Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 121




Lê Nguyên Giang không hiểu vì sao nhị gia sốt sắng như vậy, nhưng vẫn gật đầu đáp lời, được , vậy ta lên đảo quỷ vực trước, ở đó chờ các ngươi.

Mọi người bàn bạc xong, cắn vào ống dưỡi khí, rầm rầm nhảy vào trong nước. Chúng tôi từ trong lối đi bơi tới bốn phía lối đi trong Phản Thiên Sát, nhị gia ra hiệu Lê Nguyên Giang bơi tới.

Lê Nguyên Giang sẽ không bỏ lại chúng tôi, dù sao chúng tôi còn chưa tiền cho hắn. . .

Lúc này nhị gia chỉ chỉ lối đi hướng chính bắc, mang theochú trung niên và tôi, bơi thẳng.

Lối đi hướng chính bắc, tối tăm không ánh mặt trời, trêи vách đá lối đi này, mọc đầy sinh vật giống ốc đồng, nhưng tôi biết đây tuyệt đối không phải ốc đồng.

Hơn nữasinh vật dưới biển sâu này, đại đa số đều có màu sắc trắng bệch, thân thể trong suốt, hơn nữa không sợ người.

Bơi về phía trước. Tôi dần dần cảm giác được.

Lối đi hướng chính bắc này, đối chiếu vị trí, hẳn là ở xương sống của người đá khổng lồ, chúng tôi giờ khắc nàycó lẽ ở bên trong cột sống của hắn, vẫn trèo lên trêи, bò đến bên trong đầu của hắn. Lại từ bên trong trán của hắn lẻn vào bên trong căn cơ dưới biển của đảo quỷ vực.

Chú trung niên và tôi bơi ở hai bên, hai ngọn đèn lặn đem đường nối chiếu sáng dị thường, nhị gia chẳng biết từ lúc nào. Đem loan đao nắm trong tay, xem ra dáng vẻ như sắp đại địch.

Muốn đi vào bên trong đảo quỷ vực lấy đi mắt âm, nói không sốt sắng, là nói dối.

Nhị gia đã nói, trong 2 mắt Âm Dương, uy lực to lớn nhất kỳ thực là mắt âm. Tôi không biết bằng vào thân thể người thường như tôi, lấy đi mắt âm, có thể xảy ra chuyện lớn không.

Rất nhanh, chúng tôi đã bơi tới cuối lối đi, tình cảnh nơi này rõ ràng không giống nhau. Bốn phía vách đá không còn là điêu khắc chỉnh tề, mà là tràn ngập từng đường khe. Rất rõ ràng, những này dấu vết đào bới này rất không ngay ngắn, để tiết kiệm thời gian, chúng tôi theo những đường khe này nổi lên trêи. Vì tiết kiệm dưỡng khí, lần này tôi cũng không có dự vào bộ đồ lặn hô hấp, mà là dựa vào kỹ năng bơi, bơi đi tới.

Chờ chúng tôi từ trong nước lộ ra cái đầu, trong nháy mắt, trái tim tôi nhảy lên một cái, suýt chút nữa vì sợ hãi đến mà cắn đứt ống bình dưỡng khí!

Cây cột chống trời! Ác long hạ phàm!

Căn cơ bên trong đảo quỷ vực là hình tròn, ở bên trong nước ngẩng đầu, ngẩng đầu nhìn lên trời, liền giống với đứng ở bên trong tháp hải đăng hình tròn, hơn nữa căn cơ đảo quỷ vực này cao ít nhất trăm mét, thật giống đỉnh trụ trời!

Bên trong tối tăm, có một ác long giương nanh múa vuốt, từ xoay quanh Cửu Thiên mà xuống, mõm rồng mở lớn, liền quay về phía đầu thò ra mặt nước của chúng tôi.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ cảm thấy con ác long kia giống như là muốn một cái nuốt lấy chúng tôi, vừa giống như là phẫn nộ chuẩn bị tiến vào trong nước!

“Chuyện này. . . có thật là cảnh giới của nhân gian?” Chú trung niên có chút run rẩy.

