Chương 8: 30 phút giá trị
Edward thò tay vào trong túi ra, tay sờ lấy cuốn kịch bản của Elizabeth, nhưng lúc ngước nhìn lên Patrick, như thấy điều gì đó sâu trong mắt của Patrick, Edward đổi chủ ý cầm lấy một cuốn kịch bản lúc sáng mình vừa mới viết đưa ra cho Patrick Whitesell.
Patrick Whitesell vốn đã biết trước nội dung kịch bản, từ lâu khi Edward làm ầm ĩ ở văn phòng CAA, gã cũng tò mò mà nhờ người quen cũ ở bộ phận biên kịch tiết lộ một chút tại sao chỉ vì một kịch bản mà làm mình làm mẩy như vậy. Patrick Whitesell quét mắt nhìn về phía tiêu đề của kịch bản (Ám ảnh b·ạo l·ực) một tiêu đề khác so với những gì Patrick được biết, nhưng gã cũng chỉ coi là Edward thay đổi tiêu đề mà thôi cũng không quan tâm nhiều đến mức đó, tiện tay cầm lên năm trang kịch bản đầu.
Đây là mánh mấy gã ở ban chuyên đọc và lọc kịch bản cho các hãng phim, tập đoàn lớn hay dùng, để xem kịch bản nào tiềm năng trong kho không, Patrick Whitesell trước từng có quen với một gã từng làm việc trong ban này, nên cũng học lỏm được đôi chút. Về cơ bản bạn chỉ cần dở 5 trang đầu tiên của bất kỳ kịch bản nào, sau khi kết thúc năm trang đó, hãy tự hỏi có đáng để bạn đọc nốt phần còn lại không, nếu kịch bản không đủ hấp dẫn níu bạn lại để đọc tiếp, thì khán giả, xem phim lúc này cũng sẽ chả buồn xem nữa, và đó là một kịch bản kém. Tất nhiên điều này chỉ đúng với những kịch bản đến từ những tay biên kịch non trẻ, còn nếu kịch bản của một đạo diễn nổi tiếng đó lại là một câu chuyện hoàn toàn khác, còn Edward thì Patrick Whitesell không cho hắn thuộc vào nhóm sau, nên Patrick Whitesell sẽ chỉ đọc năm trang đầu mà thôi.
Patrick Whitesell sửa sang suy nghĩ một chút, liền bắt đầu đọc trang kịch bản đầu tiên: [Ám ảnh b·ạo l·ực, là một bộ phim trinh thám, bí ẩn pha lẫn một chút gì đó kinh dị, câu chuyện bắt đầu với nữ chính Angela ngồi tàu điện ngầm để đến đại học điện ảnh Nam California, bất chợt con tàu bị dừng đột ngột, phụ tàu liền tiến vào trong khoang,thông báo có một người vừa t·ự t·ử ở đường ray phía trên, anh ta yêu cầu mọi người, ra khỏi khoang, không phân tán và di chuyển theo hàng ra đến bên ngoài. Không khí chung của mọi người lúc này là sợ hãi, nhưng có điều gì đó trong bản chất của họ tò mò đến cảnh người đàn ông kia bị nghiền nát. Luôn có một số người tò mò đến việc này hơn tất cả, Angela là một trong số đó, cô tách hàng từ từ tiến tới hiện trường, khi chỉ còn cách vài bước chân nữa thôi cô sẽ nhìn t·hấy x·ác c·hết của người đàn ông xấu số. Cô bị bảo vệ nhà ga đưa vào hàng di chuyển ra ngoài. Cắt cảnh đến trường đại học của Angela, cô nộp bản luận tốt nghiệp của mình cho thầy chủ nghiệm, công trình của cô liên quan đến b·ạo l·ực nhưng dưới một góc nhìn khác, cô nhờ thầy giáo tìm giúp những tư liệu b·ạo l·ực để hoàn thành bài luận, giáo viên chủ nhiệm đồng ý. Điều cô không ngờ biết đó là sáng hôm sau vị giáo viên đó c·hết một cách bí ẩn, liệu đây là một vụ á·m s·át? hay chỉ đơn giản là một sự trùng hợp?]
