Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 104




Phản ứng đầu tiên của tôi là, Quỷ Băng đến rồi!

Lúc này tôi cầm dao găm trong tay, hướng về trêи mặt nạ đâm tới, nhưng mới đâm được nửa đường, xoáy nước biển lên. Khiến mặt nạ màu vàng xoay hai vòng.

Tôi lúc này mới nhìn rõ, không phải Quỷ Băng, ở sau lưng tôi, vẻn vẹn chỉ có một chiếc mặt nạ màu vàng.

Tôi bắt lấy chiếc mặt mặt nạ màu vàng kia, nhìn chăm chú, xác định chiếc mặt nạ này giống với mặt nạ của Quỷ Băng như đúc.

Tôi nhìn xung quanh bốn phía, bên dưới biển sâu thâm thẩm, đen kịt một màu, u ám không thấy đáy, như hố đen. Quỷ Băng chắc sẽ không trốn ở dưới kia.

Mà chổ của tôi, rất gần mặt nước, ánh mặt trời đầy đủ, nhiệt độ cũng hơi cao. Ánh sáng tốt, Quỷ Băng nếu như đã đến, cũng không thể trốn ở chỗ này.

Không nghĩ nhiều nữa, tôi đem mặt nạ nhét vào trong lồng ngực, lúc này giơ dao lên, nhanh chóng cắt những sợi tóc đen dài quấn quanh ở cánh quạt, những sợi tóc này sau khi bị cắt đứt, từng sợi từng sợi trôi dạt trong nước biển từ từ biến mất.

Sau khi tôi hoàn toàn cắt đứt những sợi tóc kia, xác định cánh quạt đã sạch sẽ, tôi lúc này mới chậm rãi bơi lên, chuẩn bị lên thuyền.

Bơi được một lúc, tôi cứ cảm thấy sau lưng có chút ngứa, nhưng đang mang bình dưỡng khí trêи lưng, tôi cũng không có cách nào gãi được, lập tức liền bơi nhanh hơn.

Sau khi lên bờ, ta cởi bình dưỡng khí, nhưng không cởi đồ lặn, liền sờ tay vào ngực tìm lại chiếc mặt nạ màu vàng, nhưng bỗng nhiên phát hiện, mặt nạ biến mất!

Tôi kinh ngạc. Dùng sức vỗ vỗ lồng ngực, mò khắp toàn thân, cũng không tìm được mặt nạ màu vàng kia ở đâu.

Chú trung niên thấy thế, bước đến hỏi tôi “A Bố, ngươi bị sao vậy?”

Vì để tránh làm cho mọi người lo sợ không cần thiết, tôi nói “Không có chuyện gì, chỉ là cảm giác trêи người có chút lạnh, phơi nắng một lát là tốt rồi.”

Lê Nguyên Giang lần thứ hai đi tới buồng lái, lần này động cơ có thể vận chuyển bình thường, thuyền đánh cá cũng từ từ hướng về hướng Quỷ Vực trongtruyền thuyết đi tới.

Tôi kéo Nhị gia vào bên trong khoang thuyền, sau khi đóng cửa lại, tôi nhỏ giọng nói với Nhị gia “Tôi ở dưới nước nhìn thấy một chiếc mặt nạ, là mặt nạ màu vàng nhưng tôi lại không thấy Quỷ Băng.”

Trêи mặt Nhị gia không có một chút kinh ngạc, hắn gật đầu, nói “Ta biết, những sợi tóc dài chính là của Quỷ Băng, cô ta là cố ý dùng pháp lực biến ra những sợi tóc để quấn quanh cánh quạt, mục đích chính là vì muốn để ngươi xuống nước, sau đó giết chết ngươi.”

Tôi trợn tròn hai mắt, vẻ mặt không tin nổi, tôi nói “Nhị gia, ngươi biết rõ Quỷ Băng muốn giết ta, ngươi còn để ta xuống? Còn không cho phép người khác hỗ trợ?”

Nhị gia hai tay chắp ở sau lưng, hướng về phía trước đi mấy bước, ngồi xuống ghế, dựa vào cửa sổ quay đầu nói với tôi “Vậy ngươi đã chết rồi sao?”

Tôi nói “Mẹ kiếp, ta nếu như chết rồi, không phải là thuyền sẽ không đi được ư?”

