Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn

Chương 6




Chương 6: Hot search


Hai cô gái đụng nhau hấp dẫn ánh nhìn của mọi người.


Tiểu Âu sợ xuất hiện tin tức fan hâm mộ vì minh tinh bị thương, một khi thành hotsearch không phải chuyện tốt: "Để em đi xem."


Cố Nham nhìn qua, chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra đường Chi Hạ: "Để anh." Vừa nói xong anh nhấc chân đi đến.


Tiểu Âu không kíp ngăn cản, Cố Nham đi tới khiến fan hâm mộ kích động không thôi.


Đường Chi Hạ bò dậy, cô cúi đầu, không muốn bị người khác nhận ra.


Cố Nham nhìn cô: "Không sao chứ?"


Đường Chi Hạ hối hận, sao cô không mang khẩu trang theo chứ! Cô cúi thấp đầu: "Không sao."


Fan hâm mộ điên cuồng quay chụp, ca ca của mình thật ấm áp.


Cố Nham khom lưng nhặt điện thoại dưới đất, điện thoại đã bị vỡ màn hình. Anh đưa điện thoại cho Chi Hạ.


Đường Chi Hạ khóc không ra nước mắt: "Cám ơn thầy Cố, tôi đi trước." Nói xong cô quay người rời đi, bước chân gấp như đang có người đuổi theo.


Cố Nham tạm biệt fan hâm mộ đi về phía kiểm an. Đến phòng chờ VIP, tiểu Âu đã điều tra rõ ràng.


"Đường Chi Hạ cũng tham gia Running man. Thủ đoạn của Tân Tĩnh thật lợi hại!"


Cố Nham suy nghĩ: "Bây giờ không giống nhau. Bây giờ trên người cô ấy dán nhãn hiệu Đường nữ lang." Còn có, Cố Nham trao nụ hôn đầu trên màn ảnh cho cô: "Cậu đi tìm túi chườm đá cho tôi."


"Túi chườm đá? Anh chỗ nào không thoải mái?" Tiểu Âu một mặt khẩn trương và lo lắng.


Cố Nham nhìn về phía cô: "Không phải anh."


"Được." Tiểu Âu không hiểu.


Trong phòng chờ máy bay có rất nhiều người, Đường Chi Hạ đang ghé người nghỉ ngơi: "Thiển Thiển, đến Ha dành chút thời gian đi sửa điện thoại." Nhìn cái màn hình nát bét này khiến cô đau lòng.


Trần Thiển tức chết: "Sao có thể vậy! Đụng người khác xong bỏ chạy! Tay của em không sao chứ? Đưa chị xoa bóp cho."


"Ngô, đau ở mông." Đường Chi Hạ nghịch ngợm nói.


"Nham Phấn sao không biết điều như vậy!" Trần Thiển quên mất mình cũng là hội viên của nhóm Nham Phấn.


"Được rồi, không có chuyện gì lớn."


Trần Thiển trừng cô, cẩn thận quan sát tay cô, "Running man đôi lúc có nhiệm vụ rất biến thái. Chị sợ em không phát huy hết sức lực."


Đường Chi Hạ đứng dậy, giơ tay lên: "Chị nhìn xem, không sao. . ." cô buông tay xuống, không để Trần Thiển phát hiện tay cô hơi đau.


"Không sao thì tốt, nhất định phải bắt Cố Nham bồi thường."


Đường Chi Hạ thấy trong lòng ấm áp, tuy mới quen nhưng Trẩn Thiển đã che trở cho cô.


Nửa giờ sau, hai người lên máy báy bay.


Đường Chi Hạ ngồi ở khoang hạng nhất, một lúc sau cô thấy Cố Nham và tiểu Âu cũng đi vào.


Cô đeo tai nghe lên bắt đầu xem quý trước của Running man. Chương trình rất thu hút người xem, tổ đạo diễn và diễn viên hợp tác, hỗ trợ lẫn nhau mới hiệu quả vậy.


