Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 283




Lục Chỉ Nam ngẩn ra, rất có ý tứ nhìn tôi nói: “Vậy ngươi nói xem, vì sao ngươi tiếp không được một cây này?”

Tôi vươn tay phải chính mình, đem lòng bàn tay nhắm ngay Lục Chỉ Nam cười nói: “Không nghĩ tới ngươi là cao thủ đánh bida, ở phương diện dùng độc cũng là chuyên gia a, ha ha ha.”

Lúc nói chuyện, lòng bàn tay của tôi bắt đầu chậm rãi tiết mồ hôi ra bên ngoài. Tiết ra rất nhiều, hơn nữa rất nhanh, mồ hôi chảy thành dòng xuống đến cổ tay rồi nhỏ trêи mặt đất.

Mồ hôi vừa rót xuống nền đất, đem nền đất ăn mòn thành những lỗ nhỏ.

“Gậy bida có thoa độc gì ta không rõ lắm, nhưng ngươi khẳng định là có bôi độc, đúng không?” Tôi rất đắc ý nói.

Khi đến đây để tìm Lục Chỉ Nam, kỳ thật tôi cũng có một cái tâm nhãn, bởi vì gã Bartender bị tôi giết, tin tức này khẳng định sẽ nhanh chóng truyền đi trong mạng lưới của bọn họ.

Nói cách khác, lúc Lục Chỉ Nam nhìn thấy tôi, hắn cũng đã có một nửa đề phòng khi biết Bartender bị giết. Lúc tiếp gậy bida từ hắn tôi đã cảm thấy gia hỏa này không có ý tốt gì.

Bởi vì Bartender kia chính là hạ độc trong chén rượu B52 của tôi, tục ngữ nói, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, đám này không có ai là hạng người quang minh chính đại cả, chỉ biết trộm hạ độc.

Cũng là thượng bất chính hạ tắc loạn, bên trêи có Hỏa Vân Thương gian trá giảo hoạt, phía dưới tiểu đệ cũng sẽ không đứng đắn đến nơi nào.

Lục Chỉ Nam thấy tôi đâm thủng quỷ kế của hắn, hiển nhiên có chút kinh ngạc, nhưng một lát sau liền khôi phục yên lặng, đạm nhiên nói: “Có thể tự giải ma cốt tán của ta, xem ra ngươi cũng không thể khinh thường a.”

Giờ phút này tôi cười ha ha, hai tay bắt lấy gậy bida, dùng sức cắm sâu vào trong cơ thể tôi, xì một thanh âm vang lên, gậy bida cắm thêm vào tường ít nhất hai mươi cm!

Lục Chỉ Nam không rõ tôi có ý tứ gì, tôi nhìn thẳng trước mặt Lục Chỉ Nam, từng bước một đi phía trước đi, mặc cho gậy bida xuyên thấu qua ngực.

Càng đi về trước, gậy bida càng thô to. Tôi cắn răng để gậy bida thô tráng kia mạnh mẽ từ trong ngực tôi xuyên thấu qua. Một màn này dọa Lục Chỉ Nam liên tục lui về phía sau.

Bình tĩnh mà xem xét, thế gian này tôi tạm thời tìm không thấy cái người thứ ba dám làm như thế.

Khi gậy bida từ trong thân hình tôi xuyên thấu ra, máu tươi đã vãi đầy đất, nhưng không có quan hệ, tôi có thi thể rướm máu, vĩnh viễn máu tươi bất tận, tôi còn sợ cái trứng? Tùy tiện chảy đi.

Nếu ngày nào đó nhàn không có chuyện gì, tôi liền đi tự nguyện hiến máu trêи xe, một giây quyên ra tới mấy chục kg máu tươi, cống hiến cho quốc gia.

Đứng ở tại chỗ, tôi cúi đầu nhìn thoáng qua miệng vết thương trước ngực, cái lỗ thô to như đế chén, có thể trực tiếp nhìn từ trước ngực đến tình cảnh sau lưng, giống như lỗ trống giữa cửa phòng vậy.

Nhưng Thái Tuế sống cộng thêm uy lực của thiết tâm đã nhanh chóng giúp tôi tu bổ miệng vết thương, cơ hồ là hơn mười giây miệng vết thương liền hoàn toàn khép lại, nhìn không ra một tia dấu vết, nhưng quần áo lại là không thể tu bổ.

Tôi nhàn nhạt nói: “Một thân trang phục của ta thực sự quý, ngươi nói làm sao bây giờ?”

