Bọn họ vẫn đang chìm trong sự đắc ý của bản thân, khi những con dơi kia rất dễ dàng bị tiêu diệt, thì giờ đây bỗng xuất hiện một con dơi lớn hơn...
Ngư Thanh nhìn chăm chăm nó mà trở nên hoang mang: “Đây...Đây không phải là một con dơi bình thường, nó chính là một con dơi đã thành tinh, và bây giờ mình sẽ phải đấu với nó sao, mình không biết là mình có thể chiến thắng nó hay không? Khi sức mạnh của mình đã dần bị suy yếu rồi...”
Con dơi tinh kia nhìn chăm chăm bọn họ, với ánh mắt đầy tức giận, hắn lên tiếng quát: “Những kẻ kia. Rốt cuộc các người là ai hả? Tại sao lại dám giết chết, những đứa con của ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu, sẽ khiến các ngươi phải chết một cách thê thảm nhất, khi dám sát hại những đứa con của ta...”
Nói rồi từ một con dơi khổng lồ, nó đã biến thành hình dạng của một người phụ nữ, có một đôi cánh trên vai, thậm chí bàn tay có những móng tay vô cùng dài, ả hầm hừ mà bắt đầu bay tới chỗ hai người, với ý định tấn công họ...
Cô liền vung kiếm lên chém ả, nhưng ả đã tránh né, một cách rất nhanh chóng, điều này khiến cô vô cùng hoang mang: “Con dơi tinh này không dễ đối phó như mình nghĩ, và bây giờ mình phải làm gì đây chứ? Thì mới có thể giết chết được nó?”
Vẫn đang chìm trong suy nghĩ của bản thân, thì nó đã bay lên một lần nữa tiến đến chỗ của cô, với những móng tay dài kia, nó tấn công về phía cô, từng móng vuốt sắc nhọn, đâm vào người cô, khiến cô la lên trong sự đau đớn, sau đó nó rút ra những móng vuốt sắc nhọn, điều này đã khiến cơ thể của cô bị thương...
Nó bật cười trong sự đắc ý đáp: “Các người hôm nay nhất định sẽ phải chết, sẽ phải trả giá cho những gì mà các người đã làm, với những đứa con của ta...Và ta sẽ ăn thịt các người, uống máu các người, như vậy mới hả lòng hả dạ ta được...”
Cô chìm trong những bối rối, mà bắt đầu dùng phép thuật của mình, để tấn công về phía nó: “Mặc dù mình không muốn dùng phép thuật một chút nào, bởi nó sẽ khiến mình hao tổn công lực, và rồi sẽ khó đối đầu với nữ quỷ kia, nhưng trong tình huống ép buộc này, mình đã không còn cách nào nữa rồi, mà chị có thể làm điều đó thôi...
Nói rồi cô đã nhắm mắt của bản thân lại, chốc lát đã xuất hiện đến hai Ngư Thanh...
Điều này khiến con dơi tinh trở nên vô cùng hoang mang: “Đây đây chính là, thuật phong thân sao?”
Ngư Thanh đáp: “Phải như những gì ngươi nói, và hôm nay chính là ngày tàn của ngươi! Không ai có thể cứu được ngươi đâu, vì với phép thuật này của bản thân ta, ta sẽ dễ dàng giết ngươi như một con kiến...”
Con dơi tinh lớn tiếng quát trong sự tức giận: “Không ngươi đang ảo tưởng à, ta sẽ phá tan ảo ảnh kia của ngươi, và giết chết ngươi, vậy nên đừng quá đắc ý sớm...”
Nói rồi ả đó tạo ra rất nhiều con dơi bay về phía phong thân của cô, với nụ cười đắc ý cho môi: “Chỉ là phong thân của ngươi thôi mà, ta không tên là, ta không thể phá hủy ảo ảnh này của ngươi, bởi những đứa con của ta...”
Nhưng khi những con dơi vừa tiến đến, đã bị ảo ảnh của cô, tạo ra lửa mà đốt cháy tất cả, cô nói: “Ngươi đừng ở đó mà nghĩ rằng, ảo ảnh của ta, sẽ không làm được gì ngươi, mà thật ra đó là một phần linh hồn của ta, sức mạnh của nó cũng y chang của ta vậy, thế nên ngày tàn của ngươi đến rồi, cái chết của ngươi đang cận kề, hãy chuẩn bị đón nhận đi...”
Ả vô cùng lo lắng mà la lên trong sự hoảng loạn: “Không...Không ta không thể chết như vậy được!”
Ả vừa dứt lời hai người Ngư Thanh đã cùng nhau tạo ra những thanh kiếm, sau đó tấn công về phía ả ta, đã không thể tránh né được từ hai hướng, nên bị đâm xuyên qua người...
Trong tiếng la hét đầy đau đớn, rồi những thanh kiếm đó, đã trở thành những ngọn lửa, sau đó theo rụi ả ta ngay lập tức, chốc lát cả người ạ, bao phủ toàn ngọn lửa, và tiếng la hét thất thanh trong thuê lương...
Thế là Ngư Thanh đã chiến thắng trong trận chiến này, nhưng rồi đột nhiên cô đã phun ra máu, trong sự hoang mang của Lý Trịnh.
“Sao rồi cô vẫn ổn chứ? Cô có sao không vậy? Chúng ta sẽ rời khỏi nơi này nhé, rồi tìm mọi cách để đối phó với nữ quỷ sau vậy!”
Cô đã bị trọng thương khá nặng, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng, mà nói với Lý Trịnh rằng: “Không tôi không bị làm sao hết, chỉ là bị tổn thương nhẹ mà thôi, nghỉ ngơi một chút sẽ khỏe lại, nhưng điều quan trọng bây giờ, đó chính là cần phải ngăn cản ả ta lại, bởi vì thời khắc đó sắp đến rồi, đó chính là tối ngày mai, cho nên chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu, còn bây giờ mau đi tìm kiếm Hạ Nhi để cứu cô ấy, và tiêu diệt lũ quỷ kia sau cũng được, bởi Hạ Nhi là thứ quan trọng nhất bây giờ...”