Sau khi máy bay cất cạnh khoảng 10 phút, tiểu Âu từ đầu khoang đi đến. Trần Thiển nhìn hắn vẫy tay. Tưởng hắn muốn đi rửa tay, kết quả dừng bên cạnh Chi Hạ.


Vẻ mặt Đường Chi Hạ nghi hoặc: "Có chuyện gì?"


Tiểu Âu nói nhỏ: "Nham ca mời cô qua bên đó."


Đường Chi Hạ tháo dây an toàn, đứng dậy, tiểu Âu cầm túi xách lên đưa cô."


Đường Chi Hạ: "?"


"Tôi và cô đổi chỗ đi, thuận tiện hai người trò chuyện." Tìm từ đầu khoang đến khoang thương gia, hắn cũng không có cách khác a.


Trần Thiển vui vẻ ra mặt: "Em mau đi đi Chi Hạ."


Tiểu Âu: ". . ."


Trần Thiển nhìn sắc mặt hắn, lấy một túi đồ ăn ra: "Tiểu Âu ca, ăn chút gì đi. Tiểu Âu ca, thầy Cố lần này đến Hàng Chua quay phim hay là. . .?"


"Ghi hình chương trình."


Trong lòng Trần Thiển trở lên kích động, chẳng lẽ anh tham gia cùng với Chi Hạ? Chi Hạ lời lớn rồi!"


Tiểu Âu nhìn sắc mặt Trần Thiển tươi cười, hắn mím môi không nói thêm, tuyệt đối không lộ nhiều tin tức.


Đường Chi Hạ ôm túi đi vào khoang hạng nhất: "Thầy Cố, anh tìm tôi"


Cố Nham lấy trong túi một túi chườm đá ra đưa cô: "Tay của em thế nào?"


Đường Chi Hạ kinh ngạc, sao anh biết được.


"Trước tiên chườm một chút, đến Tân Cương khám lại sau."


Đường Chi Hạ nhận lấy, thoa cổ tay: "Cám ơn anh." Nàng hơi hoảng hốt, hành động ôn nhu quan tâm này cô khó tiếp nhận.


Cố Nham cong cong khóe miệng, ánh mắt quét qua ipad cô: "Em thích xem chương trình này?"


Đường Chi Hạ: "Càng xem càng thích. Tôi vẫn cho rằng tất cả các chương trình giải trí đều mua bản quyền nước ngoài, nhưng Running man là bản gốc. Nhưng bình thường tôi ít khi xem những chương trình này, chủ yếu lần này đi ghi hình nên tìm hiểu một chút, để không kéo chân đồng đội."


Hai người trò chuyện vui vẻ, hai tiếng đồng hồ rất nhanh đã trôi qua.


Máy bay đến Tân Cương, Đường Chi Hạ nhìn ra ngoài cửa sổ: "Bên trên có thiên đường, bên dưới có Tô Hàng." Trước kia chị cô tới đây quay phim, chụp cho cô rất nhiều ảnh đẹp, cô thích nhất cây cầu nhỏ ở Giang Nam.


"Lần đầu đến Tân Cương?"


Đường Chi Hạ quay đầu: "Ân. Sáu tuổi tôi đã ra nước ngoài." Trong nước có rất nhiều thành thị chưa ghé thăm.


"Có cơ hội tôi dẫn em đến Tây Hồ."


Đường Chi Hạ cảm thấy nhịp tim đập rộn ràng, cô nuốt một ngụm nước bọt: "Được!"


Máy bay hạ cánh, khoang hạng nhất được xuống trước, Cố Nham đứng dậy, thuận tay cầm túi xách hộ Đường Chi Hạ: "Tay của em đang đau, tôi cầm giúp."


"Thiển Thiển với tiểu Âu đâu?"


"Chúng ta ra ngoài chờ họ."


Cố Nham đội mũ, đeo kính râm, nhìn thật cool a. Đường Chi Hạ theo sau anh.


Tiếp viên hàng không nhìn họ mỉm cười, nói hẹn gặp lại.


