Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 282




Đón một chiếc xe, tôi thẳng đến mục tiêu tiếp theo, tiệm bida Hân Hân.

Ở trong trí nhớ của tôi, dường như có rất nhiều tiệm bida đều tên là Hân Hân. Lên đến trung học, thầy giáo vật lý của tôi có mở một hiệu sách, tên gọi cũng là Hân Hân.

Tới tiệm bida, bên trong chính là DJ chơi nhạc sập sình, thiếu nam thiếu nữ, tóc dài đầu xù, công tử ăn chơi, kẻ cơ bắp, kỹ nữ, cơ hồ cái dạng người gì cũng đều có thể nhìn thấy ở chỗ này.

Kẻ tới chơi bóng, người tới tán gái, cái dạng người gì cũng có.

Nghe tin tức mắt kính gọng vàng nói cho tôi, hắn nói cái cao thủ hai tay sáu ngón kia thường xuyên xuất hiện ở tiệm bida này, tôi cần phải làm chính là ở chỗ này tìm được hắn.

Tôi cảm thấy đây không phải một việc khó, bởi vì hai tay gia hỏa này có sáu ngón, ở trong đám người bình thường. Tuyệt đối là một cái tồn tại bắt mắt.

Ngồi trêи ghế dài ở cửa tiệm bida. Tôi nhấc một bình Nông Phu Sơn Tuyền lẳng lặng uống hai ngụm.

“Ân, thật đúng là có chút ngọt.” Tôi lẩm bẩm một câu, sau đó ném chai nước khoáng xuống, bởi vì ở trong đám người tôi đã tạm thời tỏa định mục tiêu, lúc này đứng dậy liền hướng tới hắn đi qua.

Đó là một người ước chừng 27 28 tuổi, cằm còn xanh gốc râu, khẳng định so với tôi lớn tuổi hơn, có lẽ cũng không chỉ 27 28 tuổi.

Tôi đi đến phía sau hắn, híp mắt lẳng lặng nhìn hắn chơi bóng, hắn mặc một bộ quần áo thể thao rất tùy ý, hơn nữa xem cơ bắp trêи cánh tay hắn cũng không tính là thô tráng, nhưng mà, tôi chú ý tới một cái điểm mấu chốt.

Người này rất trầm ổn!

Hai mắt hắn có thể nhìn thẳng gậy bi-a mấy chục giây không nhúc nhích, mọi người bên cạnh đều nóng nảy, nhưng hắn lại không vội. Hơn nữa hắn không ra tay thì thôi, đã ra tay thì nhất định bi sẽ vào lỗ, có thể nói mười phát trúng chín!

Trình độ này tuyệt đối có thể đi tham gia giải bida lỗ quốc tế.

Ngón tay của hắn, đúng là sáu ngón!

Tôi đứng ở hắn phía sau cười lạnh liên tục, nghĩ thầm: “Chính là kẻ này!”

Khi tôi đi tới phía hắn, đang muốn động thủ, hắn lại nằm sấp ở trêи cạnh bàn bida, lẳng lặng nhắm chuẩn một viên bi cầu đỏ.

“Bằng hữu, nếu tới, không đánh hai cơ sao?” Hắn không quay đầu lại nhìn tôi, nhưng tuyệt đối là nói với tôi.

Sau đó phịch một tiếng, hắn đánh, bi vào.

Hắn quay đầu lại tôi cười cười, sau đó nói với tiểu đệ: “Lấy côn.”

Đang chuẩn bị động thủ, tôi sửng sốt một chút sau đó cười nói: “Có thể, nếu rảnh rỗi không có việc gì, vậy bồi ngươi đánh hai cơ”

Có lẽ, hắn đã biết tôi là ai, đã biết tôi đến giết hắn.

Cao thủ, không cần giống như lưu manh đầu đường, gặp mặt chính là chém giết, cao thủ so chiêu, coi trọng chính là một cái cảnh giới.

Nhưng, không thể phủ nhận, kỹ thuật bida của tôi quả thực rất tồi.

Lục chỉ nam để các tiểu đệ một lần nữa đặt bi bắt đầu, từ hắn khi hắn bắt đầu bi đầu tiên, tôi ngay cả bàn bida cũng không chạm qua, hắn một lần là có thể đánh vào một bi, có thể nói vô cùng tinh chuẩn.

