câu lạc bộ, nằm nghỉ trong phòng, bà không gõ cửa liền tiến vào phòng mình, hỏi mình sao không thay đồ mà đã nằm lên gường, bảo mình đứng lên, mình đang mệt trong người, nói lại vài câu, sau đó liền cãi nhau, nếu đổi như ngày bình thường bản thân mình bất mãn thì oán giận vài câu với Trương Lập là xong, hôm đó cũng không biết ra sao, mình không nhịn được, phát tiết tất cả oán khí trong lòng."
"Một khi bùng nổ thì còn biết cố kỵ gì nữa đâu, mình nói rất nhiều, giận quá mất khôn, làm gì thốt ra được mấy lời lẽ hay ho, bà khóc gọi điện thoại cho con trai mình liền, nói mình hỗn láo."
Kiều Nam sau này mới hiểu tại sao lúc ấy cô không thể nhịn, bởi vì cô đã nhẫn nhịn lâu lắm rồi, đã vượt mức giới hạn cho phép, lại bị ép thêm một chút lập tức vỡ tan tành.
"Bạn không biết đâu, bà ấy biết diễn lắm, tự biên tự diễn rất siêu luôn."
Chu Tử Tri ngồi không yên, cô đứng lên đi lấy điều khiển từ xa mở TV, làm tan bớt không khí áp bức khó chịu trong phòng,"Nam Nam, sao bạn không giải thích với Trương Lập?"
"Có nói chứ, mà trong mắt anh ấy chỉ nhìn thấy mẹ anh ấy khóc thê lương, bảo tính tình mình quá tệ, còn nói sao mình không thể nhịn một chút."
Kiều Nam rất đau lòng, hơn một tuần, Trương Lập biết đầu đuôi chân tướng, chạy tới hòa hoãn với cô, tràn đầy thâm tình, mở miệng dùng lời ngon ngọt miêu tả tương lai tốt đẹp.
Nhưng nếu sau này lại xuất hiện tình huống như thế thì sao, bó tay.
Thất vọng liên tiếp, tình cảm cô dành cho Trương Lập đều tiêu biến dần.
Chu Tử Tri trầm mặc, thì ra giữa Kiều Nam và Trương Lập tồn tại vấn đề lớn như vậy.
"Bà ấy quả là giỏi quang, mình quá khinh thường bản lĩnh của bà rồi, nhà ở là do mình mua, lúc ly hôn bà ấy còn nhốn nháo muốn phân chia tài sản." Kiều Nam hứ một tiếng,"Dựa vào cái gì chứ?"
Kết hợp tình tiết phim truyền hình luân lý gia đình, Chu Tử Tri khóe miệng hơi trĩu xuống,"Trương Lập không tỏ thái độ gì sao?"
Cô còn chưa tiến vào trạng thái đó bao giờ, toàn mượn những tác phẩm từng tham gia mà tưởng tượng, mẹ chồng nàng dâu vốn là người dưng, chỉ có một người quan trọng có thể đứng giữa làm cầu nối.
Hiển nhiên Trương Lập không hề làm được.
"Anh ấy?" Kiều Nam mỉa mai,"Lần trước không phải mình kể với bạn rồi sao, anh ấy chỉ biết chơi game, chuyện khác đều không để bụng, chừng nào xảy ra chuyện rồi thì anh ấy chẳng xử lý được cái gì êm xuôi cả."
Chu Tử Tri nói," Mẹ Trương Lập đồng ý để Lỗ Mãng theo bạn sao?"
"Làm sao có thể." Kiều Nam trên mặt xuất hiện một tia nộ khí,"Quậy mình dữ lắm đó, bà ấy đi khắp nơi, gọi điện thoại cho thân thích hết người này tới người kia kể xấu mình, nói mình ăn xài phung phí, mình cũng được sáng mắt ra, bất quá bà quậy thế nào cũng vô dụng, con mình sinh, mình và Trương Lập đã nhất trí về quyền nuôi con rồi"
Chu Tử Tri nghe Kiều Nam tâm sự, trong lòng nặng nề.
Hôn nhân đối với cô là xa lạ, cô còn chưa chuẩn bị phải xử sự như thế nào cho tốt, hơn nữa Khâu Dung còn không thích nghề nghiệp của cô, nếu không giải quyết được, sau này đều sẽ trở thành nguyên nhân gây mâu thuẫn rồi dẫn đến bế tắc.
"Ha ha ha ha ha Tử Tri, bạn sẽ không bị mẹ chồng mình dọa sợ chứ?" Kiều Nam lộ ra tiếng cười sang sảng,"Yên tâm đi, tình huống tụi mình khác biệt, bạn không phải mình, Úc Trạch cũng không phải Trương Lập, đâu có giống nhau."
"Đúng là không giống." Chu Tử Tri nói, chỉ có một điểm chung, đó là nguồn gốc của tất cả vấn đề.
"Phỏng vấn Úc Trạch mình có xem rồi nha, biết thương xót vợ." Kiều Nam ái muội chớp mắt, cô hoạt động tay chân,"Tử Tri, nếu bạn và mẹ Úc Trạch phát sinh quan điểm trái ngược, nhất định phải nói ra, trăm ngàn lần đừng học theo mình, nhẫn nhịn là phi thường ngu xuẩn."