Điện thoại khôi phục tín hiệu, Trần Thiển và tiểu Âu theo thói quen mở weibo.


Tiểu Âu: "Tôi biết ngay mà!"


Trần Thiển: "Ông trời của tôi ơi. . . ! Hạ Hạ nhà ta lên hot search!"


Cố Nham [nóng], Đường Chi Hạ [mới].


Hai cái tên xuất hiện hàng loạt trên weibo, ấn vào xem là một loạt ảnh chụp.


Đường Chi Hạ ngã trên mặt đất, Cố Nham đứng bên cạnh cô. Hoàn toàn giống như. . . Cố Nham là hoàng tử, Đường Chi Hạ là. . . cô bé lọ lem.


Ảnh chỉ chụp một góc măt của Đường Chi Hạ, mới đâu mọi người tưởng chỉ là người bình thường.


"Ca ca thật ấm áp!"


"Quá hâm mộ chị gái nhỏ này!"


"Không ai thấy nhan sắc của chị gái nhỏ siêu đẹp sao?"


"Lầu trên nói đúng, tôi cũng thấy thế."


"Chị gái nhỏ không phải Nham Phấn nha, chạy thật nhanh!"


"Lầu trên nói đúng."


. . .


Tiểu Âu thấy nhức đầu, đeo balo lập tức chạy ra ngoài, hắn vừa đi vừa gọi điện thoại cho Cố Nham, hơn nửa ngày Cố Nham mới tiếp: "Nham ca, anh ở đâu?"


"Anh đến Lý Xử chờ cậu."


"Ô, ô, ô. Anh lại lên hot search với Đường Chi Hạ."


Cố Nham nhìn thoáng qua người bên cạnh, nhẹ nhàng lên tiếng: "Ừ."


"Tất cả tin tức trên mạng đều liên quan đến anh và Đường Chi Hạ." Tiểu Âu tức chết: "Để em kêu nhân viên khống chế lại."


Cố Nham đưa tay tháo kính râm xuống: "Không cần."


Tiểu Âu: ". . ."


Bên kia Đường Chi Hạ cũng nhận được điện thoại của Tân Tĩnh: "Ở sân bay xảy ra chuyện gì?"


"Ai da, em bị người ta đụng ngã."


Tân Tĩnh nhịn không được cười: "Em thật có duyên với Cố anh đế nha."


"Tân tỷ, chị định xử lý thế nào?"


Tân Tĩnh nghĩ nghĩ: "Trước hết không thể đối đầu với Nham Phấn. Dù sao em chưa có fan trung thành. Việc này là ngoài ý muốn, Nham Phấn ở sân bay đều biết, đến lúc đấy chị tìm người ngụy trang đứng lên giải thích."


"Hot search trên weibo có thể xóa không? Cố Nham cũng đi quay Running man, em thấy hơi ngại."


"Xóa cái gì! Không cần công ty dùng tiền cũng được lên." Công ty hiện tại lo cho các tiểu hoa đán khác, chưa đến lượt Đường Chi Hạ. Đứa nhỏ này thật không biết sinh tồn trong ngành giải trí, da mặt nhất định phải dày."


Đường Chi Hạ nhìn Cố Nham, trong lòng có chút không bình tĩnh, chỉ mong Trần Thiển mau đến.


Cố Nham híp mắt: "Đang nghĩ gì?"


Mặt Đường Chi Hạ ửng đỏ, cân nhắc nói: "Tôi vừa nghe nói, chúng ta lên hot search."


Khóe miệng Cố Nham lộ ra ý cười: "Quen rồi."


Miệng Đường Chi Hạ giật một cái, quay đầu nhìn anh.


Cố Nham nhìn xung quanh, nhìn thấy có người đang quay chụp bọn họ: "Đừng nhúc nhích. . ."


Đường Chi Hạ sững người đứng đó.


Cố Nham đeo kính râm của mình lên mắt Đường Chi Hạ, kính râm của anh trong nháy mắt che nửa gương mặt cô.


"Thầy Cố. . ."


#