Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 120




Chỉ thấy da thịt trêи mặt thi vương bắt đầu chậm rãi bóc ra, cái kia nguyên bản đầu lâu tre con rất non nớt, giờ khắc này càng trở nên cực kì trắng nõn.

Mỗi mảng da bị bóc ra, mặt trẻ con càng trắng. Tôi cho rằng, bóc mấy lớp da xong, thi vương sẽ một lần nữa tấn công. Nhưng khi bóc hết da mặt, thi vương vẫn không dừng lại. Đến cuối cùng bóc tới mức trêи da mặt trẻ con bê bết máu thịt!

Không còn thấy rõ gương mặt trẻ con, chỉ có thể nói đây là đầu lâu đầy máu, thứ duy nhất còn có thể nhìn rõ, cũng chỉ có hai viên con ngươi.

Nhị gia ném xuống binh khí, từ bên trong eo rút ra loan đao, hai tay đặt ở sau gáy, dùng lưỡi dao cạo một đống tóc của chính mình.

Thừa dịp thi vương còn chưa hoàn toàn lột xác, nhị gia nắm một đống tóc kia, liền nhét vào trong đầu lâu đầy máu của thi vương.

Cũng không có nghe nhị gia niệm chú gì, thi vương đang lột xác, đồng thời bạo nộ (bạo phát phẫn nộ)!

“Mau lui lại!” Nhị gia hét lên một tiếng, thi vương liều lĩnh hướng về tôi đuổi tới. Nhị gia thừa cơ hội này, khom lưng nhặt lên bút lông trêи đất, lại cọ sát lông tơ trêи bút lông, lần thứ hai xuyên đến ót của thi.

“Hét a!” Thi vương hai con ngươi đỏ như máu, hận không thể trừng ra, trong mắt hắn tựa hồ muốn phun ra lửa, giờ khắc này quay đầu nhìn về nhị gia, giơ đao lên, gầm rú liên tục, muốn đem đao chém xuống nhị gia!

Nhị gia vừa lui vừa nói, đây là song tâm thi sát. Trước tiên hủy đầu hắn, sau đó hủy thân thể hắn! Ta đã dùng tóc ngăn hắn tiếp tục lột xác, tiểu âu phục, chỉ còn chờ ngươi!

Không thể không nói, nếu tôi là thi vương kia, dù phải đuổi đến tận nhà nhị gia, cũng phải giết chết hắn. Nhị gia mấy lần đánh lén thi vương, triệt để chọc giân thi vương.

Chú trung niên híp mắt nhìn thi vương, giờ khắc này lẳng lặng ngủ đông ở một bên. Tôi cũng có thể nhân cơ hội lấy hơi, có điều nhị gia đúng là bị truy đuổi đến nhảy nhót tưng bừng, mệt mỏi thoát thân.

Tôi nhìn chằm chằm thi vương. Cẩn thận từng li từng tí một di chuyển vị trí của chính mình, chỉ lo đứng gần thi vương, sẽ lại hấp dẫn sự chú ý của hắn. Tôi phát hiện song tâm thi sát này nhìn là thật ghê gớm, cũng không biết là dùng phương pháp gì chế thành, trong lúc truy đuổi nhị gia, cánh tay trái bị chặt đứt của bỗng nhiên chậm rãi mọc ra.

Chú trung niên cẩn thận thu lại bội đao, chậm rãi từ bên hông rút ra một cái nhuyễn kiếm!

Trong lòng tôi vui vẻ, biết hắn muốn tung ra tuyệt kỹ, lúc cùng Tù Long, Cửu Đầu Nha đấu, chú trung niên chỉ dùng qua một lần nhuyễn kiếm, cũng là vì bảo vệ tính mạng.

Nhuyễn kiếm của hắn như nước chảy mây trôi. Ánh kiếm tứ lược (?), coi là thật ghê gớm.

“Hét a!” Thi vương tay phải giơ đao, quay xung quanh bốn phía yêu ham, truy đuổi nhị gia căn khiến hắn không thể dừng. Chú trung niên híp mắt, chờ đúng thời cơ, xông lên một bước lớn, đến phía thi vương, cũng không biết hắn sử dụng nhuyễn kiếm nhưn thế nào, tùy tiện vung nhuyễn kiếm một cái, lưỡi kiếm như một cái dây thừng, trong nháy mắt trói chặt thi vương cổ!