“Yên tâm đi, ta để ngươi xuống, chính là vì để Quỷ Băng đối phó ngươi, để ngươi hấp dẫn sự chú ý của cô ta, chỉ cần cô ta dám hiện thân, ta liền có thể giết chết!”

Nguyên lai Nhị gia đây là chơi kế trong kế, tôi chính là ve sầu, Quỷ Băng chính là bọ ngựa, Nhị gia chính là chim sẻ.

Đây chính là chiêu thức mà Nhị gia am hiểu nhất bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở đằng sau.

Ra khỏi buồng lái, tôi đứng trêи boong thuyền thay quần áo, cứ cảm giác phía sau lưng có chút ngứa, liền hỏi chú trung niên nhìn giúp tôi phía sau lưng một chút xem làm sao mà cứ cảm thấy ngứa.

Chú trung niên nghiêng đầu liếc nhìn, nói “Không có chuyện gì, chỉ là trêи lưng có vết đỏ, khả năng là vị trí để bình dưỡng khí không đúng hoặc là không mặc đồ lặn, nghỉ ngơi một chút sẽ hết”

Khoảng cách đến Quỷ Vực, phỏng chừng còn dài, ta liền nằm ở trong khoang thuyền nhanh chóng ngủ một giấc. Dù sao nghỉ ngơi đầy đủ để dưỡng sức thì mới có thể dễ dàng đón tiếp sóng gió.

Lúc ngủ, tôi mơ thấy một giấc mơ. Mơ được tôi cùng Cát Ngọc kết hôn, ngày đó vô cùng náo nhiệt, bạn bè thân thuộc đều mời rượu ta. Khi đang uống, chú chó câm trước đây mà nhà tôi nuôi liền chạy tới, quay về phía sau lưng tôi liên tục ɭϊếʍ, ɭϊếʍ đến khi trêи lưng tôi âu phục đều ướt.

Tôi cười mắng nói “Ngày hôm nay ta kết hôn, ngươi có thể đừng quấy rối.”

Nói xong, tôi liền vỗ vỗ đầu nó, sau đó chó vàng liền chạy, đợi đến tiệc rượu tản đi, lúc tôi đi vào nhà vệ sinh, liếc mắt hướng về bên trong chuồng chó, nhất thời khiến tôi giật mình!

Chú chó vàng của tôi, bộ lông trêи người, đột nhiên biến mất!

Tôi nhanh chóng đi tới, đem chó vàng lôi ra xem, trêи người nó bộ lông đều là từ thân mọc ra, nhưng hiện tại lại sạch trơn, nhìn qua giống như là bị lột da.

Ở trong sân, tôi tìm kiếm cẩn thận, tìm khắp cả ngóc ngách, đều hoàn toàn không tìm được bất kỳ một cọng lông chó.

“Đã xảy ra chuyện gì? Đến tột cùng xảy ra chuyện gì?” Tôi đứng ở trong sân, sợ hãi nhìn xung quanh, con chó vàng đi xung quanh tôi, liền quỷ dị nhìn tôi, tựa hồ đang cười. Tôi phát hiện trong nhà không ai, Cát Ngọc biến mất, cha mẹ biến mất, hết thảy bạn bè trong nháy mắt biến mất không thấy hình bóng, ngay cả trêи đường lớn đều không một bóng người!

“Tỉnh lại đi! Tỉnh lại đi!” Nhị gia dùng sức đẩy tôi, đánh thức tôi từ trong ác mộng.

Tôi thở hồng hộc, thế mới biết vừa nãy là một cơn ác mộng, tôi lau mồ hôi hột trêи trán, hỏi Nhị gia còn bao lâu nữa mới đến?

Nhị gia suy nghĩ một chút, nói “Ước chừng còn hai giờ nữa”

Còn khoảng hai tiếng nữa, tôi quyết định không ngủ nữa, sau khi bước xuống giường, đứng trêи boong thuyền nhìn vùng biển xung quanh, hiện tại đã hơn bốn giờ chiều, phỏng chừng sau khi đến Quỷ Vực, sắc trời có thể sẽ tối lại.

Cảm giác phía sau lưng có chút ngứa, tôi cách một lớp quần áo gãi một hồi, nhưng nếu khi không gãi còn đỡ, mới vừa gãi, phía sau lưng toàn bộ đều thấy ngứa, thật sự có cảm giác rút dây động rừng.

