Chương 9: Đạo Diễn Là Ngươi
Vốn chỉ định dành ra cho Edward có 30 phút đồng hồ mà thôi nhưng không ngờ mới đọc sơ qua kịch bản thôi mà đã ngốn của Patrick Whitesell hết số thời gian đó rồi. Patrick Whitesell không thể không công nhận Edward là một khách hàng thú vị nhất từ trước đến nay, mà Patrick từng gặp. Điều này là xấu hay là tốt Patrick Whitesell không biết nhưng hiện giờ anh ta có thể xác định rằng kịch bản này của Edward rất xứng đáng để hắn dành ra 30 phút vừa rồi. Đầu tiền Patrick Whitesell bấm nút điện thoại thông báo trống lịch cho anh ta thêm 30 phút nữa. Kịch bản này là một sự thể hiện tài năng của Edward đến với anh ta, nên Patrick Whitesell rất tò mò sẽ tiếp theo Edward sẽ yêu cầu những gì đây.
Patrick Whitesell đứng dậy tiến về phía quầy rượu ở góc phòng, lấy từ trong tủ ra hai chiếc ly thủy tinh, gắp hai viên đá thả vào trong, rồi cầm trong tủ ra một chai Whisky mới chưa bóc tem. Nhẹ nhàng xoay một cái chiếc tem và nắp chai liền bật ra, Patrick Whitesell rót cho mỗi ly lưng chừng rồi cầm một ly đẩy về phía Edward đang tính từ chối nói:
"Coi nào cậu phải tự giải trí cho chính mình trong lúc chúng ta đàm phán chữ, chúng tôi luôn biết cách hiếu khách ở đây,"
"Thôi được rồi. Patrick" Edward trả lời, hắn vốn định từ chối nhưng nghe Patrick Whitesell nói thế liền cầm lấy ly rượu. Rồi thở dài cụng ly cùng Patrick Whitesell, từ tốn nhấp một ngụm, chờ đợi cái cảm giác cháy cổ truyền đến, nhưng không ngờ nhảy nhót trong khoang miệng của mình lại là hương vị của quả mọng. Edward hơi trợn tròn mắt nhìn vào thứ mình ly rượu mình uống, không ngờ nó êm và ngọt nhẹ đến như vậy. Patrick Whitesell thấy phản ứng của Edward thì phà lên cười, cầm chai rượu đặt lên bàn giải thích.
Đây là một loại Whisky nhẹ, được chưng cất bằng hoa quả, ủ và chưng cất tại vùng Highland nổi tiếng. Rất thích hợp để vừa uống vừa làm việc, mà không ngất vì men rượu, loại đó để dành cho những ngày tồi tệ mà thôi. Patrick Whitesell vừa giảng giải cho Edward vừa nâng ly nuốt xuống một hớp rượu thơm, ừng ực... Khà, nghe thật khoái chí, quay sang nói:
"Đã dạng này, chúng ta nói chuyện ký kết sự tình thôi nhỉ. Cậu đã làm nhiều công tác chuẩn bị như này, đóng dấu hẳn cả bản quyền nữa, chắc hẳn đối với quản lý công ty ký kết cũng đã nhất định lý giải, trước tiên nên nói một chút yêu cầu của cậu nhỉ?" Patrick Whitesell vừa nói vừa chỉ tay vào tập kịch bản.
"Ý anh là sao?"
"Thì như trước đó cậu đã làm loạn ở CAA chỉ vì không muốn thay đổi kịch bản, vậy nên tôi giả dụ lần này hẳn cậu cũng có một vài yêu cầu tương tự như vậy. Thế cậu muốn gì."
Edward gật gật đầu, cũng không khách khí nói: "Tôi cũng không muốn làm khó anh Patrick, tôi không ngại kịch bản lần này bị thay đổi ở một vài chi tiết, để đưa ra thương mại. Đồng thời tôi cũng chỉ muốn ký kết hợp đồng trong thời hạn 3 năm mà thôi."
Patrick Whitesell nghe đến đây thì không nói gì, coi như đồng ý, vì dù sao xét đến cùng một cái biên kịch tại Hollywood này có thể đạt đến độ cao cũng có hạn, đem lại cho những người đại diện như Patrick Whitesell không thực sự là mấy lợi ích, có thì cũng chỉ là râu ria nhất là với người mới như Edward. Thời gian hợp đồng ngắn ư không sao, dù sao thì chưa chắc 3 năm sau Edward đã không đổi chủ ý đúng không?Bởi vậy hai người rất nhanh thỏa đàm cơ bản những điều lệ cần có trong bản hợp đồng. Thú thật từ trước đến nay Patrick Whitesell không mấy khi gặp biên kịch nào có những yêu cầu như của Edawrd, đơn thuần nhất hợp đồng, ký kết thời hạn là 3 năm, tiền hoa hồng Patrick Whitesell ăn chia là 10%. Edward muốn giữ lại quyền sửa chữa kịch bản cuối cùng. Đến đây thì không sao, nhưng câu nói cuối cùng của Edward lại làm Patrick Whitesell phải nhăn mày.
"Anh đã đọc kịch bản, anh có thể dự trù được kinh phí cho bộ phim lần này là bao nhiêu?"
"Bối cảnh của phim không thực sự là quá nhiều không như sev7n với các đại cảnh, đa phần là các cảnh quay là trường đại học, hầm ngầm, và nhà dân, tính tới cả chi phí dụng cụ. Dự trù là vào khoảng 200 nghìn đô, có thể coi là một bộ phim kinh phí thấp, sao cậu lại hỏi vậy?"