“Nộp cho ta!” Chú trung niên cắn răng tức giận quát một tiếng, sau đó mạnh mẽ kéo một cái, nhuyễn kiếm từ trêи cổ thi vương, mạnh mẽ cắt từ đầu đến chuôi kiếm!

Ánh kiếm xẹt qua, toàn bộ trong đại điện lần thứ hai rơi vào yên tĩnh.

Phù phù.

Một thanh âm vang lên, thi vương làm ra một động tác gật đầu, nhưng cái đầu trẻ con đầy máu, một khi rơi xuống, liền không nhặt được, theo lồng ngực hắn, rơi trêи mặt đất, thuận thếlăn về phía trước mấy mét, trêи đất vẽ một vết máu thật dài.

Đầu lâu bị chém, thi vương đứng tại chỗ không nhúc nhích, giống như là bị triệt để phong ấn. Chú trung niê thở phào nhẹ nhõm, đang muốn thu hồi nhuyễn kiếm, nhị gia hét lớn một tiếng, cẩn thận một chút, hắn còn có một mạng!

Vừa dứt lời, thi vương không đầu không hề báo trước, xoay người quét một cái, sức như quét ngang cả ngàn quân. Một cái xoay người chém này, giống như có hàng ngàn con ngựa chồm lên!

Chú trung niên cũng trợn to hai mắt, mắt thấy không cách nào tránh thoát, sắp bị thi vương chém xuống đầu, ngay lúc đó nhị gia hất tay, ném ra loan đao!

Loan đao trêи không trung đánhtới, giống như một cái nanh sói nguyệt, ở lúc thanh đao còn kém một chút liền chặt xuống đầu chú trung liên chặn được, thanh loan đao này, từ phía sau bay đến trước cổ chú trung niên, hoàn hảo đỡ lấy nhát chém!

Ầm!

Trong đại điện bắn ra một đốm lửa rực rỡ!

Chú trung niên sợ hãi không thôi, khom lưng, trong nháy mắt, vung vẩy nhuyễn kiếm, đem lưỡi kiếm quấn ở trêи tay phải thi vương, dùng sức lôi kéo, chém đứt tay phải thi vương.

Theo tay phải đồng thời rơi xuống đất, còn có thanh đao trong tay thi vương!

“A Bố, nhanh dùng chủy thủ của ngươi, đâm vào trái tim thi vương, nơi đó chính là chỗ mấu chốt giữ cái mạng thứ hai của hắn!” Nhị gia tựa ở trêи đỉnh trụ trời, mệt mỏi thở hồng hộc.

Tôi rút thanh chủy thủ chú trung niên cho tôi ra từ bắp chân, mắt thấy tay phải thi vương bị chém, không cách nào nhấc lên quan đao để tấn công, đây chính là cơ hội tiêu diệt thi vương tốt nhất!

Rút ra chủy thủ, trong nháy mắt, hàn quang trêи chủy thủ phun ra nuốt vào, lấp loé không yên. Có lẽ đây thực sự là một thanh đao tốt, có thể là đồ vật trừ tà!

Có câu nói gọi là thừa lúc nó bệnh muốn nó mệnh (thừa lúc nó bị bệnh liền lấy mạng nó), trong phim ảnh diễn đa số đều là giả, là vì tôn lên anh hùng , ở bước ngoặt sinh tử này, không ai chú ý đạo đức, ta giết chết hắn, ta sống. Ta làm không giết được hắn, ta chết!

Tính mạng quan trọng, không kịp nghĩ nhiều, tôi bước một bước lớn xông tới, nắm chặt chủy thủ trong tay, mạnh mẽ liền hướng về vị trí trái tim thi vương mà đâm!

Phù một tiếng, cây đao này mạnh mẽ cắm vào bên trong trái timthi vương, thi vương không đầu vì đó mà ngừng tấn công.

Tôi rút chủy thủ ra, lần thứ hai mạnh mẽ cắm vào, thi vương vung vẩy cánh tay trái một hồi, chuẩn bị tấn công tôi, nhưng tốc độ của hắn đã biến đổi đến mức rất chậm.