Patrick Whitesell không biết được vì đơn giản, đọc đến đây vừa hết năm trang bản thảo, Patrick Whitesell nhìn về phía Edward rồi lại nhìn về phía kịch bản trên bàn. Rung đùi nghĩ một hồi, Patrick Whitesell không cưỡng lại được sức hút từ nó, hớp một ngụm Whisky đọc lướt một lần số trang còn lại, tìm hiểu điều gì tiếp theo sẽ xảy ra.
Nội dung đại khái của [Ám ảnh b·ạo l·ực] là về một nữ sinh viên trẻ tìm được một bộ phim ghi lại trong đó một cô gái trẻ bị t·ra t·ấn và g·iết c·hết. Những cảnh quay chân thực trong đoạn băng khiến cô ngờ ngợ phán đoán đó không phải là một cuộn phim bình thường mà chính là một cuộn băng quay lại cảnh thực sự đã diễn ra với cô gái. Chẳng bao lâu cô khám phá ra rằng cô gái là một cựu học sinh tại trường của họ. Cô gái này được cho là đã m·ất t·ích vài năm. Cùng với sự giúp đỡ từ sinh viên tên Chema, một người có sở thích xem những cảnh máu me, xác c·hết chân thật. Họ bắt đầu tìm hiểu mọi sự thật đằng sau chuyện này. Trong khi đó kẻ giấu mặt liên tục phát hiện ra bọn họ và đe dọa sẽ g·iết, hành xác một người khác hòng cản trở việc tìm kiếm sự thật. Angela và Chema lúc này vừa phải tìm cách vạch mặt h·ung t·hủ trong âm thầm, vừa phải ngăn chặn hắn hành động, tạo ra một trò mèo vờn chuột siêu đặc sắc.
Điều khiến [Ám ảnh b·ạo l·ực] trở nên đặc biệt cuốn hút đó chình là câu hỏi tại sao c·ái c·hết và b·ạo l·ực lại quá hấp dẫn trí tò mò của con người, tại sao con người lại sa đà vào chúng? Có tiêu chuẩn đạo đức chính xác nào dành cho những kẻ ưa b·ạo l·ực hay không? Nếu vậy, liệu có giới hạn nào đối với những gì chúng ta nên thể hiện ra cuộc sống bên ngoài để không bị coi là b·ạo l·ực? Đó là chủ đề bài thi của Angela và cũng là của mỗi người cần phải giải đáp.
Nguyên bản Patrick Whitesell không hề có hứng thú gì với câu truyện mà Edward đem bán cho hắn, nhưng sau khi đọc xong những trang kịch bản này, Patrick Whitesell liền rơi vào trầm mặc. Đây chắc chắn không phải kịch bản trước đó CAA làm ầm làm ĩ với Edward, mà là một kịch bản hoàn toàn khác.
Vừa mới đây thôi [Sev7n-Thất tội] của đạo diễn David Fincher với sự góp mặt của các ngôi sao hàng đầu như Brat Pitt, và Morgan Freeman, đã đại thắng ở phòng vé với một kịch bản như này, nghe đồn đâu bộ phim đang vận động để tranh cử cho Oscar năm sau.
Sau khi đọc xong kịch bản này của Edward, Patrick Whitesell thấy được vài điểm tương tự như [sev7n] ở cách kể truyện, cả hai đều đối diện với thủ phạm ngay ở hồi 2 của câu chuyện, thế nhưng điều đó không làm giảm đi sự kịch tính mà còn cuốn khán giả vào trận so não căng thẳng của cả hai bên. Đây không phải là một bản sao chép rẻ tiền của [sev7n] không cả hai đều có những câu hỏi riêng, và chủ đề hiếm thấy bộ phim nào dám xoáy xâu vào.
Chí ít là hiện giờ Patrick Whitesell không thấy bộ phim nào có thể đụng chạm vào những vấn đề này một cách thông mình như cách của bộ phim [sev7n] và kịch bản của Edward. Bên cạnh đó, Patrick Whitesell và công ty đang cần tìm những tài năng trẻ như Edward, để làm giàu nền tảng. Bộ phim vẫn còn một chút điểm không hợp lý và bất thường nhưng không lu mờ được sáng ý của cả tuyến truyện. Patrick Whitesell chỉ cần gửi nó cho 'Bác sĩ' * là có thể xử lý được những vấn đề nhỏ như này.