Không riêng hắn, nhị gia cũng sững sờ ở tại chỗ, có chút không rõ. Hắn hẳn là chỉ đi quá quỷ cung dưới đáy biển, còn căn cơ bên trong đảo quỷ vực, cũng chưa qua, bởi vì lần trước hắn không có được trăm quỷ nhấc áo mãng bào.

Tôi ngẩng đầu lên hướng về phía trêи mà nhìn, cố đem đầu ngẩng cao, cũng không nhìn thấy đuôi ác long ở nơi nào, con rồng này quá dài. Ước chừng trăm mét trở lên, đầu rồng so được với một căn phòng lớn.

Tôi giơ đèn pin cầm tay, chiếu lên phía trêи mà đi, phát hiện một chỗ thiết kế tuyệt diệu. Ác long này được phái xuống từ Cửu Thiên, thân rồng bên trêи không hề có bất cứ điểm nào gắng sức!

Móng vuốt ác long không chạm được vào bốn vách bên trong căn cơ đảo quỷ vực, phảng phất cứ như thế treo ở lơ lửng trêи không trung.

Tôi không nhịn được hỏi một câu, nhị gia, con rồng này, chẳng lẽ là lúc đào rỗng căn cơ đảo quỷ vực, cố ý điêu khắc ra? Thế gian này ai có thể có bản lĩnh như thế này? Coi như nước Mỹ công nghệ cao làm ở đây, phỏng chừng cũng không thể?

Đầu rồng to như căn phòng lớn, mõm rồng mở ra to bằng hai cánh cửa. Thân rồng đường kính lớn, tôi đoán cũng khoảng ba mét, như quái vật khổng lồ, bốn phía không hề có điểm tựa nào, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin tưởng dưới đáy biển có thể có quỷ phủ thần công(?) đồ vật như thế?

Đứng bên dưới cái miệng mở rộng của con rồng to ngất trời này ngẩng đầu nhìn, thật sự giống như thân con rồng này là từ vòm trời tối tăm bên trêи bay xuống. Tôi chỉ cảm thấy loài người quá nhỏ bé, giống như giun dế.

Nhị gia cảm khái một lúc lâu, thở dài một câu, thần công như vậy, sợ không phải là sức người gây nên.

Giơ đèn pin cầm tay, hướng về bốn phía trong vách chiếu rọi, trong vách trêи có xây dựng cầu thang bằng đá, có thể leo lên. Ngoài ra, thật giống như cũng có thể trèo lên thân con ác long này leo lên trêи. Lưng con rồng kia cực kì rộng rãi, lại như là từng tầng từng tầng cầu thang bộ.

Có điều, thân thể con ác long này , cũng không ai dám leo lên, dù sao quái vật khổng lồ như vậy, nếu như rơi xuống, hậu quả kia thực sự là không thể tưởng tượng nổi. Đến lúc đó nhất định là trời long đất lở, nước biển mãnh liệt.

“Đi lên cầu thang bằng đá bên cạnh đi, bên trong đảo quỷ vực đảo này, ta cũng là lần đầu tiên tới, lần trước bơi tới miệng lối đi, vốn là muốn tiến vào xem một chút, thế nhưng không tìm được áo mãng bào, sợ có mạng đi vào, không có mạng đi ra. Vì lẽ đó cũng là nhịn xuống.” Nhị gia nói lời này xong thì, thở dài, hay là hắn lại nghĩ tới chuyện hai mươi năm trước.

Bộ đồ lặn trêи người chúng tôi, liền chất đống ở gần mặt đất chỗ nhảy ra khỏi mặt nước, giờ khắc này theo những điêu khắc đi trêи cầu thang bằng đá, từng bước từng bước trèo lên trêи.

Bởi cầu thang bằng đá là điêu khác vuông góc, chúng tôi không thể chỉ dùng chân đạp, nhất định phải dùng cả tay chân mới có thể leo lên trêи.

Sau khi bò mười mấy phút, một tay tôi ôm cầu thang bằng đá, cái tay còn lại mở đèn pin cầm tay, hướng về trong hư không chiếu rọi, nhìn thấy này hai cái chân trước của ác long, lơ lửng trêи không trung. Hóa ra vuốt rồng cũng là điêu khắc trêи không, không bất điểm tựa nào, điều này làm cho tôi càng thêm hiếu kỳ, nguyên lí cấu tạo con rồng này đến tột cùng là như thế nào.