Sai lầm lớn nhất của cô là ngay từ đầu lựa chọn thoái nhượng, cho mẹ chồng cơ hội khoa tay múa chân.
Chu Tử Tri "Ừ" một tiếng, trước mắt cô và Khâu Dung còn chưa có gặp được chuyện gì cần tranh luận cả, mỗi lần vừa manh nha, ba Úc Trạch liền xuất hiện, mọi trường hợp đều thay đổi theo chiều hướng tốt.
"Đúng rồi Tử Tri." Kiều Nam đổi tư thế ngồi, đối mặt Chu Tử Tri,"Úc Trạch có hai chị gái, hai người đó đối với bạn thế nào?"
Chu Tử Tri cười khẽ,"Tàm tạm."
Hiện tại bụng Úc Thiến càng ngày càng lớn, tâm tư cơ hồ đều lo cho con, còn lại một chút tinh lực thì để ý tới Tạ Sở, đâu có lo được những chuyện khác, Úc Nguyện thì không can thiệp vô chuyện tình cảm của cô và Úc Trạch, bảo trì cự ly vừa vặn, không quá nhiệt tình, cũng không cố ý lãnh đạm, rất tốt.
"Bạn phải chuẩn bị tâm lý, mẹ chồng không có khả năng xem con dâu như con gái ruột đâu." Kiều Nam nói lời thấm thía,"Nếu bà ấy có nói, bạn nghe cho có thôi, đừng bao giờ tin là thật."
Chu Tử Tri yên lặng nghĩ, chiếu theo tính tình Khâu Dung, không có nhiều khả năng nói với cô câu đó đâu, huống hồ đã có hai con gái rồi.
Con gái ấy mà, một khi nói chuyện phiếm, thời gian đặc biệt trôi nhanh, đợi Kiều Nam cùng Chu Tử Tri đem một bình nước sôi uống hơn phân nửa, mặt trời đã núp sau núi.
"Nam Nam, ở lại ăn cơm chiều đi."
"Thôi." Kiều Nam mặc áo khoác vào, cười nói,"Ngày mai bạn vào đoàn phim rồi, đừng có lề mề, ngủ sớm một chút."
Chu Tử Tri giữ áo cho cô mặc,"Có khó khăn gì phải nói cho mình biết."
"Có khó khăn gì đâu, có của để dành, có con trai, mẹ ruột ở bên cạnh, mình hiện tại so với trước khi ly hôn thoải mái hơn nhiều lắm" Kiều Nam vẫy tay,"Mình đi nha."
Chu Tử Tri nhìn theo Kiều Nam vào thang máy, cô dọn dẹp phòng một chút, gọi điện thoại về nhà, nói tình huống bản thân, sắp vào đoàn phim, có thể không nhận được điện thoại, mỗi lần cô đều nói trước với ba mẹ.
Bên kia Từ Thọ Tình và Chu Kiến Huy đang dùng cơm chiều, hai cụ tinh thần đều sảng khoái
"Ba mẹ đều khỏe cả, con quan tâm tới chuyện của con và Úc Trạch nhiều hơn đi kìa, còn có hai ba tháng nữa là hết năm, qua năm mới, con ba mươi mốt tuổi rồi đó"
Chu Tử Tri bất đắc dĩ,"Con biết rồi."
"Tử Tri, mẹ hỏi cái này...... Úc Trạch cầu hôn con chưa?" Từ Thọ Tình hỏi, bà đánh cái tay Chu Kiến Huy muốn ngăn cản bà hỏi một cái.
Chu Tử Tri cầm trái thị cắn một miếng "Dạ chưa."
"Còn chưa nữa? Vậy không ổn rồi." Từ Thọ Tình cất cao giọng,"Con tìm cơ hội ám chỉ đi chứ."
Chu Tử Tri,"......"
Cô khụ một tiếng,"Mẹ, con không gấp, sau này hãy nói."
"Con không vội, ba mẹ...... Ba con vội đó!" Từ Thọ Tình nghe cô nói vậy rất không bình tĩnh,"Tử Tri à, ba con nôn đến nổi ăn không ngon, ngủ không yên, gầy thấy rõ rồi nè!"
Ngồi ở bên cạnh Chu Kiến Huy vừa mới xử cơm chiều, béo vài cân, ăn ngon ngủ ngon, nghe vợ mình nói,"......"
"Đóng phim ít lại cũng đâu có sao." Máy hát vừa mở ra, Từ Thọ Tình càng nói càng thoải mái,"Hôn nhân đại sự không thể lơ là đâu Tử Tri, nếu con kết hôn trễ, vậy cũng chậm trễ việc mang thai sinh con rồi, sau này con của bạn con đều lên tiểu học cả rồi, thì bé nhà con còn chưa biết đi nữa."
Chu Tử Tri đau đầu,"Dạ dạ được rồi mẹ, con đi nấu mì ăn đây." .
||||| Truyện đề cử: Cuộc Hôn Nhân Ngọt Ngào |||||
"Vậy nha, con làm gì làm đi, nhớ kỹ lời mẹ nói, bắn tín hiệu cho Úc Trạch một chút."
Chu Tử Tri miết điện thoại, gợi ý Úc Trạch cầu hôn? Cô cào cào trán, kế hoạch năm năm kế tiếp đều không có đề mục kết hôn nha.
Úc Trạch hẳn là cũng không vội đâu?
p/s: hihi, không drop đâu nha, chậm thôi hà.