Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chúa Tể Hải Dương

Chương 86: Thức Thứ Tư - Hạn Khu




Chương 86: Thức Thứ Tư - Hạn Khu

Anh Thư tung ra Loạn Vũ nhưng đều bị Lin dùng đạn máu đánh bay. Sau đó cô lại lại thử dùng Trùng Vũ nhưng đều bị Lin dùng đạn máu xoáy để cản lại.

Anh Thư lao lên, tiếp cận Lin để dùng Bạt Vũ nhưng cũng bị Lin nghiêng người né tránh, thậm chí còn bị ả ta tung một đòn phản công làm vai trái bay mất chút thịt.

Anh Thư cắn răng, cố nhịn lại cơn đau của mình rồi tiếp tục t·ấn c·ông Lin bằng cách chém ra một trảm, sau khi bị ả Tử Giả tránh đi thì cô liền lùi lại đằng sau.

Ngay khi Lin định lần nữa tung ra ba quả cầu máu thì tròng mắt của Lin liền co lại.

"Đây là...!" Hai mắt cô liên tục di chuyền mà nhìn xung quanh. Nơi mà hai người họ đang đứng hiện tại là một bãi đất trống rộng lỡn, bán kính năm mươi mét xung quanh không hề có bất cứ thứ gì cả.

"Chẳng lẽ..." Lin như đã đoám ra được cái gì đấy nhưng Anh Thư đã lao đến ngay trước mặt ả, cắt ngang suy nghĩ của ả đi.

"Nhận ra rồi phải không?" Anh Thư vung ra một chém rồi suy nghĩ trong đầu.

Lin dùng móng tay đánh bay phát chém đầu tiên của Anh Thư đi rồi lại né phát kiếm thứ hai.

"Xem ra ban đầu, việc cố tình đi xung quanh cái nhà máy này để xem xét địa hình của tên Chí Duy đó cũng khá đúng đắn đấy chứ."

Lin nghĩ về việc lúc trước khi vào đây, Chí Duy đề xuất ra ý kiến đi xung quanh căn nhà mày này để xem xét địa hình của nó quả là một việc vô cùng chính xác.

Phải vậy, Anh Thư đã ghi nhớ địa hình của nơi này, rồi cố tình liền tục t·ấn c·ông Lin để ép ả ta tới đây. Nơi này không có tường hay vật gì che chở, ả ta không thể dùng viên đạn bật nảy nọ nữa.

Lin cắn răng, bắt đầu tập trung việc né tránh các đòn t·ấn c·ông của Anh Thư rồi phải công lại.

Sau khi ngắt được đợt t·ấn c·ông của Anh Thư xong, ả ta liền ngưng tụ ra ba quả cầu máu bắn thăng về phía của Anh Thư.



Ngay khi Anh Thư vừa cân chuẩn đề dùng kiềm đánh bay mấy quả cầu máu đấy ra thì bổng dưng. Hai trong số ba quả đạn máu bổng dưng đụng vào nhau rồi cùng nhau bật ra ngoài khiến phát chém của Anh Thư bị hụt.

"Cái?!" Anh Thư giật mình hoảng hốt. Hai quả đạn máu nọ bật xuống dưới mặt đất rồi bắn ngược lên trên, t·ấn c·ông Anh Thư từ cả ba hướng khác nhau.

Lin cũng đồng thời lao lên từ phía chính diện. Anh Thư căn ra, liền nắm chặt thanh kiếm, tung ra Trùng Vũ!

Anh Thư chỉ chém một phát dung nhất vậy mà cả ba quả cầu máu đều cùng lúc bị xẻ nát ra làm đôi.

Lin đã lao tới ngay trước mặt của Anh Thư, dùng móc vuốt sắc nhọn của ả ta đâm thẳng vào động mạch cổ của Anh Thư.

Anh Thư hất cùi trỏ của mình lên, đục vào cánh tay đang lao đến, ngăn chặn việc Lin đâm vào cổ mình, khiến đòn thế của ả ta bị khựng lại.

Sau đấy cô vung ra một kiếm, chém vào một phát vào cổ của ả ta, Lin vội vàng thu tay nhảy ra xa.

Xoạch! Cổ của Lin b·ị c·hém ra một vết dài, máu tươi tứa ra như phun, không ngừng phụt ra ngoài.

Anh Thư nhân cơ hội này lao lên t·ấn c·ông, Lin bịt cổ mình lại rồi né đi hai phát t·ấn c·ông của Anh Thư.

Sau đấy Lin liền bỏ tay ra, v·ết t·hương trên cổ cũng đã hoàn toàn lành lại, cô ta dùng móng tay của mình liên tục đẩy kiếm của Anh Thư ra đồng thời cũng phản đòn lại.

Nhưng Anh Thư dường như đã quen với lối t·ấn c·ông của Lin mà liên tục nghiêng người, nghiêng đầu mà né tránh những phát đâm chí mạng của cô.

Bạt Vũ! Anh Thư tung ra Bạt Vũ, Lin nghiêng người ra sau suýt soát tránh phát chém này rồi lại bật người dậy, tung cước đá bay Anh Thư ra ngoài.

Anh Thư vội thu tay, đỡ lấy cuơ đá của Lin, nhưng đồng thời cô cũng bị ả ta đá bay ra xa chấn động từ cú đá cũng làm cô cảm thấy hơi nhói.



Như khi Anh Thư ngẫng đầu lên, đã thấy Lin quay người bỏ chạy, cô vội vàng lần nữa vung kiếm ra, sử dụng Loạn Vũ!

Mười lăm đạo kiếm khí phóng thẳng ra bên ngoài, thành hình nguyệt đao bay thẳng đến chỗ của Lin, trông như dắp chém tan ả ra thành vô số mảnh vậy.

