Chương 95: Hợp Tác
Nghe thấy tin này, tất cả mọi người đều cùng một lúc vô cùng bất ngờ.
Tuy nhiên, có một vấn đề mà ta còn phải nói đến. Đó là trong cả bốn người, gồm Vô Hải, Chí Duy, Vô Địa lẫn Vô Thiên.
Không ai tin lời của Trường Văn cả. Hiển nhiên, trong đó Vô Hải cùng Chí Duy củng muốn tin chuyện này là thật, thế nhưng họ đơn giản là không hề đơn giản mà tin người như thế.
Ít nhất thì nếu như Phạm Uyên có ở đây thì cô nàng có thể giúp họ xác thực được liệu tên Tử Giả trước mặt họ này có thật sự nói thât hay không hay là đang xạo lìn.
Tuy nhiên việc đem Phạm Uyên đến trước mặt một tên như này mà không giam cầm hay khống chế hắn lại được thì hoàn toàn là quá nguy hiểm.
Nhưng nếu toàn bộ điều mà hắn vừa nói là thậy, vậy thì việc t·ấn c·ông hay tiêu diệt cũng đều là một sự lãng phí cực kỳ nghiêm trọng.
Chí Duy đang cảm thấy khá là đau đầu với việc này, quá nhiều lựa chọn và lựa chọn nào cũng quá nguy hiểm và lãng phí.
Lựa chọn một, cả bốn thằng cùng lúc lao lên, đ·ánh c·hết Trường Văn bất kể là hắn nói thật hay bịa chuyện.
Lựa chọn hai, đem Phạm Uyên đến trước mặt hắn, xác thực là thật hay giả.
Lựa chọn ba, tin lời hắn và cả hai bên sẽ hợp tác cùng với nhau.
Lựa chọn bốn, rời khỏi chỗ này rồi tính sau.
Lựa chọn đầu tiên thì không chỉ mạo hiểm về tính mạng của cả đám mà còn có nguy cơ đánh mất cơ hội tốt nhất để dọn sạch cái màn nảy.
Lựa chọn thứ hai thì lại quá nguy hiểm cho tính mạng của Phạm Uyên lẫn sự an toản của cả đám. Nếu như hắn chỉ đơn giản là xạo lìn và đạng bịa chuyện để bọn mình đưa Phạm Uyên đến chỗ của hắn để hắn có thể xử gọn chị ấy thí càng hỏng hơn.
Lựa chọn thứ ba, tin hắn ngay luc này mà không có sự xác thực rõ ràng thì cũng chẳng ổn tý nào cả.
Lựa chọn cuối cùng... bọn mình chỉ biết địa điểm của hai cái tế đàn duy nhất là cái này và cái bọn mình đã phá hủy lúc trước. Vậy nên nếu trở về thì cũng chả biết phải làm gì, thời gian càng kéo dài thì càng bất lợi cho bọn mình.
"Chậc... đau đầu thật..." Chí Duy bực mình mà thì thầm trong đầu.
Vô Hải nhíu mày, trầm tư suy nghĩ, sau đấy cậu liền nói ra. "Được rồi, hợp tác đi."
"Vô Hải?!" Chí Duy vô cùng bất ngờ mà quay sang nhìn Vô Hải. Mà không chỉ mình cậu, cả Vô Thiên lẫn Vô Địa cũng đều như vậy.
Vô Hải nhìn chằm chằm vào Chí Duy rồi nói. "Thử nghĩ lại một chút đi Chí Duy mày lại nghĩ hơi xa rồi đấy."
"Hơi xa...?" Chí Duy bắt đầu ngẫm lại một chút sau đấy cậu liềm giật mình. "Chẳng lẽ...?!"
"Chính xác, hắn đã biết vị trí mà chúng ta ở từ lâu rồi, ban nãy hắn có nói hắn đã theo dõi chúng ta mà phải không?" Vô Hải gật đầu bô cùng nhẹ nhàng mà đáp lại.
"Haha." Trường Văn vỗ tay khen ngợi một cái rồi nói. "Chính xác, Trạm Huân chỉ biết duy nhất hai địa điểm có Tế Đàn, một là nơi này. Hai là xưởng Anh Tư. Nên sau khi biết tin Trạm Huân đ·ã c·hết, tôi đã luôn cho người ngày đêm canh gác ở đấy và phát hiện ra các bạn."
"Hơn nữa... tôi chắc chắn là các bạn sẽ t·ấn c·ông Len trước, vì dù sao... tôi cũng mạnh hơn hắn ta, nhiều lắm."
Cả bốn người Vô Hải không ai nói gì, một lát sau, Chí Duy liền lên tiếng.
"Ra là như vậy. Vậy tức là ngươi lúc nào cũng có thể t·ấn c·ông nơi đấy, nhưng ngươi không làm. Vậy đây là thành ý tỏ thái độ không thù địch của ngươi nhỉ?"
"Chính xác! Vậy các vị đồng ý hợp tác rồi chứ?"
Chí Duy im lặng một hồi rồi nhìn ba người còn lại. Vô Địa cùng Vô Thiên không nói gì, Vô Hải thì chỉ lo tập trung mà ăn.
