Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 566: Chờ xem.




Một lúc sau!

Cổ Âm trưởng lão nhìn những người phía bên dưới rồi lên tiếng.

“Vòng thứ nhất kết thúc, chúc mừng các người vượt qua vòng thứ nhất.”

“Đến với vòng thứ hai, ta sẽ lấy một viên đan dược lục phẩm và điều các ngươi cần phải làm là ghi ra tất cả công dụng, chỉ ra những thiếu sót và nêu ra các hướng để gia tăng khả năng của nó.”

“Thời gian một canh giờ, bắt đầu đi.”

Ngồi dưới khán đài, Đế Nguyên Quân nhìn viên đan dược trong tay thì khẽ cau mày. Ánh mắt hắn bất giác ánh lên một cái rồi khẽ nở một nụ cười.

“Lại sử dụng loại đan dược này để làm đề thi, Đan Tông này cũng thật thú vị.”

“Dục Tâm Đan này có thể dùng để gia tăng sở cầu nhưng nhược điểm cũng quá lớn. Tuy có công dụng rất tốt nhưng nhược điểm lớn nhất của nó có tỉ lệ nhỏ khiến người dùng bị tâm ma kéo lấy”

“Nếu như loại bỏ được nhược điểm chí mạng này thì nó chính là loại đan dược tu luyện sẽ rất tốt. Vừa hay, Định Tâm Thảo có công dụng bảo vệ tâm trí và có thể tránh bị tâm ma nhiễu loạn.”

“Ngoài ra, Định Tâm Thảo có tính tương thích với Bồi Căn rất tốt. Công dụng của Bồi Căn có thể bồi bổ khí huyết, kết hợp với khả năng bảo vệ tâm trí thì chẳng khác gì một mũi tên trúng hai đích”

Nghiền ngẫm một lúc, Đế Nguyên Quân tiếp tục lên tiếng.

“Đã có hướng bổ sung thì cũng phải có phương thức luyện chế phù hợp. Như thế này đi, mật độ hoả diễm ba phần, hoả sa ba phần, khí hai phần và cuối cùng là huyết dẫn hai phần”

“Nhiệt năng từ hoả diễm kết hợp với sức nóng của hoả sa ở bên ngoài đan lỗ giúp đan duy trì nhiệt lượng vừa đủ. Thời gian luyện chế càng lâu thì càng dễ kiểm soát, dẫn thêm khí giúp điều hoà và tăng khả năng phối chế, cuối cùng thêm một giọt tinh huyết của luyện đan sư vào nữa là đủ chất dẫn.”

“Vừa đảm bảo khả năng của đan dược, loại bỏ hết toàn bộ tạp chất, bài trừ tất cả mối nguy tiềm tàng và dễ dàng luyện hoá.”

“Dựa vào những điều này thì lục phẩm Luyện đan sư có thể luyện nó đạt tới mức cực phẩm. Nếu làm tốt hơn thì có thể đột phá thành đan dược thất phẩm cũng không phải chuyện khó.”

Đưa mắt nhìn những giám khảo ở trên kia, Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ.

“Chỉ cẩn như thế chắc đã đủ để qua vòng thứ ba rồi nhỉ? Nếu như ta luyện chế trực tiếp thì đám lão già đó chắc sẽ há hốc mồm cho coi.

Một lúc lâu sau!

Năm vị giám khảo cùng nghiên cứu những bài viết thì bỗng có một người để ý đến đoạn viết ngắn gọn và súc tích thì khẽ cau mày.

“Cái này?”

“Các ngươi nhanh nhìn xem.”

Thấy dáng vẻ gấp gáp, bốn vị giám khảo khác nhanh xúm lại nhìn xem. Khi họ đọc qua một lượt thì trố mắt nhìn nhau với vẻ mặt không thể nói nên lời. Sở dĩ họ có biểu cảm như vậy là vì họ cũng đã từng nghiên cứu qua nhưng phương pháp đưa ra vẫn chưa phải là tốt nhất.



Nhưng khi nhìn thấy bài biện đan của Đế Nguyên Quân thì không khỏi kinh ngạc, họ không ngờ được rằng trong lần thịnh hội này lại xuất hiện một luyện đan sư có năng lực như vậy.

“Thật sự đơn giản như vậy sao? Vậy mà ta chưa từng nghĩ ra?”

“Đúng thật là tinh diệu, người này chắc chắn là nhân tài. Tuy ta không biết trình độ luyện đan như thế nào nhưng dựa vào năng lực biện đan này cũng đủ để vượt qua đám lão già chúng ta rồi.”

“Đúng vậy, ta thật hiếu kỳ và rất muốn tận mắt nhìn thấy hắn luyện đan. Có lẽ hắn sẽ còn khiến ta cảm thấy bất ngờ nhiều hơn nữa.

Một lúc lâu sau!

Cổ Âm trưởng lão đứng ra lên tiếng.

“Vòng thứ hai kết thúc, chúc mừng một trăm người vượt qua. Sau một lượt

kiểm tra, cả năm người bọn ta cảm thấy rất hài lòng với những đáp án của các vị. Trong đó có ba bài viết khiến ta cảm thấy tốt nhất và có một bài viết khiến ta rất tò mò.”

“Ta sẽ không nói ra tên của người viết nhưng ta rất hy vọng vào màn thể hiện ở vòng luyện đan này.”