Cuối cùng, hắn đánh một hơi chỉ còn lại bi số 8 màu đen.

Tôi có loại cảm giác muốn mắng mẹ nó, đây không phải cố tình coi khinh tôi, muốn làm tôi xấu hổ sao?

Suốt hơn mười phút, tôi ngay cả bàn bida cũng chưa chạm qua, chờ tôi có thể chạm vào, chỉ còn lại có một bi số 8 màu đen, hơn nữa mấu chốt nhất chính là, bi số 8 này vốn dĩ hắn có thể đánh vào, chỉ với kỹ thuật hắn thi triển lúc trước khẳng định là có thể đánh vào, nhưng hắn cố tình không có đánh vào, mà là đem bi số 8 này chừa lại cho tôi.

“Thỉnh!” Hắn đứng ở một bên, chống gậy ở trước ngực, bày ra vẻ thân sĩ giơ tay mời tôi, tôi nhân cơ hội nhìn thoáng qua tay phải hắn, không sai, cũng là sáu ngón tay.

Tỷ lệ trùng hợp trong trường hợp này cơ hồ bằng không.

Tôi có chút nhịn không được muốn động thủ, cánh tay của tôi đang run rẩy, sắp nhịn không được.

“Ha hả, tính tình không cần táo bạo như vậy, trước đánh xong viên bi cuối cùng lại nói cũng không muộn, đúng không?”

Hắn dựa lưng vào bàn bida, trong miệng ngậm một điếu thuốc, tiểu đệ bên cạnh lập tức châm lửa.

Tôi còn không có kịp động thủ, hắn lại nói: “Như vậy đi, một bi định thắng bại, bi cuối cùng này, ai vào sẽ thắng, như thế nào?”

“Ai trước đánh?” Tôi nhịn xuống tức giận, đạm nhiên hỏi.

“Không phải ngươi nên đánh sao?” Hắn biểu tình nghi hoặc, chính là muốn nói cho tôi, lão tử cho ngươi!

Tôi gật gật đầu, cười nói: “Được, được, phi thường tốt.”

Nếu lửa giận có thể thực chất hóa, giờ phút này toàn bộ tiệm bida phỏng chừng đều đã bị lửa giận của tôi đốt cháy.

Tôi nằm sấp ở trêи bàn bida, ngón trỏ cùng ngón cái tay trái kê đầu gậy, một trước một sau thúc đẩy mấy lần, nhắm ngay bi trắng hồi lâu, cuối cùng, kịch một tiếng, dùng sức đánh ra một cơ.

Sức rất lớn, rất mạnh, bi đen trực tiếp bị đánh bay bắn ra khỏi bàn bida.

Tiểu đệ bên cạnh hắn cười ha ha, một đám đều cười đau sốc hông, nói lời thật lòng, bida tôi biết, nhưng tôi thật sự không có khả năng bảo đảm trăm phần trăm có thể đánh vào, tôi không phải cao thủ.

Một tiểu đệ nhặt về bi 8, đặt ở vị trí cũ, Lục Chỉ nam ngậm thuốc lá cuốn trong miệng, mặt hướng tới tôi, dựa lưng vào bàn bida, cười nói: “Ngươi để cho ta?”

Tôi cũng châm một điếu thuốc cười nói: “Ngươi có thể cho rằng như vậy.”

“ n, thực tốt.” Lục Chỉ Nam đối với tôi nói ra những lời này đồng thời tay phải cầm lấy gậy, hắn căn bản không nhắm bi, trực tiếp dùng đầu gậy chọc bi trắng, phịch một tiếng va chạm trêи bi trắng.

Bi trắng lăn đi, chuẩn xác không lầm chạm tới bi đen, bi đen lăn một lát, ầm một tiếng rơi vào lỗ.

Cái quá trình này, hắn căn bản không quay đầu lại mặt bàn, mà là vẫn luôn híp mắt, ngậm thuốc lá cuốn nhìn chằm chằm tôi.

Tôi nhịn không được vỗ tay tán thưởng nói: “Hảo cầu kỹ, nếu đêm nay ta không có tới nơi này, có lẽ tương lai ngươi có thể tham gia tranh cup thế giới không chừng.”

Không chờ hắn nói chuyện, tôi lại lạnh lùng nói một câu: “Thực đáng tiếc, đêm nay ta tới, một thân cầu kỹ của ngươi từ đây phải thất truyền.”