Tôi khom lưng tránh né, đồng thời lại rút ra chủy thủ, cắn răng, một lần cuối cùng, lấy lực đạo ngàn quân mạnh mẽ xuống trái tim thi vương!

Lần này, tôi đâm cả chuôi dao vào!

Thi vương cũng nhúc nhích được nữa, ngực miệng phun ra một đạo máu tươi, toàn bộ thân thể thẳng tắp đổ về phía sau.

Mấy người chúng tôi, đều là ngồi xổm ở tại chỗ, thở hồng hộc.

Nhị gia thở dài, nói hóa ra trăm quỷ nhấc áo mãng bào này mặc ở trêи người thi vươngnày, không trách, không trách.

Tôi từ thi vương ngực, rút ra chủy thủ, đi tới hỏi nhị gia, không trách cái gì?

“Hai mươi năm trước, ta tới tìm trăm quỷ nhấc áo mãng bào một lần, thế nhưng chúng ta tổng cộng đến sáu người, ở chỗ này chết năm ngươi, ta may mắn trốn thoát. Sáu huynh đệ chúng ta,mỗi người dều có bản lĩnh hơn người, một đường chém yêu giết quỷ, vọt tới bảo điện Long Lâu, chỉ tiếc ở nơi đó gặp phải vạn nha trận.”

Mọi người đều không lên tiếng.

Nhị gia tiếp tục nói, vì lẽ đó lúc đến đây, ở dưới đáy Phản Thiên Sát tối đen, ta không từ hai bên Phản Thiên Sát mang bọn ngươi tiến vào, mà là đi mặt nam, năm đó lúc chúng ta đến, đã đi qua hai mặt Phản Thiên Sát, đối lập với lối đi ở phía nam, hai bên đó quả thực chính là Địa Ngục.

Tôi gật gật đầu, nhị gia đã nói, Phản Thiên Sát lối đi phía bắc, là trực tiếp đi về căn cơ đáy biển đảo quỷ vực đảo, ba lối đi còn lại tiến vào quỷ cung mới là chỗ mấu chốt.

Nhìn áo mãng bào trêи người, tôi thở dài, bây giờ trăm quỷ nhấc áo mãng bào có thể mặc ở trêи người tôi, cũng coi như là những người đi trước dùng máu thịt cùng tính mạng mở ra một con đường. Nếu không phải vậy, tôi sẽ không dễ dàng có được như vậy.

Trêи đường trở về, Lê Nguyên Giang mặt xám như tro tàn, con mắt vô thần. Trước khi biết nguyên nhân chết của cha mẹ, hắn còn ôm ấp nhớ nhung, hi vọng, hiện tại, đã triệt để tuyệt vọng.

Một người, tâm chết, người liền chết.

Chú trung niên vỗ vỗ vai Lê Nguyên Giang, an ủi, tiểu Lê, người chết không thể sống lại, nghĩ thông một chút.

Lê Nguyên Giang trong mắt rưng rưng, gật gật đầu, nghiêng đầu hỏi nhị gia, thi thể cha mẹ ta ở nơi nào?

Nhị gia nói cái này không rõ, quỷ cung có một điểm quỷ dị nhất, đó là người chết ở chỗ này, hài cốt sẽ biến mất không còn tăm hơi, cụ thể đi đâu, cũng không ai biết.

Lê Nguyên Giang thở dài, khả năng không biết cha mẹ chính mình vì sao lại chết ở đáy biển quỷ vực, nhưng sự thật, không cách nào cứu vãn.

Chờ chúng tôi đi tới đầu lối dưới nước, một lần nữa chỉnh đốn tốt trang bị, sau khi nhị gia dặn dò mấy câu, chúng tôi chuẩn bị tốt một chút.

Tôi sợ Lê Nguyên Giang trạng thái không tốt, ở đáy biển này dễ dàng có chuyện, liền an ủi nói huynh đệ, nếu không tôi đưa ngươi đi đi trước, ngươi ở trêи đảo quỷ vực đợi chúng tôi.

Dù sao người ta là đến tìm cha mẹ, bây giờ tìm thấy rồi, cũng không cần thiết phải theo chúng tôi mạo hiểm.

Lê Nguyên Giang không lên tiếng, nhị gia vỗ trán một cái, nói một câu, đúng! Tiểu Lê, ngươi mau trở về, nhìn thuyền đánh cá còn có ở hay không!