Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác

Chương 77




Trong văn phòng làm việc của chủ tịch hội đồng quản trị Tần Thị.

Trân Đức đang định báo cáo công việc cho Tần tiên sinh.

"Tiên sinh, vấn đề phía bên Tống Thị về cơ bản đã xác định được ở phía Star Entertainment đó, đây là một vài thứ đã được tìm thấy tới thời điểm hiện tại." Nói rồi, Trần Đức đặt sấp tài tiệu đang cầm trong tay xuống trước mặt của Tần Thiệu.

(Hì, phổ cập nhẹ kiến thức tiếng anh ạ, giành cho các bạn chưa biết thôi nên các bạn đừng chê nhé, Công Ty Star Entertainment nghĩa là công ty giải trí ngôi sao).

Star Entertainment là công ty con mang tính chất giải trí thuộc tập đoàn Tống Thị, ngoài mặt thì công ty này mở ra là để đào tạo thực tập sinh trong ngành giải trí và quy trình nghiệp vụ của Tống Thị, trên thực tế thì công ty này mở ra là để xử lý một vài mặt hàng thu vào bằng con đường bất minh của Tống Thị.

Lấy ví dụ như đống thông tin trong sấp tài liệu trước mặt đây, tuy rằng tung những thông tin này ra ngoài chưa đủ để làm cho Tống Thị sụp đổ, thế nhưng nhiêu đây thôi cũng đã đủ để Tống Ngạn Thành sứt đầu mẻ trán rồi.

Ánh mắt của Tần Thiệu rơi vào trên đống tài liệu trên bàn kia, trong đôi mắt đó dần dần hiện lên từng tia lạnh lẽo.

Tần Thiệu: "Cậu tiếp tục điều tra, chắc chắn không chỉ có bấy nhiêu đây đâu."

Trần Đức: "Vâng, thưa tiên sinh"...

Sau khi nói xong chuyện về Tống Thị, Trần Đức lúc này lại nhớ tới vị chuyên gia về an ninh mạng mà hôm qua Tần Thiệu đã hỏi thông tin người đó từ Lận Thiếu Trì.

"Tiên sinh hôm qua đã liên hệ được với vị chuyên gia "q" đó hay chưa ạ?" Trần Đức hỏi.

Nghe vậy, biểu tình trên mặt Tần tiên sinh hơi đổi một chút, trầm giọng nói: "Đã liên hệ được rồi."

Chẳng những là đã liên hệ được, ông còn nhận được một "niềm vui bất ngờ" nửa kìa.

Trần Đức cũng không có nhìn ra được sự cổ quái trên mặt của Tần tiên sinh, thế là ông lại tiếp tục hỏi: "Không biết là người đó trả lời ngài thế nào ạ? Vị chuyên gia này có đồng ý giúp chúng ta thăng cấp tường lửa bảo vệ của hệ thống công ty không, thưa ngài?”

Sau khi điều tra về Tống Thị lần này, Trần đức có chút cảm khái: Việc bảo mật các thông tin quan trọng trong nội bộ công ty thật sự rất cần thiết.

Khuôn mặt Tần tiên sinh trầm xuống, sau đó ông liếc về phía Trân Đức một cái rồi không đầu không đuôi đáp: "Không rảnh."

Trân Đức: "2?"

Tần Thiệu: Cái cô nhóc kia, nào là đại hội thể thao, nào là thi đấu "đại chiến Hồng Khách", nếu như bây giờ còn kiêm thêm việc thăng cấp hệ thống "NAT” thì làm sao có đủ thời gian cùng tinh lực làm mấy chuyện khác nữa.

Không thèm để ý đến nét mặt nghi hoặc của Trần Đức, lúc này Tần tiên sinh lại sực nhớ đến cái gì, sau đó mới hỏi: "Cậu biết nhiều về "đại chiến Hồng Khách này hay không?”

