Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chuyển Sinh, Ta Dùng Hệ Thống Nghịch Thiên Tu Hành!

Chương 28: Trương Diệp chiến Trường Công Tuân.




Chương 28: Trương Diệp chiến Trường Công Tuân.

"Đan dược không tồi, đều được luyện tới tinh phẩm." Bảo Long hoan hỉ liếc mắt đảo qua đống đan dược trong Hồng Mông Nạp Hư Giới.

Đống này có một ít công dụng với hắn, không có thì hắn cũng có thể đem đi bán được một khoản đáng kể.

Không tốn một đồng nguyên liệu lại kiếm được rất nhiều, hắn thấy học đan đạo không hề phí sức mà hoàn toàn xứng đáng.

Người đi đường xung quanh cách xa hắn một chút.

"mẹ nó tên điên vừa đi vừa cười một mình, lại còn khuôn mặt hốc hác như nghiện."

"Hắn là thí sinh Đại Hội Tỉ Võ à? Hắn không mặc y phục Huyền Thiên Tông ta."

"Ta thấy hắn cũng rất đẹp trai...chắc đang bị tâm ma quấy rầy nên mới vậy."

"Đúng đúng, gầy đến hóp cả má vào như kia, khuôn mặt đẹp trai bị huỷ rồi."

"Để tỷ tỷ đến nuôi ngươi, nuôi béo ra chắc chắn mỹ nam!"

Mấy lời này Bảo Long mặc kệ, dăm ba mấy lời đàm tiếu hắn đã quá quen rồi. Nghe đến phát chán, không còn muốn để ý nữa.

"Ngày mai là tới lượt ta thi đấu, xem ra vẫn nên g·iết thời gian chút nữa." Bảo Long thầm nghĩ trong đầu, hắn lựa chọn một lúc quyết định hướng một cái phương hướng vận dụng Đằng Vân Ngoa và Thuỷ Lưu Huyễn Bộ thuấn đi.

...

Tại một sân đấu trên Tuyệt Kiếm Phong.

Ngay lúc này đang có một nam tử thân mặc bạch bào trong tay trường thương lao vun v·út, mái tóc đen tuyền tung bay trong gió. Dung nhan hắn bình thường nhưng điểm nhấn lại là đôi mắt đen tuyền nhìn không thấy đáy.



Hắn chính là đệ nhị bảng xếp hạng, Trương Diệp.

Đối thủ của hắn lúc này chính là cựu đệ nhị, Trường Công Tuân. Hai bên giao chiến đã qua hơn ba mươi phút, nhưng thế trận khiến người quan chiến kinh ngạc.

Trường Công Tuân vậy mà bị Trương Diệp đè lên đánh, hắn vận dụng hoả lôi song chuỳ đánh như nào cũng bị trường thương của Trương Diệp phản kích dễ dàng.

Thương pháp kẻ này vô cùng ảo diệu, cây thương đen tuyền giống như một con rắn luồn qua kẽ hở t·ấn c·ông Trường Công Tuân.

"Mẹ nó tiểu tử này ẩn tàng thật tốt a! Mấy vòng đấu trước không có thể hiện như này." Trường Công Tuân đầy đầu đổ mồ hôi hột hét thầm trong lòng, đối phương không biết dùng cách nào hoá giải công kích của hắn.

Hoả lôi song chuỳ gặp phải hắc thương kia không hiểu sao giống như bị mất lực, lẽ nào đấy là uy lực của kiện pháp khí này?

Nhưng hắn phải làm sao bây giờ, hắn t·ấn c·ông đối phương không nổi, phòng ngự cũng không được, mũi thương như ác xà luồn lách đả thương hắn không biết bao nhiêu lần.

Trên người hắn đã không đếm nổi có bao nhiêu vết đâm, kì lạ là máu lại không hề chảy ra mà thêm nữa cơ thể còn cảm thấy mất sức rất nhanh.

"Hắc thương này quá tà môn!" Trường Công Tuân lúc này từ bỏ củ ý t·ấn c·ông hoặc phòng thủ, hắn trước mắt giữ khoảng cách đã.

Song chuỳ bộc phát mạnh mẽ hoả diễm cùng lôi điện, cùng lúc nện mạnh xuống mặt đất tạo ra khủng bố xung kích, còn có phát ra từng v·ụ n·ổ nhỏ nối tiếp nhau.

Trương Diệp gặp công kích này không những không lùi lại mà còn tiếp tục lao tới, lửa với lôi điện gì đó lại gần hắn đều bị hắc thương làm cho tan biến.