"Vì tôi muốn tự mình đạo diễn bộ phim lần này."
"Cậu chắc chứ, đa phần các đạo diễn ở Hollywood này khi được động chạm vào máy quay lần đầu cũng là chực tuổi 30 đấy. Tôi không biết trước đó cậu có đạo diễn cho sân khâu kịch như nào, nhưng điện ảnh là một thứ hoàn toàn khác biệt, cho nên cậu biết đấy..."
Edward biết Patrick Whitesell đang nói điều gì, nhưng nào hắn có nghe không để cho anh ta nói hết câu, đứng dậy ngắt lời nói: "Anh sai rồi Patrick, Steven Spielberg không phải sao, Martin Scorsese không phải sao, George Lucas cũng thực hiện bộ phim đầu tiên từ rất sớm, thậm chí mới đây thôi là Quentin Tarantino cũng chỉ có 25-27 tuổi khi làm bộ phim đầu tay hơn cả anh ta trước đó là một người làm ở cửa hàng băng đĩa, nếu đến cả một người như anh ta còn thành công, cớ gì ta lại phải giống như đại đa số cơ chứ?"
Patrick Whitesell nhất thời sửng sốt. Nhiều năm về sau, Patrick Whitesell vẫn nhớ như in năm đó cuối thu 1995 vào một buổi sáng nọ, có một khí phách bừng bừng thanh niên trẻ, tại phòng làm việc của mình nói những lời đam mê từ tận đáy lòng mình, khiến Patrick Whitesell cũng phải tự lẩm bẩm khắc ghi. Steven Spielberg, Martin Scorsese, George Lucas, Quentin Tarantino không phải sao, cớ gì ta lại phải là đa số cơ chứ. Một lúc lâu sau, Patrick Whitesell mới một lần nữa lấy lại tinh thần, bắt đầu tiếp tục cùng Edward thảo luận ký kết vấn đề. Quả thật lần gặp mặt với Edward này đã để lại cho anh ta ấn tượng sâu sắc.
"Sau khi hoàn thành bộ phim tôi hi vọng anh có thể giúp tôi bàn bạc với các nhà phát hành phim."
"Sẽ khó đấy CAA chắc chắn sẽ không để tôi làm vậy, suy cho cùng cậu đã đấm thẳng vào mặt của giám đốc trụ sở, lão ta là một người thù dai cậu biết đấy."
"Vậy tôi có thể tin tưởng ở anh không?"
"Để xem tôi có thể làm gì đã, cậu tính bao giờ bấm máy?"
"Khoảng một, hai tháng nữa khi tôi hoàn thành xong một số công việc nhất định, trong lúc đó anh có thể sắp xếp tôi đi tiếp một số công việc kịch bản."
Patrick Whitesell quả nhiên tiếp nhận loại này thỏa hiệp, còn chủ động đưa ra cung cấp một số khả năng trợ giúp cho Edward. Hai người trò chuyện với nhau một lúc, rồi kết thúc lần gặp mặt lần này. Còn việc hợp đồng, đương nhiên là không đơn giản như vậy, bởi vì thế mà ngày mai Edward lại cần đến để ký kết. Patrick Whitesell tự mình tiễn Edward ra đến cửa phòng làm việc. Khi Edward quay người thì phát hiện trong phòng chờ còn có hai người thanh niên trẻ khác. Một cao một thấp, đều đặc biệt soái, và gầy.
Theo cửa phòng làm việc mở ra, nguyên bản hai người đang tán gẫu vui vẻ, liền dừng lại ánh mắt nhìn về phía Edward. Còn hẵn thì chỉ hướng về phía hai người gật đầu ra hiệu chào hỏi, hắn cảm thấy hai người có chút quen mặt nhưng bất chợ không nhớ ra là ai, lại cũng không suy nghĩ nhiều liền đi ra ngoài. Thẳng đến rời đi khỏi cao ốc, Edward mới phản ứng nhớ lại được hai người vừa rồi là đôi bạn thân nổi tiếng của Hollywood Matt Damon và Ben Affleck, chỉ là giờ họ chưa nổi tiếng mà thôi
...................
Rời đi Endeavor Agency công ty trụ sở không bao lâu, Edward liền nhận được cuộc gọi từ ông chủ nhà hát Simon Dalta, gọi hỏi hắn việc ký kết sự tình ra làm sao. Đương nhiên cuộc hẹn này đã đến tai của ông, nên Edward cũng chỉ nói ngắn gọn lại những việc quan trọng lại cho Simon. Nghe đến việc hắn muốn bắt tay tự mình quay phim, đầu bên kia Simon nghe thấy thế hỏi hắn: "Ngươi có lòng tin vào việc này như vậy?"
"Không có lòng tin cho lắm, nhưng mà để thực hiện chuyện của Elizabeth, tôi cũng cần phải bắt đầu từ đâu đó chứ."
"Cậu thực sự đã tìm người cho vốn để khởi quay sao Edward?"
"Tôi nghĩ mình sẽ dùng số tiền ông trả cho tôi từ vở nhạc kịch. Còn nếu không đủ, tôi chắc ông là một ông chủ hào phóng Simon."
"Hay lắm, coi như tôi đồng ý đi, thì cậu cũng phải hoàn thành xong vở nhạc kịch trước đi đã."
Nói xong rồi Edward cúp máy, quay lưng lại nhìn thoáng qua về phía bầu trời một cái, rồi tiếp tục đi về con đường phía trước.