Lin vội vàng tạo ra ba quả cầu máu, phóng chúng về phía đống kiếm khí đang bay về phía mình. Ba quả cầu máu liên tục bật nhảy, đẩy những đạo kiếm khí này bay đo nơi khác rồi cuối cùng là tan biến giữa không trung.

Nhưng lần này thì khác, vẫn còn ba đao kiềm khí còn sót lại, bay thẳng vồ phía Lon và chém bay hai tay một chân của ả ta ra.

"Cái gì..."

Lin vô cùng bất ngờ mà thì thầm trong miệng. Tam chi trên cơ thể cô bị cắt đứt mà bay lung tung ra ngoài, máu chảy từa lưa không dứt, Lin cũng mất đà mà ngã xuống đất.

Anh Thư lao lên, nhân cơ hội này mà dùng kiềm, chém thẳng vào đầu ả Tử Giả. Ngay khi kiếm của Anh Thư chuẩn bị thổi bay đầu của Lin đi, thì trước ngực của ả ta xuât hiện một quả cầu máu khổng lồ.

"Quái gì..." Anh Thư bất ngờ thì thầm mà không phản ứng kịp. Quả cầu màu nọ liền bắn thẳng vào người Anh Thư, phát ra một v·ụ n·ổ thổi bay cả hai người ra xa.

Anh Thư may mắn vừa đúng lúc thu lại được thanh kiếm, vừa hay dùng nó chặn lại được một phần sát thương của v·ụ n·ổ nọ.

Tuy nhiên tiếng mà nó phát ra cũng khiến cho đầu óc của Anh Thư choáng váng vô cùng, một âm thanh điếc tai liên tục ong ong vào đầu của cô

Ngược lại với Anh Thư, cơ thể của Lin hứng chịu trực tiếp v·ụ n·ổ, khiến một phần thịt cùng nội trước tạng trước và trong bụng của cô bị thôi tung đi. Đồng thời cô cũng bị thổi bay ra ngoài đấy khoảng và chục mét rồi rơi cái đùng xuống mặt đất.

Anh Thư choáng vang chống kiếm đừng dậy. Lin cũng từ từ hồi phục lại, ả ta chủ động hồi phục chân trái của mình trước sau đấy mặc kệ phần cơ thể bên trên vẫn còn chưa hồi lại gầm lên một tiếng mà lao lên.

Miệng ả há ra thật to, ngưng tụ ra một quả cầu màu mà bắn thẳng về phía của Anh Thư vẫn còn đang trong cơn choáng váng.



Quả cầu máu bay với tốc cực nhanh hướng thẳng vào đầu Anh Tjư mà đến, mắt cô thấy nó đang tới nhưng cơ thể cô vẫn không thể phản ứng lại kịp vì đầu óc cô vẫn còn rấy choáng sau v·ụ n·ổ.

Dường như âm thanh của c·ái c·hết đã đi khắp cơ thể của Anh Thư, tay cô nắm chặt lấy thanh kiếm, hai hàm răng cắn thật chặt lại với nhau.

Anh Thư mặc kệ cơn choáng, kệ mẹ nó não bộ mình đang bị gì, cô tập trung hết tấ cả vào một đường chém này.

Anh Thư rút kiếm ra khỏi vỏ, nhắm thẳng vào viên đạn máu đang lao đến chỗ của mình mà tung ra một trảm.

"AAAAAHHHHHH!!!!" Anh Thư hét lên một tiếng thật lớn, gầm lên một tiếng thật dài từ ngoài miệng cho tới trong tâm trí.

Thanh kiếm trên tay cô đỏ lên như thép nung thâmp chí còn bốc ra cả khói, cô dùng lực chém mạnh một phát.

Nam Thiên Kiếm Kỹ! Đệ Tứ Thức! HẠN KHU!!!

Phèo!!! Vụt!

Thanh kiếm được vung ra, chém viên đạn máu đấy ra làm đôi, sức nóng tới từ thanh kiềm thậm chí còn nung bay hơi cả viên đạn máu, khiến nó m·ất t·ích giữa không trung.

Lin dùng vẻ mặt không thể tìn được, ngạc nhiên tới mức sợ hãi mà nhìn Anh Thư. Anh Thư cũng cắn răng, dùng ánh mắt đáng sợ nhìn chằm chằm về phía của Lin rồi đạp vào mặt đất, lao thẳng về phía của ả ta.

Lịn sợ hãi vô cùng mà nhìn Anh Thư, cơ thể ả ta run rẩy không ngừng rồi ả lập tức quyệt định, tạo ra một quả cầu màu thật lớn, rồi ngay trước khi thanh kiếm của Anh Thư kịp cắt bay đầu của mình, Lin liền bắn thẳng nó về phía măt đất.

Đùng!! Một v·ụ n·ổ lớn kinh khủng nổ ra, tiếng động cực lớn vang lên thổi bay Anh Thư ra bên ngoài, đũng val một cái cột gần đấy rồi ngã xuống mặt đất.

Lin với cơ thể tàn tạ mất sach tứ chi cũng bay thẩng ra bên ngoài bức tường, bay xa hơn hẳn Anh Thư

Đây là vì ả Tử Giả đã tự cắt tay chân của mình, giảm trọng lượng của cơ thể lại, đồng thời cố tình nhảy lên nên mới bay xa được như vậy.

Một hồi sau, sau khi tỉnh táo lại và thoát hoàn toàn khỏi cơn choáng sau v·ụ n·ổ. Anh Thư liền bật người dậy, nhìn xung quanh thấy không có ai, rõ ràng ả Tử Giả đã chạy, cô liền đứng dậy, quay trở lại trợ giúp những người còn lại.