Trường Công Tuân thấy cảnh này thì trực tiếp chửi lớn "con mẹ nó gặp ma rồi!". Hắn là lần thứ hai bị một tên tiểu bối hành cho như này, người đầu tiên là Bảo Long.

Chợt Trương Diệp mồm lẩm bẩm pháp quyết, từ đâu xuất hiện hai đầu hư ảnh hắc xà uốn mình bám lên hắc thương của hắn. Mà chúng không phải xà bình thường mà là độc giác xà, xem ra sắp hoá giao.

Ngay sau đó tốc độ lao của Trương Diệp bỗng nhanh hơn, cả người hắn bộc phát hắc khí. Trường Công Tuân cuống cuồng sợ hãi, hắn cảm nhận được đôi mắt xâu thăm thẳm kia phát ra sát ý kinh người!

Hắn vội vàng lôi ra một tấm phù, pháp lực vừa rót vào một tầng phòng ngự kim quang bao bọc lấy hắn. Chưa hết, hắn còn lôi ra một tấm hắc thuẫn tiếp sau tầng phòng ngự kim quang kia, đằng sau đó là hoả lôi song chuỳ tựu lại một chỗ.



Sau khi bị Bảo Long nhất kích đả bại, hắn đã tập trung phát triển mặt phòng ngự của bản thân, không thể chỉ dựa vào da dày thịt béo nữa.

Khi đầu thương đụng vào mấy lớp phòng ngự của Trường Công Tuân, hai đầu hắc xà gào rít lên. Hắc thương v·a c·hạm với phòng ngự kin quang toé lên hình tượng hắc quang tử quang chi đấu.

Nhưng chỉ vài giây sau, lớp kim quang bắt đầu nứt rồi sau đó trực tiếp phá toái tan thành từng đốm sáng nhỏ biến mất. Hắc thương thuận đường lao đi tiếp tục đâm vào hắc thuẫn, rất nhanh đã tạo ra thêm vết nứt.

Trường Công Tuân thấy sự tình bất ổn, hắn bắt đầu vội vàng đưa pháp lực của mình vào hắc thuẫn. Hắc thuẫn sau đó xuất hiện một đầu hư ảnh hoả lôi trư đối đầu với cặp độc giác hắc xà.

Nhưng hoả lôi trư không phải đối thủ của của cặp độc giác hắc xà, rất nhanh bị cắn nát rồi hắc thuẫn đi theo vỡ vụn.

Bây giờ chỉ còn cặp song chuỳ của hắn đối chọi với cây hắc thương của Trương Diệp. Trên khuôn mặt của Trương Diệp xuất hiện vẻ cau mày nhưng ánh mắt vẫn như cũ xâu không đáy.

Hắn tiếp tục bấm phát quyết, lần này xuất hiện thêm hai đầu độc giác hắc xà nữa. Bốn đầu xà tạo ra khí thế bá đạo, khiến toàn bộ người quan chiến đều thấy áp lực.

Song chuỳ của Trường Công Tuân gặp công kích này chịu đưng không nổi, ban đầu xuất hiện vết nứt rồi sau đó cả hai nổ tung. Vụ nổ bị hắc thương của Trương Diệp hấp thụ nhưng Trường Công Tuân vẫn b·ị đ·ánh bay ra xa va đập mạnh vào bức tưởng của trận pháp.

"Khục! Phá được song chuỳ của ta... ít nhất cây thương kia cũng là hạ tử cấp!" Hắn chửi thầm trong lòng, vì sao luôn gặp mấy tiểu tử có pháp khí xịn như vậy.

Trường Công Tuân dựa lưng vào tường trận pháp, tay phải ôm ngực đau đớn, máu bắt đầu rỉ ra từng giọt, bàn tay ở đó che không nổi, cùng với v·ết t·hương khắp cơ thể thì hắn bây giờ nhìn rất thảm.

Trương Diệp từ giữa sân thu liễm lại tứ xà, hắc khí quanh thân cũng tan biến. Ánh mắt hắn như cũ vô cảm, thương trong tay chớp mắt ném về phía Trường Công Tuân.

Ngay khi mũi thương sắp đem đầu Trường Công Tuân biến thành một đống thịt vỡ vụn thì khựng lại, quanh thân nó xuất hiện hắc sắc pháp lực. Đây là thủ đoạn cách không khống vật của Trương Diệp.

"Đầu hàng đi." Âm thanh hắn lạnh lùng nhẹ nhàng nhưng lại vang khắp sân đầu.