Bờ môi của hắn bắt đầu run rẩy, tôi xác định hắn đã bắt đầu sinh lui ý, nhưng không đợi hắn chạy trốn, tôi bước một bước dài xông lên, đem lực lượng long xà đồ đằng rót nhập bên trong hai tay, bóp chặt cổ hắn, ngạnh sinh sinh đem hắn ấn tới trêи bàn bida, hét lớn một tiếng: “Bida ta bại bởi ngươi, cho nên cược mệnh ngươi phải bại bởi ta!”

Oanh một quyền, tôi trực tiếp oanh ở trêи mặt hắn, nhưng hắn nghiêng đầu né tránh, một quyền này trực tiếp đem bàn bida đánh xuyên.

Ở thời điểm tôi rút nắm tay ra, hai tay hắn ở phía sau eo tức khắc tạch tạch hai tiếng, vươn hai thanh cương châm dài hơn nửa thước, nhắm ngay hai bàn tay tôi hung hăng nghiêng cắm lên.

“A!” Tôi rống một tiếng, bàn tay trực tiếp bắt lấy cương thứ kia, nhưng cương thứ lại xuyên lòng bàn tay mà qua, cũng chính là như vậy hai tay tôi mới có cơ hội đi bắt lấy hai tay của hắn.

“Ngươi cũng thật đủ tàn nhẫn!” Tôi cắn răng, gằn từng chữ một nói. Khi tôi nói những lời này, toàn bộ tiệm bida đều tràn ngập tiếng rống đau đớn của Lục Chỉ Nam, tôi có thể nhìn thấy bên trong yết hầu hắn, cái tiểu lục lạc kia dường như vẫn luôn rung động.

Bởi vì tôi bắt được hai tay của hắn, cơ hồ dùng tới tám phần lực lượng long xà đồ đằng, hai tay tôi quả thực có thể so với đại hình máy móc, ở tôi khép lại là lúc, đôi tay của Lục Chỉ Nam bị tôi bóp thành một đoàn thịt nát, xương cốt răng rắc răng rắc đứt gãy thành từng mảnh nhỏ.

“Lục Chỉ Nam đúng không? Cao thủ bida đúng không?” Tôi cười lạnh liên tục, nghĩ thầm ta cho ngươi sáu ngón, ta liền hủy ngươi hai tay. Ta cho ngươi đánh bida, ta liền cho ngươi cả đời đừng nghĩ sờ đến gậy bida.

Hai tay tôi bị cương thứ đâm thủng lòng bàn tay, đem song quyền hắn hoàn toàn bóp thành một đoàn thịt nát, giờ phút này hắn quỳ trêи mặt đất, đau rống không ngừng, tôi đem cương thứ trêи bàn tay nhổ bỏ, chỉ chốc lát miệng vết thương liền khép lại.

Bang!

Tôi ấn bật lửa, đem đốm lửa lóe ra bên trong cái bật lửa đến trước mặt, lẳng lặng châm một điếu hồng kỳ hương.

Hít!

Tôi dùng sức hút một ngụm, cúi đầu nhìn xuống đôi tay tàn phế của Lục Chỉ Nam, nhỏ giọng nói: “Ngươi là một nhân tài, chỉ tiếc trạm sai vị trí.”

Tôi thường xuyên tự so với Tào Tháo, tuy rằng tôi so ra kém hắn công tích vĩ đại, nhưng tôi cảm thấy Tào Tháo này, ở phương diện yêu quý nhân tài đã làm cho tôi tôn sùng. Tôi cũng yêu quý nhân tài, tôi thực không nghĩ giết chết Lục Chỉ Nam, nếu có thể trở thành bằng hữu, có lẽ có thể để hắn dạy tôi đánh bida, nhưng thực đáng tiếc, chúng tôi đứng ở mặt đối lập.

Sau khi hút hết hai điếu thuốc, tôi đem bàn tay hướng về phía sau eo, chuẩn bị rút ra hắc quang chủy thủ xử lý Lục Chỉ Nam, nhưng nhưng vào lúc này, bỗng nhiên bên ngoài tiệm bida truyền đến từng đợt còi cảnh sát.

Tôi cả kinh nghĩ thầm: “Ai báo cảnh sát? Như thế nào cảnh sát tới nhanh như vậy, căn bản không bất luận cái gì báo trước, trực tiếp liền tới rồi?”

Ba giây đồng hồ không đến, tiệm bida ùa vào ba vị đặc cảnh, hai nam một nữ, trêи người mang còn có súng.