Tôi không ngừng mà gãi, không ngừng mà gãi, nhưng mà càng gãi, càng cảm thấy bất thường!

Tôi cảm giác thấy không giống như đang gãi trêи thịt, mà giống như là đang gãi trêи da đầu!

Đưa tay sờ vào sau eo, tôi sợ hãi đến cả người run lên, hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa thì quỳ trêи mặt đất, tôi sợ hãi la lên “Đại thúc, Nhị gia! Các ngươi mau đến xem xem, mau đến xem xem trêи lưng ta xảy ra chuyện gì!”

Nhị gia một cước đá văng cửa máy, liền chạy ngay tới, phía sau là chú trung niên, tôi xốc quần áo sau lưng lên cho hai người bọn họ xem, bọn họ cũng là giật nảy cả mình. Nghe tin, Lê Nguyên Giang cũng tới, nhìn thấy tình cảnh phía sau lưng tôi, liền sợ hãi liên tiếp lùi về sau.

“Đây là Thi đầu hàng, A Bố ngươi làm sao mà gặp phải thứ này?!” Luôn luôn bình tĩnh như Nhị gia, cũng thể hiện sự kinh ngạc trong giọng nói.

Tôi dùng hết sức quay đầu lại xem, mặc kệ cố xoay thế nào cũng đầu không thể nhìn được.

Chú trung niên vội vàng dùng điện thoại di động chụp một tấm hình cho ta xem, vừa mới nhìn thấy, tay tôi run lên, suýt chút nữa ném luôn điện thoại di động. Hình ảnh trêи thật không thể nhìn nổi, tôi hận không thể nắm thanh đao, trực tiêp đem da thịt phía sau lưng cạo sạch cũng sẽ không tiếc!

Từ phần dưới cổ cho đến eo của tôi, ở giữa, mọc đầy tóc đen. Chân tóc, rõ ràng chính là mọc ra từ trong lưng của tôi, hơn nữa những sợi tóc này mọc rất có quy luật, chân tóc nối lại với nhau, ở sau lưng tôi cùng nhau tạo thành một cái hình tròn!

Độ dài những sợi tóc này, hiện nay chỉ có 3-5cm, vẫn chưa quá dài. Nhị gia cùng chú trung niên đi qua đi lại nghĩ biện pháp, chỉ trong 20 phút, khi tôi nhờ chú trung niên chụp cho tôi bức hình thứ hai, tôi thật sự sợ đến phát điên.

Ngay lúc này, tóc sau lưng tôi đã dài đến 10cm,tôi hoảng sợ vô cùng, cắn răng lôi một chùm tóc đen, dùng sức kéo đứt.

Kéo một hồi, một nhúm nhỏ tóc bị tôi mạnh tay kéo đứt, trong nháy mắt vết thương liền chảy ra một bãi máu đen. Mà máu đen đến mức, chảy tới chỗ nào, chỗ đó sẽ nhanh chóng mọc ra rất nhiều chân tóc, những chân tóc kia mọc ra từ da thịt của tôi, chỗ đó da bắt đầu ngứa!

Tôi nghĩ tới lúc nhặt lấy mặt nạ màu vàng ở trong nước biển, phần lưng đã bắt đầu ngứa, lúc đó cũng không để ý, khả năng là vào lúc đó, tôi đã trúng cái gọi là Thi đầu hàng.

Tôi đau muốn khóc, cả người đều đang run rẩy, hiện tại tôi giống như một con quái vật, sau lưng mọc đầy tóc, còn không dám chạm. Ngứa không thể gãi, càng gãi càng ngứa. Hơn nữa còn không thể kéo, kéo đi sẽ chảy ra máu đen, máu đen này có chứa truyền nhiễm, chảy tới chỗ nào, chỗ đó liền bị nhiễm.

Nhị gia đi lại gấp gáp quanh khoang thuyền, không ngừng vỗ trán suy nghĩ, cuối cùng, bị ép đến ngàn cân treo sợi tóc Nhị gia liền giậm chân một cái, kêu Lê Nguyên Giang “Đem lưới đánh cá thả xuống, bắt cho ta 100 con cá sống! Nhanh lên!”