Lục Chỉ Nam sửng sốt, bỗng nhiên ngẩng đầu cười ha ha, đèn dây tóc trêи đỉnh đầu hắn chiếu rọi hàm răng hắn khiến chúng trắng bệch dị thường.

“Bida ta có thể thắng ngươi, bác mệnh ta vẫn có thể thắng ngươi!” Hai chữ cuối cùng là hắn cắn răng lớn tiếng nói ra, vừa dứt lời, hắn lật cổ tay, gậy bida ở trong tay xoay tròn hai vòng, nhắm ngay tôi phi lại!

Đây là chính thức đánh lén!

Người này tốc độ phi thường nhanh, gần như tôi chưa kịp phản ứng, gậy bida giống như một cây thương, thẳng tắp hướng tới lồng ngực tôi bay lại.

Tôi vươn tay lên bắt, nhưng mới vừa chạm vào trong nháy mắt, trêи gậy rất nhiều bột tan, phi thường trơn. Chỉ nghe sưu một tiếng, gậy bida trong lòng bàn tay của tôi trượt ra ngoài, thẳng tắp hướng tới ngực tôi.

Phụt một tiếng vang, đầu gậy bida thẳng tắp cắm vào trong lồng ngực tôi, cỗ lực cường đại đánh vào làm thân thể của tôi lui về phía sau vài bước, trực tiếp đem tôi đinh tới vách tường phía sau, tôi có thể cảm nhận được gậy bida cắm vào vách tường mấy cm!

“Đủ tàn nhẫn! Đủ chuẩn! Đủ độc!” Tôi cúi đầu, khóe miệng chảy máu, lạnh giọng cười nói.

Lục Chỉ Nam từ trong miệng lấy ra thuốc lá, tạch một tiếng, đem tàn thuốc bắn bay, đối với tôi cười nói: “Ta bảo đảm ngươi một hồi tuyệt đối cười không nổi.”

Hai tôi đánh nhau đã dọa tới mọi người trong tiệm bida, khách hàng vốn đang vui vẻ chơi bóng, toàn bộ sợ hãi bỏ chạy, quản lý hoang mang chạy tới, muốn khuyên chúng tôi không cần ẩu đả, nhưng lại không dám nói ra, chỉ có thể đứng ở quầy bar run bần bật.

Lục Chỉ Nam hướng tới tôi chậm rãi đi tới, cười nói: “Vô Chủ Thần cốt liền ở trêи người của ngươi đi?”

Vô Chủ Thần cốt theo như lời hắn nói, hẳn là Hỏa Vân Thương nói cho hắn, cái này tôi vẫn luôn gọi là thủy tinh hài cốt, nghe Lục Chỉ Nam vừa nói như vậy, tôi có thể xác định Hỏa Vân Thương suy nghĩ cẩn thận.

Hắn khẳng định biết mình bị lừa, Hỏa Vân Thương khẳng định biết Lão Tổ đêm kia là giả, bởi vì Lão Tổ chân chính, tuy rằng mặt ngoài hiền lành, đối đãi người đều ngữ khí hòa ái, nhưng nếu thật sự chọc hắn, kia thật đúng là phần mộ mười tám đời tổ tiên đều phải cẩn thận một chút.

Nhưng lão tổ lại để Hỏa Vân Thương giao ra thần cốt liền có thể rời đi, Hỏa Vân Thương cũng là lão cáo già, lúc ấy bị thần uy của Lão Tổ dọa sợ, nhưng sau khẳng định có thể suy nghĩ lại cẩn thận.

Tôi cảm thấy ở thời điểm tôi vào cửa, phỏng chừng cái Lục Chỉ Nam này cũng đã đem ánh mắt tỏa định ở trêи người tôi, cho nên tôi đến tìm hắn, hắn nói muốn trước cùng tôi động thủ.

“Ngươi biết vì sao không tiếp được một gậy này của ta không?” Lục Chỉ Nam đứng ở trước mặt tôi, lạnh giọng cười nói.

Gậy bida còn cắm ở trước ngực tôi, đinh tôi ở trêи vách tường vô pháp nhúc nhích, tôi cười lạnh nói: “Ngươi cho rằng kỹ xảo của ngươi ta không biết sao?”