“Ngồi xổm trêи mặt đất, giơ hai tay lên!” Nữ cảnh sát xinh đẹp dẫn đầu đối với tôi hét lớn một tiếng. Tập kϊƈɦ cảnh sát là tôi không dám, tôi là thị dân tốt đẹp, tự nhiên sẽ phối hợp, lập tức liền ngồi xổm xuống thân mình, để cho bọn họ dùng còng tay đem tôi mang đi.

Một cái đặc cảnh khác hỏi: “Gia hỏa này xử trí như thế nào?”

Cái nữ cảnh sát thật xinh đẹp kia nghĩ nghĩ, nói: “Giúp hắn gọi điện thoại, đưa bệnh viện.”

Theo sau ba vị đặc cảnh áp tôi, lên xe cảnh sát, tôi ngồi ở trong thùng xe phía sau hỏi: “Cảnh sát thúc thúc, có thể cho điếu thuốc không?”

Ngồi ở bên cạnh tôi sửng sốt nói: “Kêu ai thúc! Hai ta tuổi không kém bao nhiêu!”

“Nga, xin lỗi xin lỗi, khi còn nhỏ thường xuyên gọi cảnh sát thúc thúc, nhất thời thuận miệng không sửa đổi kịp, xin lỗi.” Tôi liên tục làm động tác cúi chào, kia cảnh sát từ trong túi lấy ra một hộp thuốc lá, nhét vào trong miệng tôi một điếu, nhưng còn không có kịp châm lửa, nữ cảnh sát ngồi ở trêи ghế phụ liền lạnh lùng nói một câu: “Dừng xe!”

Xe cảnh sát không thể hiểu được ngừng lại, cảnh sát nữ nghiêng đầu đối hai người nói: “Hai ngươi xuống xe, đi chấp hành nhiệm vụ tuần tra.”

Hai người sửng sốt, không rõ nguyên do, lắp bắp nửa ngày, cảnh sát phía sau nói một câu: “Này hơn nửa đêm, để chúng tôi đi bộ đi tuần tra?”

“Chính mình hướng tổng bộ gọi điện thoại kêu xe.” Cảnh sát nữ nói chuyện thanh âm thật lạnh lẽo, hai cảnh sátkia giống như sợ hãi, vội vội vàng vàng đi xuống xe.

Cảnh sát nữ vung đầu, đối với tôi nói: “Ngồi phía trước. Dứt lời, nàng ngồi ở trêи ghế điều khiển.

Tôi sửng sốt, duỗi đầu hỏi: “Ngươi để ta ngồi ở trêи ghế phụ?”

Trong lịch sử cảnh sát bắt tội phạm là tuyệt đối không có khả năng xuất hiện đi? Nói như vậy, tội phạm cực đoan rất có khả năng tập kϊƈɦ tài xế, do đó chạy trốn.

Tôi cười hỏi: “Cảnh sát tỷ tỷ, ngươi không sợ ta chạy a?”

Nàng không quay đầu lại nhìn tôi, đạm nhiên nói một câu: “Ngươi phá không được.”

Đến, tôi nói cái gì đều không nói, trực tiếp tới vị trí ghế phụ, bắt đầu tìm kiếm các vị trí trong xe cảnh sát, tìm kiếm nửa ngày, mồ hôi đầy đầu cũng không tìm được một cái bật lửa. Mà liền ở tôi mới vừa ngẩng đầu nháy mắt.

Bang!

Một cái bật lửa đã bật đưa tới trước mặt tôi, nữ cảnh sát tay trái đánh lái, tay phải bật lửa, đạm nhiên nói: “Đây.”

Tôi mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp.

Châm thuốc xong, tôi thử hỏi: “Ngươi là cảnh sát cục nào?”

“Ngươi quản không được.”

Tôi ngẩn ra, cười nói: “Vậy ngươi tên gọi là gì?”

“Ngươi không cần biết.”

Nha, này thật là có chút ý tứ a, tôi cảm thấy nữ cảnh sát này thân phận khẳng định không bình thường, suy nghĩ một hồi, tôi giật mình trong đầu một cái, lập tức hỏi: “Tô Trinh! Chẳng lẽ là nàng tới cứu tôi?”

Nhưng cái ý niệm này chợt lóe qua, bởi vì tôi không cần cứu, tôi rõ ràng là đi ngược tiểu đệ của Hỏa Vân Thương, tôi yêu cầu cứu sao?

“Ta xinh đẹp sao?” Cái nữ cảnh sát kia bỗng nhiên quay đầu tới, vừa nãy thái độ lãnh đạm, giờ phút này ái muội dị thường, còn đối tôi chớp một chút mị nhãn.

Tôi trong đầu ầm ầm chấn động, dần dần có cảm giác muốn té xỉu……