Trưởng Công Tuân hai mắt nhìn mũi thương trước mặt, hắn chỉ biết nhắm mắt thở dài sau đó ra hiệu đầu hàng.

"Pháp khí này của ngươi....là như nào?" Hắn lấy sức nói những lời cuối khi vẫn giữ được tỉnh táo.

"Phệ Xà Hắc Thương, pháp khí trung tử cấp. Khả năng của nó chính là hấp thụ tất thảy." Trương Diệp vẻ mặt lạnh lùng thở ra một câu, nói xong mũi thương rút về mặc kệ Trường Công Tuân toàn thân đổ xuống Trương Diệp xoay người bước đi rời khỏi sân đấu.

Sau khi trận đấu kết thúc, vị trưởng lão vội vàng bay xuống chữa thương cho Trường Công Tuân. Mặc dù biết hắn là người ma đạo nhưng đã là tu sĩ chính đạo, không thể thấy c·hết không cứu.

May mắn Trường Công Tuân không có về đất với ngũ đệ của hắn mà vẫn còn một tia sinh mạng cuối cùng, xem ra là do Trương Diệp tha cho hắn.

Cũng chỉ gần nửa tiếng sau toàn bộ mười trận đấu đã kết thúc. Đám người vẫn còn đang nghị luận sôi nổi, đột nhiên một thanh đoản đao phi từ trên khán đài xuống cắm xuống một cái sân đấu.

Một tích tắc sau liền xuất hiện một thân ảnh mặc thường phục đen xám, chân đeo Đằng Vân Ngoa, tóc dài đen tung bay ẩn hiện một lọn tóc vàng kim, khuôn mặt tuyệt thế mỹ nam.

Hắn chính là Bảo Long, trò hắn vừa làm chính là bắt chước từ một nhân vật trong manga hắn từng đọc, không nghĩ chuyển sinh xong lại có khả năng thử loại kỹ thuật này.

Cách làm rất đơn giản, hắn chỉ việc gắn Di Thân Tử Phù lên đoản đao là có thể làm được. Sau đó chỉ cần ném đoản đao đi, rồi kích hoạt Di Thân Mẫu Phù trên người là có thể thuấn thân đến vị trí của đoản đao.

Nhưng sau đó nếu mấy đoản đao và phù này đem vất đi thì quá là phí tiền đi, hắn chưa có giàu như vậy. Vì thế mà Bảo Long không tiếc một ít linh thạch mới kiếm từ việc bán đan dược để mua một bộ pháp khí đoản đao.

Bộ pháp khí này tên Thập Nhị Lưu Tinh Đao, là hàng thượng lam cấp nên tốn của hắn ba chục khối linh thạch còn thêm một lọ đan dược nữa mới mua nổi.

Về phần Di Thân Tử Phù và Di Thân Mẫu Phù thì hắn được miễn phí hoàn toàn về vật liệu nhờ cái ô dù mang tên Bạch Mộ Hàn. Sau đó chỉ việc dựa vào phù đạo hắn học được trong sách của hệ thống.

Do mấy tấm phù này chỉ là hàng nhất tinh nên phạm vi hoạt động lớn nhất chỉ trong bán kính một trăm mét nhưng bây giờ vậy là đủ dùng rồi.

Vừa có hiệu quả trang bức, vừa có tính chiến thuật cao, hắn đối với lựa chọn này của mình rất hài lòng.

Sau khi Bảo Long thu lại pháp khí, một nam tử khác cũng nhảy xuống từ khán đài. Người này là một cái đệ tử phật môn, đến từ Liệt Viêm Tự, là danh môn chính phái đứng đầu Tây Vực, toàn Đại Long giới đứng thứ sáu.

"A di đà phật, mong Nguyễn thí chủ nhẹ tay." Tiểu tăng tay chắm trước ngực, hai mắt kiên định nhìn Bảo Long. Tiểu tăng sau đó xuất ra một kiện pháp khí, là một cây xích thiết côn.

"Sẽ nhẹ tay, nhưng mong ngươi chịu được cái nhẹ tay của ta." Bảo Long tươi cười đáp, hắn lập tức xuất ra Thập Nhị Lưu Tinh Đao. Mười hai thanh đoản đao xếp thành hình tròn sau lưng hắn xoay đều.

"Đi!" Bảo Long vận dụng Đằng Vân Ngoa di chuyển vòng quanh tiểu tăng, sau lưng đoản đao không ngừng hướng đối phương phi đi.