Trần Đức sửng sốt: "Có phải tiên sinh đang nhắc đến cuộc tranh tài của mấy vị Hồng Khách đại sư được tổ chức trên mạng trong thời gian gân đây?" (Hồng Khách: Hacker)

Tần tiên sinh gật đầu.

Trần Đức: "Tôi có biết một ít, nhưng cũng không rõ ràng lắm."

Tần Thiệu: "Đi tìm hiểu một chút, xem thử ban tổ chức phía sau là ai."

"A, cái này thì không cần thiết, tôi có biết.", Trân Đức cười cười, lại nói: "Là Atomic science and technology." (AST: Công ty chuyên về công nghệ nguyên tử và khoa học kĩ thuật)

"Công ty này chính là do một nhóm những người trẻ tuổi thành lập, quy mô cũng không lớn lắm, nhưng lại rất đúng quy trình. Sau mấy năm đi vào hoạt động, công ty này phát triển rất nhanh và ổn định."

Vốn là những người chủ của công ty này, lúc đầu khởi nghiệp cũng từng đến Tần Thị tìm Tần tiên sinh để kêu gọi đầu tư.

Trần Đức tò mò trong lòng: Chẳng lẽ tiên sinh đối với công ty này có hứng thú, hay là ông ấy đang quan tâm đến giải đấu "đại chiến Hồng Khách do công ty này tổ chức nhỉ.

Đều chẳng có cái nào đúng —— Vốn dĩ Tần tiên sinh quan tâm đến cái cuộc tranh tài này cũng chỉ vì cô con gái bảo bối nhà mình mà thôi.

Nghe vậy, Tần Thiệu gật gật đầu nói với Tân Đức: "Cậu đi liên hệ với giám đốc công ty đó đi."

Trân Đức: "Vâng." "Lận Thiếu Trì đã tới chưa?"

Trân Đức: "Đã tới từ ban nãy rồi, đang ngồi chờ ở phòng khách ạ."

Tần Thiệu: "Mời vào đây đi."

"Vâng." Trần Đức đáp lại một tiếng. Chẳng biết có phải do hắn tưởng tượng hay không, hôm nay lúc Tần tiên sinh nhắc đến Lận thếu đổng hình như là không được vui vẻ lắm?

Chỉ một lát sau, Lận Thiếu Trì đã được mời đến trong văn phòng làm việc của Tần tiên sinh.

"Dự án NST lần này dự định sẽ làm một dịch vụ dùng thử. Trong thời gian áp dụng dịch vụ này, chúng ta định để cho mười công ty đối tác làm khách hàng. Đây là bản kế hoạch chỉ tiết, mời tiên sinh xem thử." Lận Thiếu Trì đưa một bản kế hoạch cầm trên tay cho Tần Thiệu rồi nói.

Tiếp nhận bản kế hoạch từ tay của Lận Thiếu Trì xong, sắc mặt của Tần tiên sinh rất bình tĩnh mà nói: "Không cần 10 khách hàng, 5 thôi là đủ rồi."

Lận thiếu muộn: "Được ạ."

Thật ra ý tưởng lúc đầu của cậu ta cũng là 5 khách hàng mà thôi: Trong lúc này, đội ngũ nhân viên kỹ thuật của Lận Thị còn chưa hoàn thiện, cậu cũng không muốn gây sức ép quá lớn cho "q".

Nghĩ đến "q7, trong ánh mắt của Lận Thiếu Trì cũng hiện lên một nét cười vui vẻ, lúc này cậu ta mới chủ động hỏi thăm Tần Thiệu: "Tần tiên sinh, không biết ngài đối với vị chuyên gia mà tôi giới thiệu hôm qua có đánh giá như thế nào, có hài lòng không?”

"Rất là tài năng." Tần tiên sinh tuy đang khen nhưng trên mặt vẫn rất bình thường không có biểu hiện gì quá nhiều.

Trong lúc vô hình lại Tần Thiệu lại quăng ánh mắt đánh giá về phía Lận Thiếu Trì, dưới ánh nhìn này, Tần tiên sinh tựa như muốn nhìn thật kỹ người thanh niên trước mặt này.

