Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 139




Editor: Cua

Quỷ thúc đang toàn lực đối phó với con quạ đen đang biến thành quả cầu lửa lớn kia, hoàn toàn không chú ý tới bộ xương khô đang tới gần kia, trong lòng tôi vui vẻ, biết bộ xương khô này 80% là trợ thủ của chúng tôi!

Hoặc có thể là linh hồn của ‘người kia’ tách ra, bám vào thân mình của bộ xương khô kia đến giúp chúng tôi.

Đúng như dự đoán. Chú Quỷ từ trong ngực móc ra một cây dù (ô) nhỏ, cây dù kia chỉ lớn bằng bàn tay nhỏ, nếu như ngày thưởng nhìn thấy ở trêи phố, tôi nhất định sẽ cho rằng cái này là đồ chơi của trẻ con.

Sau khi chú Qủy mở cây dù, cầm cây dù đi về phía quả cầu lửa, chắn trước người hắn một thước, quả cầu lửa giống như là gặp một cái bình phong, dù như thế nào cũng không thể đột phá!

Vụt!

Trong bóng tối, bóng người bộ xương khô kia chợt xuất hiện, đột nhiên cắm một chưởng vào não chú Quỷ!

Thấy cảnh này, da đầu tôi tê rần, tóc gáy đều bị dựng lên! Bộ xương khô này (làm) thật độc ác, hắn trốn ở phía sau chú Quỷ, xuất hiện bất chợt, tấn công bất ngờ. Trực tiếp đem này năm ngón tay giống như gai cứng, từ sau gáy chú Quỷ cắm vào, đâm thủng con ngươi chú Quỷ!

khuôn mặt chú Quỷ một đống lớn máu tươi, hắn cắn răng, mạnh mẽ quay đầu, bẻ gãy xương từ chỗ khuỷu tay bộ xương khô kia xuống. Đưa tay sờ về phía sau gáy. Dùng sức rút cánh tay bộ xương khô kia ra.

Ah! Ta muốn giết các ngươi!

Quỷ thúc giận dữ, giờ khắc này trêи người bỗng nhiên mọc ra một tầng lông dày đặc như nhung! Con ngươi cũng bắt đầu phát sinh tia sáng u tối.

Bộ xương kia ở phía sau đánh lén hắn, sau khi đánh lén xong liền ngã trêи mặt đất, hoàn toàn không nhúc nhích. Tôi biết cái người trợ giúp kia có khả năng là lại ẩn núp, hoặc là bám trêи người một trong những bộ xương khô đứng xung quanh chúng tôi.

Quỷ thúc tức giận hơn, nhìn dáng vẻ giống như chuẩn bị ra sát chiêu, Đột nhiên, trong bóng tối phía sau hắn. Truyền đến thanh âm chất phác, khàn khàn.

Phế vật! Lăn xuống đi!

Một tiếng gầm nhẹ này, khiên cho Quỷ thúc sợ hãi giật mình một cái, suýt chút nữa ngồi xổm dưới đất. Hắn ‘rầm’ một tiếng, lập tức quay đầu quỳ xuống, giọng điệu run rẩy nói: Lão tổ bớt giận, lão tổ bớt giận ah.

Bên trong phân xưởng tối tăm, nhiệt độ đột nhiên hạ xuống, xa xa truyền đến tiếng ầm, ầm. Giống như là một người khổng lồ đỉnh thiên lập địa, giẫm trêи mặt đất mà tới.

Tôi cảm thấy toàn bộ phân xưởng đều run rẩy theo tiếng bước chân, bốn phía nhà xưởng cũ nát này run rẩy tạo ra âm thanh ào ào.

Mười mấy bộ xương khô xung quanh, giống như con trai nhìn thấy cha, sợ hãi chạy về phía góc tường, loại này sợ hãi này bắt nguồn từ sâu trong nội tâm, tuyệt đối không giống giả vờ.

Tôi nuốt nước bọt. Trong lòng tự nhủ, xong đời, tôi vẫn cho là chú Quỷ thúc mới là chú quỷ đứng phía sau màn, hóa ra hắn lại chính là con rối, cao nhân chân chính, giờ khắc này mới hiện thân!

Đêm khuya mấy ngày hôm trước, Nhị gia đã từng nói, trong nhà xưởng ẩn giấu một vị cao nhân, vị cao nhân mà Nhị hia nói, có lẽ chính là lão tổ này rồi.

Ttiếng bước chân trong bóng tôi, như trống trận khiến tinh tâm thần ngột ngạt, mỗi tiếng truyền đến, trong lòng tôi đều là căng thẳng.