Điều mà Patrick Whitesell còn thắc mắc trong đầu là nếu kịch bản này tuyệt đến thế tại sao, trước đó Edward không đem ra cho CAA mà cố chấp giữ khư khư kịch bản siêu anh hùng kia. Patrick Whitesell nhìn xuống kịch bản trong tay, hỏi với Edward câu hỏi trong đầu:
"Edward, tôi có thể hỏi cậu một câu hỏi không? Tại sao cậu lại không đem kịch bản này cho CAA, trước đó."
Edward ngồi đối diện, mắt đối mặt với Patrick Whitesell, tay vuốt cằm, suy nghĩ một hồi, hắn kể cho Patrick Whitesell câu chuyện về việc trước đó bạn gái của hắn vừa mất, nên Edward của ngày xưa muốn hoàn thành ước mơ của bạn gái mà làm ầm ĩ với cả công ty lớn như CAA về việc muốn thay đổi cốt truyện, còn bản thân hắn bây giờ là một người khác hoàn toàn nhập vào thân xác của Edward, kịch bản này sáng nay hắn vừa hoàn thành. Patrick Whitesell nghe xong, lặng cả người trước câu chuyện của Edward, không tự chủ được, mặt sợ hãi hỏi Edward một câu: "Cho nên, bây giờ cậu thực sự không phải là Edward?"
"Không nha" Edward thấy được phản ứng của Patrick Whitesell, liền lắc đầu.
"Patrick, anh thực sự nghĩ tôi có thể lìa hồn nhập xác sao? Tôi chỉ đơn giản là đùa anh một chút thôi. Nhưng một phần trong số chúng là sự thật, bạn gái tôi thực sự vừa mới mất, tôi không muốn di sản của cô ấy bị hủy hoại, dưới bàn tay của Hollywood. Còn kịch bản này... Như đã nói nó tự đến với tôi thôi."
Nói xong hai người đều rơi vào im lặng, Edward lúc này không còn cảm thấy bất kỳ tiếng động nào nữa. Hắn căng thẳng nhìn về phía Patrick Whitesell, chờ đợi sự phản hồi từ anh ta. Và rồi cũng không biết ai bắt đầu trước nữa, cả hai đều phà lên cười như điên dại, Patrick Whitesell cười cười, cảm giác mình quá cả tin rồi, tiện tay lật trang cuỗi, Patrick Whitesell nhận ra dấu đóng bản quyền đỏ chót của công hội biên kịch.
Điều đó có nghĩa là hắn sẽ không có khả năng, nhờ vào những gì hắn vừa đọc mà đem đi sao chép, hoặc làm một kịch bản giống như vậy. Điều đó có nghĩa là hắn và công ty sẽ vướng vào k·iện t·ụng, đương nhiên nếu họ muốn việc này sẽ chẳng là gì với họ. Theo những gì Edward nhớ thì mỗi năm, số v·ụ k·iện về việc bản quyển kịch bản phim điện ảnh, truyền hình không hề ít, nhưng đa phần những v·ụ k·iện đó, thường chìm vào quên lãng, chỉ xuất hiện vài lần rồi chìm nghỉm. Số vụ mà biên kịch gốc thực sự thắng được các công ty và tập đoàn thực sự rất ít.
Thế nhưng với một công ty mới thành lập như Endeavor Angecy, việc k·iện t·ụng thực sự không tốt cho danh tiếng của công ty. Làm một người đã từng trải qua nhiều sóng gió ở đời như Edward rất biết tận dụng lợi thế của mình. Về cơ bản hắn đang đặt cược vào việc họ sẽ không làm điều đó, và hắn có lẽ đã đúng. Tất nhiên hắn không biết được rằng chỉ với từng đó lợi thế Endeavor Angecy, không ngại vướng vào một chút rắc rối, mà gạch tên hắn khỏi biên kịch và đặt một người khác vào. Patrick Whitesell và công ty sẽ không làm điều đó vì Edward hiện còn có sự bảo hộ của giám đốc kịch lớn nhất nhì trong Los Angel·es, chỉ là hắn chưa biết đến điều đó mà thôi.
*Bác sĩ- ở đây không phải là bác sĩ kiểu kia, mà là cách gọi của các biên kịch chuyên được thuê để sửa, tìm lỗi, viết lại kịch bản theo yêu cầu. Những công việc kiểu này thường là công việc bán thời gian, có là đi. Với những hãng phim lớn thì họ có hẳn riêng một đội ngũ, hoặc do chính đoàn làm phim tự thực hiện.