Tần Thiệu: "Không biết là Lận thiếu đổng sự làm sao lại quen biết vị "q" này vậy?"

"Chính là thông qua cuộc thi "đại chiến Hồng Khách", Lận Thiếu Trì cũng không giấu diếm mà nói sự thật: "Công ty chúng tôi vẫn luôn muốn tìm những chuyên gia có tài năng về lĩnh vực này, mà vị "q" này trong cuộc thi có biểu hiện rất là vượt trội."

"q" không chỉ đạt được kì vọng mà anh đưa ra, hơn nữa còn lợi hại hơn dự đoán rất là nhiều.

Khi nhắc tới "q" trong ánh mắt của Lận Thiếu Trì không tự chủ được mà hiện lên một cảm xúc khác, điểm này không dễ dàng nhận ra được.

Nhưng Tần tiên sinh lại chú ý.

Tuy rằng lúc còn trẻ, toàn bộ thời gian thanh xuân của mình Tần tiên sinh đều lăn lộn trong thương trường, đẫy rẫy những cạm bẫy, người lừa kẻ gạt, ông đối với chuyện tình cảm nam nữ chẳng thèm quan tâm, thế nhưng không có nghĩa là ông không biết gì vê chuyện này.

Đều là nam nhân với nhau, Tần tiên sinh dễ dàng đã phát hiện ra, lúc mà tiểu tử họ Lận này nói nhắc đến "q" trong ánh mắt đã biểu lộ ra cảm xúc mà chỉ khi nhắc đến người con gái mình thích mới có.

Hiện tại Lận Thiếu Trì đang 20 tuổi, thích một ai đó là điều rất là bình thường, con trai ở tuổi này mà không nghĩ đến chuyện yêu đương mới bất bình thường.

Nhưng là, cậu ta không hề biết, đối tượng mà anh "yêu thích" lần này chọn sai rồi, đặt tình cảm cũng sai chỗ luôn rồi.

Sắc mặt của Tần tiên sinh nhăn nhăn —— giờ phút này, trong lòng Tần tiên sinh giống như có chút ngứa, cảm giác muốn đánh người.

Cưỡng ép áp sự khó chịu trong lòng lại, giọng của Tần tiên sinh trầm xuống: "Đã gặp mặt người ta chưa?"

Lận Thiếu Trì: "Dạ, vẫn chưa"

Tần Thiệu: Đã vậy thì không cần phải gặp làm gì.

Tần Thiệu: "Nói như vậy, cậu còn chẳng hề biết nhân viên của mình trông như thế nào, giả sử người ta là một bà lão 80 tuổi, hay hoặc là một cô bé mới mười mấy tuổi thì sao?"

Nghe vậy, sắc mặt của Lận Thiếu Trì có chút ngại ngùng, anh cười gượng: "Hắn là không đến mức như vậy đâu ạ."

Tần Thiệu ánh mắt trầm xuống: Cái gì mà không đến mức? Đây chính là sự thật!

Ngay sau đó Lận Thiếu Trì lại nói: "Nhưng mà phải thừa nhận, việc này đúng là tôi làm có sai sót, về danh tính của "q" tôi sẽ..."

Lúc này, Tần tiên sinh còn không đợi Lận Thiếu Trì nói xong đã ngắt lời: "Thôi đi, nếu đối phương chỉ có trách nhiệm cố vấn kỹ thuật, vậy thì cũng đừng tìm hiểu quá nhiều làm gì."

"Mặt khác", dừng một chút, Tần tiên sinh lại nói: "Trong lúc làm việc chung với nhân viên, cậu tốt nhất nên biết giữ khoảng cách" ` Trong lời nói này của Tần tiên sinh, ẩn ẩn có chút ý tứ cảnh cáo lộ ra.... Lại tiếp tục nói chuyện với Lận Thiếu Trì thêm một lúc nữa, sau đó Tần tiên sinh gọi thư ký tới mang anh đi rồi.