"Được thôi, bọn ta đồng ý."
Cơ mà chúng ta cũng chẳng còn lựa chọn nào khác, nếu bây giờ mà lựa chọn không thì có khi cả lũ sẽ gặp nguy hiểm mất.
"Tốt lắm! Bây giờ ta sẽ nói cho các ngươi vị trí lỗ hổng của cái kết giới này ngay đây."
"Khoan đã!" Trường Văn chưa nói hết câu đã bị Chí Duy xen vào rồi mở ra nghi vấn của mình.
"Nếu ngươi biết vị trí của kẻ hở sao lại không tự mình đi phá nó đi chứ?"
Trường Văn không hề tức giận mà còn giải đáp nghi vần của cậu. "Hiển nhiên là vì, ta không làm được rồi. Ta không thể phá vỡ cái vết vỡ đấy, nó không thuộc chuyên môn của ta."
Thấy Chí Duy còn thắc mắc gì, hắn ta liền nói tiếp.
"Ban đầu, do một kẻ nào đó đã thông qua việc sử dụng năng lực tâm trí để biết được kế hoạch của Andozel, hắn ta liền ra lệnh cho chúng ta thực hiện kế hoạch sớm hơn dự kiến."
"Điều đó đã khiến cho kết giới rấy không ổn định và yếu hơn bình thường rất nhiều, đám ở bên goài rất có thể sẽ đập tan cái kết giới này rồi đi vào trong. Cho nên bọn ta liền quyết định. Dồn sạch sự không ổn định đấy vào một điểm duy nhất ở đâu đó trên cái kết giới này, khiến kết giới này ổn định trở lại và tạo ra một lỗ thủng duy nhất."
Sau đấy Trường Văn quay ra sau nói cái gì đấy với vị quản gia bên cạnh mình. Vị quản gia trẻ ấy liền gật đầu liền lấy ra một từ giấy từ túo áo trong rồi đưa hắn ta.
"Đây là, một món quà đặc biệt của tôi dành cho các vị." Nói xong Trường Văn liền ném tờ giấy đấy vè phía bốn người bọn họ.
Vô Hải vung tay bắt lấy, ánh mắt cậu hơi co rụt lại.
"Đây là..."
"Đây là vị trí, tên lẫn năng lực chi tiết về hai Tử Giả Cao Cấp khác đang canh chừng những cái tế đàn kia ngoài tôi." Trường Văn liền vô cùng bình tĩnh nói ra. Vô Hải nhìn hắn rồi đưa tờ giấy cứng này cho Chí Duy để cậu ta cất đi.
"Giờ thì, các vị cũng nên thưởng bữa tối chứ nhỉ? Đăc biệt là cậu, không phải cậu sắp có một buổi hẹn hay sao?" Câu trước nói với cả bốn người, câu sau là Trường Văn đặc biệt nói với Vô Hải.
"Cuộc hẹn sao? Tôi e là không được rồi. Dù sao thì còn có một vài đứa thích bú máu của bộ phận sinh dục cần phải xử lý cơ mà." Vô Hải cũng không ái ngại gì mà đáp lại lời của Văn Trường.
Một lúc sau, cả bốn người bọn họ rời đi, đi ra khỏi khác sạn này. Ngay khi vừa mới ra ngoài, Chí Duy nhìn điện thoại của mình một chút rồi liền hỏi Vô Hải.
"Eh Vô Hải, Giờ chúng ta làm gì tiếp theo đây?"
"Còn gì nữa? Đi rồi c·hặt đ·ầu đám Tử Giả mà chúng ta vừa có thông tin kia thôi?" Vô Hải nhướng mày, cảm thấy Chí Duy hỏi câu có hơi lạ rồi đáp.
"Hay là để sau khi tao Tiến Hóa rồi hẳn đi?" Chí Duy nhìn Vô Hải rồi nói. Vô Hải có chút bất ngờ mà hỏi lại.
"Khoan đã? Không phải mày nói mày không có đủ tài liệu để tiến hóa à?"
Chí Duy gật đầu rồi nói. "Ừ, nhưng giờ thì tao có đủ rồi, Chí Yên đưa cho tao. Tao cũng không ngờ là nó có đấy."
"Thế sao ban đầu mày không Tiến Hóa luôn đi? Việc đếch gì phải cên chờ đến tận bây giờ?"
"Nó vừa mới nhắn tin nói là đã tìm được thứ mà tao yêu cầu này. Không thì tao đã làm lâu rồi ấy chứ?" Chí Duy đưa điện thoại lên cho Vô Hải nhìn rồi cất vào trong túi mình.
"Thế giờ chúng ta có cần trở về để cho Chí Duy nó tiền hóa xong rồi đi luôn không?" Vô Thiên bổng dưng lên tiếng hỏi, Vô Hải chỉ lắc đầu rồi đáp.
"Không cần, nó lấy Nguyên Liệu xong thì tiến hành luôn ở đây đi, khỏi phải về chi cho tốn công."
Sau đấy cả ba tìm đại một ngôi nhà gần đấy, cách hơi xa chỗ của bọn họ hiện tại rồi bắt đầu ở tạm tại nơi này.