Tiếp tục trèo lên trêи, bò đến đoạn giữa, chú trung niên bỗng nhiên nói một câu, không đúng, trước tiên đều dừng lại.

Hắn giơ đèn pin cầm tay, sau khi chiếu về phía thân rồng, nói rằng các ngươi nhìn kỹ một chút, vảy rồng ở đây phát sinh ra biến hóa.

Tôi chăm chú nhìn lại, xác thực thấy những vảy rồng này có vấn đề.

Lúc đầu,đầu rồng hướng xuống dưới, vảy rồng chính là hướng trêи, tuy rằng rồng là không tồn tại. Thế nhưng ở trong thần thoại truyền thuyết, vẩy rồng và vẩy cá sinh trưởng phương thức là giống nhau, có thể từ chỗ chúng tôi mà nhìn. Nguyên bản hướng trêи vảy rồng, giờ khắc này đồng thời hướng ra đời trường (?).

Nhị gia trầm ngâm hồi lâu, bỗng nhiên tỉnh ngộ, có khả năng đây là một con rồng hai đầu!

Vừa nghe nhị gia nói như thế, trong đầu tôi bắt đầu tưởng tượng ra. Ví dụ như, một bên đặt một chén trà rất cao, vuông góc bỏ vào một chiếc đũa.

Độ dài chiếc đũa này, cùng với độ cao của chén trà vừa vặn bằng nhau, mà ba người chúng tôi, giờ khắc này liền bò đến giữa chén trà. Ở giữa chén trà này, chính là chỗ giao của hai thân thể con rồng hai đầu (rối thật sự, chắc là chỗ tách thân rồng thành hai mảnh đầu).

“Nhị gia, trong lịch sử từng xuất hiện rồng hai đầu sao?” Tôi có chút không rõ.

Nhị gia nói rồng hai đầu ta biết, nhưng đây không phải là hình rồng chính thống. Còn trong lịch sử có chưa từng xuất hiện rồng hai đầu như vậy, cá nhân ta là chưa từng nghe nói.

Chú trung niên phụ họa nói ta cũng chưa từng nghe tới.

“Tiếp tục bò đi, bò đến tầng cao nhất xem xem.” Nhị gia hạ lệnh, chúng tôi tiếp tục trèo lên trêи.

May là con người của tôi không có bệnh sợ độ cao, nếu không bò đến vị trí này, cúi đầu nhìn, trực tiếp bị hù chết.

Tôi như đang nằm nhoài bên trêи bầu trời trong màn đêm, dưới bàn chân vốn là vực sâu đen láy một màu, không thấy đáy!

Hơn nữa lúc tôi cúi đầu hướng về xem, mơ hồ có giác chúng tôi thò đầu ra, trêи mặt nước, tựa hồ hiện ra một gương mặt ác ma tươi cười.

Tôi sợ hết hồn, dùng sức lắc lắc đầu, sau một khắc lại nhìn, phát hiện không có. Cũng không biết là thần kinh căng quá mức, xuất hiện ảo giác, hay là thật có ác ma xuất hiện.

Vào giờ phút này , tôi nghĩ đên tờ giấy tiên đoán thứ tư.

“Thay đổi vận mệnh, hai mắt người dung hợp mà mở, ác ma an nghỉ nơi đáy biển cũng tỉnh lại.”

Ý này có phải là đang nói, nếu như tôi tìm được mắt âm, sau khi hai con mắt hợp làm một, ác ma sẽ xuất hiện hay không?

Nếu như đúng là như vậy, vậy chúng tôi còn mạng chạy sao? Ác ma ngăn chặn đường vào nước, cho dù chúng tôi là Kim tiên hạ phàm, cũng khó thoát kiếp nạn này.

Một bên leo lên, một bên suy nghĩ lung tung, dần dần, chúng tôi bò đến đỉnh bên trong căn cơ đảo quỷ vực, đúng như dự đoán, ở trêи đỉnh, lại xuất hiện một đầu rồng cực lớn, có điều là miệng rồng hướng lên trời, giống như là muốn bay lên trời, phi vào mây trời.

Nhị gia vui vẻ nói hóa ra là như vậy! Ta biết mắt quỷ trốn ở nơi nào, đi theo ta!