Một lát sau, một thân ảnh to lớn xuất hiện, thân người này hẳn là cao chừng 1m8, trong nháy mắt hắn đi ra, bóng đen lóe lên, liền biến mất không còn tăm hơi, ngay sau đó, tôi chỉ cảm cổ mình căng thẳng, hắn xuất hiện trước mặt tôi và chú trung niên, bóp lấy hai cái cổ của chúng tôi, bóp chặt.

“Hừ hừ, người các ngươi?” Mặt mũi lão tổ đen kịt một màu, ở khoảng cách gần như vậy tôi không thấy rõ tướng mạo của hắn, giống như mặt của hắn chính là một hố đen.

Lão tổ vung vẩy cánh tay, đột nhiên đem tôi và chú trung niên vứt ra ngoài phân xưởng.

“Ầm” một tiếng vang thật lớn, thân thể hai chúng tôi đụng vào thủy tinh trêи khung sắt, ào ào ào, hai chúng tôi bị ném ra ngoài cửa sổ, miểng thủy tinh đầy đất, rơi ở trêи người chúng tôi, rơi vào trêи mặt của chúng tôi.

Đã đến bên ngoài phân xưởng, chú trung niên nhanh chóng kéo tôi kéo ta, hướng về tượng thần Ma La diệt Uy Vương mà chạy.

Từ xa nhìn thấy tượng thần Ma La diệt Uy vương, bác Hỉ bá cùng nhị gia nắm vũ khí trong tay, cùng với những người rơm đeo mặt nạ hình người đánh nhau, khó mà thoát.

Tôi sững sờ, trong lòng tự nhủ Ma La diệt Uy vương không phải có thể kinh sợ những người rơm âm hồn phụ thể sao? Sao ở đây lại có nhiều người rơm như vậy?

Mặt đất sau lứng truyền đến một tiếng nổ vang, quay đầu nhìn lại, lão tổ từ bên trong phân xưởng nhảy ra ngoài, đứng ở trêи mặt đất, tạo ra một dấu chân sâu trêи đất.

Sau khi lão tổ từ bên trong phân xưởng bên trong đi ra, bên trong nhà xưởng to lớn, bỗng nhiên yên tĩnh không hề có một tiếng động.

Lão tổ nhẹ nhàng vung tay lên, đám kia người rơm đang cùng nhị gia và bác Hỉ ác chiến mặt xoay người tản đi, biến mất ở trong màn đêm, bốn người bọn tôi mau chúng tụ lại cùng nhau, liền đứng ở trước tượng thần Ma La diệt Uy vương.

Lão tổ hai tay chắp ở sau lưng, từng bước một đi về phía chúng tôi. Mỗi bước đi của hắn, sắc mặt bác Hỉ bên cạnh tôi lại khó coi thêm một phần.

Chờ đến khi lão tổ đi đến trước mặt chúng tôi, cách khoảng 5m, bác Hỉ trợn to hai mắt, hoảng sợ nói một câu: Là ngươi!

Lão tổ ngẩng đầu, cất cao giọng nói: Là ta! Hải Đại Thành, vãn bối thấy trưởng bối, không nên quỳ dập đầu sao?

Ta nghiêng đầu hướng về phía bác Hỉ, cũng chính là bác Hải nhìn lại, đến giờ phút này ta mới biết nguyên danh (tên đầy đủ) của bác Hải là Hải Đại Thành, nhưng bác Hải cùng lão tổ này là quan hệ như thế nào?

Trong lúc tôi còn đang sững sờ, bác Hải cắn răng nói: Kẻ ác đọc! Ta có dập đầu lạy ai, cũng không dập đầu lại ngươi, ta muốn giết ngươi!

Bác Hải luôn luôn ôn hòa, sau khi nhìn thấy lão tổ, bỗng nhiên nổi giận đùng đùng, cầm trường đao trong tay, liền vọt về phía lão tổ đâm tới, nhị gia vừa định đưa tay ngăn cản, nhưng vừa đưa tay, bác Hải đã sớm xông ra ngoài.

Dưới ánh trăng, trường đao trong tay bác Hải phản xạ ánh sáng, dường như trong lòng bác Hải vô cùng tức giận.

Lão tổ đứng tại chỗ, không nhúc nhích chút nào, cũng giống như không có ý định động thủ. Lúc bác Hải vọt tới trước mặt hắn, liền nhảy bật lên, phi thân lên không trung, một đao hướng về chính giữa đỉnh đầu lão tổ mà chém.

Một đao kia, như cầu vồng nối tới mặt trời,một người trêи trời, một người dưới đất, giống như là mỗi người đều đã nắm chắc mười phần.