Lão giả vừa nói vừa chỉ tay về phía những gốc linh dược được xếp ngay ngắn ở trên bàn giữa quảng trường.

“Ở đây có hơn mười ngàn gốc linh dược Huyền cấp và có một trăm gốc Địa cấp linh dược.”

“Mỗi người tự chọn một gốc Địa cấp linh dược và tuỳ ý chọn Huyền cấp linh dược. Chỉ cần các vị đừng để lãng phí và hãy phát huy hết toàn lực.”

“Vòng thứ ba bắt đầu.”

Lời nói của lão giả vửa dứt thì một trăm người tham gia dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía trung tâm đấu trường để tranh giành những gốc linh dược phù hợp nhất. Trong số đám người đó tất cả đều có cảnh giới Tinh Cực cảnh và đều là ngũ phẩm luyện đan sư trở lên.

“Các ngươi tránh ra, gốc linh dược đó là của ta?”

Bỗng trong đám người đó, có một vị cường giả bán bộ Hoá cảnh hét lớn rồi bộc phát toàn bộ khí tức ra ngoài và dùng lực đánh bay những người chặn phía trước khiến họ bị trọng thương không nhẹ.

Ngồi ở trên cao, năm vị giám khảo nhìn đống hỗn độn phía dưới thì khẽ nở một nụ cười.

“Chuyện này năm nào cũng diễn ra, nhưng đây cũng là điều thú vị nhất của thịnh hội.”

“Lần này đặc sắc hơn nhiều, mọi năm tuy tranh đấu cũng rất mãnh liệt nhưng năm nay tập trung nhiều anh tài và luyện đan sư tài năng từ khắp nơi.”

“Ta hiện tại rất nóng lòng để xem màn thể hiện của họ.”

Lúc này, có một vị giám khảo chỉ tay về phía Đế Nguyên Quân đang ung dung đứng nhìn những người kia tranh giành thì cảm thấy có chút khó hiểu.

“Các ngươi nhìn xem, tại sao tên đó vẫn còn đứng đó?”

“Nhìn dáng vẻ ung dung của hắn chắc rất tự tin vào năng lực của mình. Có khi nào hắn là người đã viết bài biện đan đó?”



“Chưa nói trước được điều gì những cũng có thể là hắn?”

Đứng ở bên dưới, Đế Nguyên Quân nhìn những đám người đang tranh giành thì không khỏi cảm thán. Hắn biết thịnh hội này rất quan trọng nhưng hắn không ngờ lại có sức hút đối với họ như vậy.

Nhìn bọn họ người ra kẻ vào, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi.

“Cũng đến lượt mình rồi.”

Lời nói vừa dứt, hắn từng bước đi về phía trước rồi lách qua từng người. Mỗi lần hắn đi qua một người thì trong tay lại có thêm một gốc linh dược. Chẳng mấy chốc, trong tay hắn đã có hơn ba mươi loại.

Quay trở về vị trí của mình, Đế Nguyên Quân cho tất cả linh dược vào đan lỗ rồi đánh ra một đạo hoả diễm bao trùm lấy toàn bộ đan lỗ trước ánh mắt ngỡ ngàng của những người xung quanh.

Trong mắt họ, hành động của Đế Nguyên Quân chẳng khác gì một kẻ điên khi đồng thời luyện hết tẩ cả. Chỉ cần có một sai sót nhỏ cũng đủ để khiến việc luyện chế thất bại.

Đứng ở trên cao, năm vị giám khảo cũng khá bất ngờ. Tuy việc đồng thời luyện

hoá không phải chuyện khó đối với họ nhưng nó có yêu cầu rất cao về việc khống hoả và dùng tinh thần lực phải thật nhuần nhuyễn.

Ngồi ở trên khán đài, đám người Dược Vương Cốc nhìn về phía Đế Nguyên Quân với ánh mắt rất mong chờ.

Viên Thế hai mắt mở lớn nhìn xuống rồi thốt ra.

“Cuối cùng cũng nhìn thấy tiền bối ra tay luyện đan rồi, không biết người sẽ sử dụng thủ pháp nào đây? Nếu là bí pháp truyền lại cho ta thì trình độ chắc chắn phải vượt xa mình”

Một vị trưởng lão nhìn hắn rồi lên tiếng hỏi.

“Thánh Tử, ngươi nói xem vị huynh đệ đó là luyện đan sư mấy phẩm?”

Viên Thế thở dài một hơi rồi lên tiếng đáp lời.

“Thật lòng mà nói thì ta vẫn chưa tận mắt nhìn tiền bối luyện đan bao giờ nên cũng rất tò mò. Nhưng ta mơ hồ có thể đoán được, khả năng của tiền bối chắc chắn sẽ cao hơn ta rất nhiều”

“Có lẽ, khả năng của tiền bối ít nhất cũng sánh ngang với trưởng lão ngoại môn của Đan Tông.”

Đám trưởng lão nghe thấy vậy thì trố mắt nhìu nhau với biểu cảm nghi ngờ.

“Có thể sao? Ngoại môn trưởng lão ít nhất cũng là thất phẩm luyện đan sư, nếu vị bằng hữu đó cũng là thấp phẩm luyện đan sư thì tên tuổi của hắn sẽ có rất nhiều người biết đến.”

“Nhưng đến bây giờ ta vẫn chưa nghe qua về danh tiếng của hắn.”

Viên Thế nghe thấy vậy thì có chút không vui, đáp.

“Vậy thì hãy chờ xem?”