Chúng Ta Không Có Sau Này

Chương 6




Sáng hôm sau. Anh về thì thấy cô đang ngủ say trên ghế. Anh nhếch mép cười khẩy rồi bỏ đi lên phòng. Dì Kim thấy vậy liền bước tới nhẹ nhàng gọi cô.

- Thạc Trân à,...

Cô từ từ mở mắt. - Dì Kim..

- Con ngủ ở đây cả đêm sao?.

- Dạ, Thiên Khải anh ấy về chưa vậy dì?

- Cậu ấy vừa mới về. Thôi con lên phòng đi.

- Dạ.

Cô đi lên lầu, tắm rửa sạch sẽ rồi đi xuống làm bữa sáng cho anh. Sau khi làm xong cô đi lên phòng anh gõ cửa nhẹ nhàng nói.

- Thiên Khải, em đã làm bữa sáng cho anh rồi anh mau xuống ăn đi..

Trong phòng không tiếng trả lời. Cô thầm nghĩ chắc là anh đang tắm. nên đi xuống trước.

Cô đi xuống ngồi vào bàn, thì anh cũng từ trên lầu đi xuống. Cô nhìn anh mỉm cười

- Anh lại đây ăn sáng với em đi.

Anh im lặng không nhìn cô mà lạnh lùng bước đi.Cô nhìn theo bóng lưng anh đang đi khỏi nhà, mà lòng chua xót. Cô đành phải ăn hết thức ăn trên bàn.

Cô vừa gắp một ít cá bỏ vào miệng thì cảm thấy khó chịu cô vội chạy vào nhà vệ sinh. Cô thấy trong người rất mệt mỏi. Dì Kim thấy vậy liền lo lắng bảo cô

- Con thấy sao rồi, hay là ta đưa con đến bệnh viện?

- Con không sao Con tự đi được rồi dì không cần lo lắng đâu.

- Được rồi..

Cô thay quần áo rồi đến bệnh viện.

Cô đi vào phòng khám một lúc sau, một vị bác sĩ già đưa cho cô một tờ giấy xét nghiệm vui vẻ nhìn cô.

- Chúc mừng, cô đã có thai..

- Thật... thật sao bác sĩ...tôi có thai sao?

- Đúng vậy, cái thai đã được 4 tuần, trong thời gian này cô phải chú ý đến sức khỏe.đừng lo lắng nhiều. nếu không sẽ ảnh hưởng đến đứa bé.

- tôi biết rồi.

Cô đi ra khỏi bệnh viện. Cô thầm nghĩ

- Nếu như anh ấy biết mình có thai, chắc chắn anh ấy cũng sẽ vì đứa bé mà yêu mình....

Cô vui vẻ đi về nhà, vừa về đến nhà cô vội chạy lên phòng gọi điện cho anh.

- Anh...tối nay anh có về nhà không? ( cô nhỏ nhẹ hỏi anh)

- Phiền phức.. ( anh không trả lời.lập tức cúp máy).

Cô thấy buồn, nhưng lại tự nhủ với bản thân rằng.

- Chắc là do anh ấy bận quá thôi.

Cô nhẹ nhàng xoa bụng. -bảo bảo à đợi đến khi con ra đời, ba mẹ sẽ cho con một gia đình hạnh phúc.

Đến tối cô đợi mãi mà không thấy anh về. Cô gọi điện cho anh.

- a lô, anh về chưa...

- .........

- Anh à,

Đầu dây bên kia có người trả lời.

- Ai vậy? ( Giọng nói của một cô gái)

- cho hỏi cô là ai, sao lại nghe máy của chồng tôi, Thiên Khải đâu.?

- À thì ra cô là người mà anh ấy hay nói với tôi.

- Nhưng cô là ai?

- Tôi là bạn gái của anh ấy. Thiên Khải anh tắm xong rồi hả?

tút... tút... tút...

Ả ta cúp máy. Còn cô thì như chết lặng.

Có phải là cô nghe nhầm không? chẳng lẽ anh có người khác nhau ở bên ngoài.