Lão tổ vẫn là bất động, cứ như vậy mạnh mẽ nhận một đao của bác Hải.

Ầm!

Răng rắc!

Khi lưỡi dao chém vào đỉnh đầu lão tổ, lão tổ không có chuyện gì, nhưng đao liền vỡ!

Lão tổ một chưởng bóp lấy cổ bác Hải, nói: Xem bộ dạng hiện tại của ngươi thê thảm như thế nào, ngay cả thân thể tìm được cũng là què chân, những năm này đều là sống ở trêи người con chó sao?

Bác Hải cắn răng, còn muốn nói chuyện, nhưng cổ hắn bị bóp, khí quản bị ngăn chặn, căn bản không nói ra được một câu, chỉ có thể duỗi hai tay đẩy bàn tay như kìm sắt của lão tổ ra.

Lão tổ một tay bóp lấy bác Hải, đem Hải bá nâng lên trêи không trung. Sau đó nhấc chân, trong nháy mắt hướng về cái chân què của bác Hải đá liên tục mười mấy cái, đá đến mức khiến bác Hải kêu đau liên tục.

Không chỉ là tôi, liền ngay cả nhị gia cũng đều trợn to hai mắt, bởi vì động tác của lão tổ quả thực chính là chớp giật (nhanh như chớp), mới vừa trong nháy mắt, cụ thể hắn đá bao nhiêu cái, tôi không thấy rõ, ta chỉ thấy bóng mờ của chân trái lão tổ lấp lóe, có thể đá ra mười mấy cái!

Nhị gia nhỏ giọng nói: Gia hoả này tuyệt đối không phải là phàm nhân, hắn có thể trong nháy mắt đá ra mười ba cái!

Sau khi đá xong, lão tổ giơ tay quăng bác Hải đi, đem bác Hải ném trở về, ta mau mau đỡ lấy bác Hải, ai biết trong nháy mắt này, sau khi bác Hải đứng lên, cái chân què kia của hắn giống như kì tích, trở thành lành lặn. Lúc bác Hải bước đi cũng không khập khiễng nữa.

Lão tổ lạnh lùng nói: Thân là vãn bối của ta, lại tìm một què thân thể bị què một chân, cẩn thận ta giết chết ngươi!

Giờ khắc này, lão tổ đứng tại chỗ, hai tay chắp ở sau lưng, nói: Con người của ta không thích phí lời, giao ra mắt quỷ, các ngươi có thể đi.

Tôi liếc mắt nhìn nhị gia, nhị gia nhỏ giọng nói: Dù có chết, cũng không thể đem mắt quỷ giao cho hắn.

“Ngươi nói cái gì?” Đột nhiên, phía sau nhị gia và tôi truyền đến một âm thanh xa lạ, hai chũng tôi đồng thời kinh hãi, quay đầu nhìn lại, lão tổ bỗng nhiên đứng ở phía sau hai chúng tôi.

Lại quay đầu nhìn về vị trí rồi hắn đứng, nơi nào còn có bóng lão tổ?

Nhị gia thất kinh, trong nháy mắt, giơ lên trường đao, hướng về lão tổ, liền bổ tới, lão tổ một tay cầm đao, đem loan đao của nhị gia bẻ gảy trong nháy mắt, cái tay còn lại bóp lấy cổ nhị gia, hung hăng đập trêи mặt đất.

Đem nhị gia ném tới trêи đất, lão tổ thuận thế đạp một cước lên lồng ngực nhị gia.

Răng rắc vài tiếng.

Nhị gia ‘phốc’ một cái, hướng lên trời phun ra máu tươi cao ba thước, một cước này của lão không biết đạp đứt mất bao nhiêu cái xương sườn của nhị gia.

Chú trung niên cùng bác Hải cũng đồng thời công kϊƈɦ lão tổ, lão tổ tát một cái, tát quăng bác Hải đi, một tay kia nắm đầu chú trung niên, dùng sức nhéo một cái, răng rắc một tiếng, cổ chú trung niên gãy vỡ, ngã trêи mặt đất, mở to mắt, không biết chết hay chưa.

Tôi hét lớn: Đại thúc (ý chỉ chú trung niên, vì trong bản covert ghi là âu phục đại thúc)! Nhị gia! Bác Hải!

Trong mắt của tôi đã tuôn ra nước mắt, lão tổ lạnh nhạt nói với chú Quỷ: Đem này tiểu tử mặc âu phục này, ném tới bên trong rãnh nước bẩn cho ta, thật buồn nôn, còn lão già này, giữ lại khung xương hắn cho ta.