Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chúa Tể Hải Dương

Chương 69: Chuẩn Bị




Chương 69: Chuẩn Bị

"À đúng rồi, tôi quên không nói cho cậu biết." Bổng dưng Gadan tỏ ra có chút chần chờ rồi nói.

"Hử? Có chuyện gì sao?" Vô Hải quay lại rồi hỏi. Gadan có chút xấu hổ và tội lỗi mà nói.

"Thật ra, tôi lừa cậu đấy."

"À, vụ tiền công phải không? Tôi biết rồi mà." Ngay khu Gadan vừa dứt lời, Vô Hải liền dùng vẻ mặt hiển nhiên mà đáp.

"Hả?" Mặt Gadan ngơ ra rồi dần chuyển sang vô cùng xấu hổ. Vô Hải cười lên rồi nói.

"Không sao, không sao đâu. Dù sao thì ông cũng cho tôi một công việc rồi mà, như vậy là quý lắm rồi, haha." Vô Hải vô cùng sảng khoái mà vỗ vai Gadan

Thực ra thì đúng là cậu đã biết từ lâu rồi, nhưng Vô Hải hiện tại vẫn chưa có quá nhiều kiến thức về thế giới này. Thế nên là cậu cần một người để có thể nhờ vả cho tới khi hoàn toàn hiều rõ hơn về thế giới này.

Mà Vô Hải hiện tại còn không có việc làm, cậu không thể nào cứ ra đường làm ăn xin nên cậu cũng không để ý lắm việc Gadan lừa cậu làm công giá rẻ cho mình. Dù sai thì là một thương nhân ông ta có thể chỉ dạy Vô Hải nhiều thứ rồi lại còn được trả tiền làm công nữa chứ, ai mà không muốn.

"Lần này, tôi sẽ nâng tiền lương của cậu lên Mười Bạc Một Tháng! Cậu thế nào?!" Gadan thấy vậy thì lập tức nói ra.

Hai mắt Vô Hải sáng lên chữ 'tiền' rồi tỏ ra chính trực vô cùng mà đáp lại.

"Ai dà, không phải là tôi muốn đâu đấy nhé, là ông ép thôi đấy, tôi đành phải nhận số tiền nay rồi vậy."

Sau đấy cả hai người nhìn nhau, đồng loạt cười lên một tiếng.

.

.

.

Chí Duy đang ngồi trên một chiếc xe ngựa, sang trọng quý phái sặc mùi tiền và mùi của quý tộc.



Một chiếc xe ngựa, từ các chi tiết khắc họa và nguyên liệu hình thành nên nó lều trông cưc kỳ cao quý và đắt tiền.

Đặc biêt là ở phía trên chiếc xe ngựa này có hình của một cây kiếm nằm bên trong một cái vòng tròn, đây chính lả là gia huy của gia tộc Aztora.

Và có thể ngồi bên trên nó, hiển nhiên sẽ là một người có địa vị cao hoặc là thuộc dòng dõi chính thống của cái gia tộc này rồi.

Ngồi đối diện với Chí Duy chính là cô hầu gái Qaura với chiếc kính trên mặt và bên cạnh cô là Theiera đang chăm chú nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài như thể cô đang cố tận hưởng sự sôi động của nó vậy.

Dì ngoài đường phố hiện tại đang khá là ít người, cảnh đẹp thì có nhưng suốt bao năm bay cô đã xem tới chán rồi. Chí Duy không rõ là cô nhìn cái gì nữa.

Vì cả ba đang không nói gì nên suy nghĩ của Chí Duy bắt đầu chạy lung tung đi nơi khác.

"Do mình là người hầu của cái nhà này nên cũng chả dám tìm hiểu gì nhiều, nhưng theo mình biết thì chủ gia tộc, cũng đồng thời là cha của Theiera là Bá Tước của cái Vương Quốc này."

"Còn gia tộc Theiera à...? Một gia tộc nắm trong mình khả năng thươg mại và đường dây buôn bán vô cùng khổng lồ, là một cổ đông rất lớn của cái Thương Hội lớn nhất cái Vương Quốc này. Ruộng đất của gia đình này cũng rộng mênh mông không kém. Đây là một gia tộc có khả năng buôn bán mạnh."

"Con Trai trưởng đang kế nghiệp cha, được ông tin tưởng và giao cho quản lý một đường dây kinh doanh khổng lồ vô cùng. Con trai thứ cũng không kém, quản lý rất tốt ruộng đất được đưa cho."

Sau đấy Chí Duy xoa cằm nghĩ tiếp.

"Còn con gái trưởng sao, mình nghe nói cô ấy khá là bận rộn vì là một trong Thánh Hiệp Sĩ mang trong mình thứ Thánh Khí vô cùng mạnh mẽ. Mình chỉ từng nghe qua thôi chứ không biết rõ Thánh Khí là gì, chỉ biết nó dường như nó là một dạng Vũ Khí nào đấy mà thôi."

Trong khi Chí Duy đang suy nghĩ lung tung thì bổng dưng Theiera lên tiếng nói.

"Dừng lại đi." Cô vừa dứt lời, lái xe liền đã dừng xe ngựa lại. Ngay khi chiếc xe vừa dừng lại là cô đã nhảy ra ngoài đi đâu đấy.

"Có chuyện gì sao thưa tiểu thư?" Qaura vội vàng xuống xe đi theo sau cô, có chút lo lắng mà hỏi.

Chí Duy cũng theo hai người mà đi xuống, rời khỏi xe ngựa.

Cậu nhìn xung quanh khu phố này, khá ít người nhưng ai cũng ăn măc sang trọng vô cùng, hai bên đường đứng thẳng từng cây đèn khí gas khá thấp, hai bên vỉa hè vô cùng sạch sẽ, thoáng mát. Từng tòa nhà đều có vè đẹp và sự sang trọng của riêng nó.



Rất hiển nhiên, đây là khu vực mà chỉ nhửng người có tiền mới vào được. Còn biêt thự nơi mà Theiera ở là một mảnh đất riêng rộng lớn mà chỉ nhưnt quý tộc mới sở hữu được.

"Không có gì, ta tự dưng muốn xuống xe đi dạo thôi." Theiera nhẽ nhàng đáp lại Qaura.

"Không được đâu ạ! Người không nên đi lung tung như thế đâu!" Qaura ngay lập tức vội vàng khuyên ngăn Theiera.

"Chí Duy." Theiera bỗng dưng lên tiếng gọi Chí Duy. Cẫu thở dài một tiếng rồi nâng cánh tay phải lên, xoay nhanh bàn tay một cái.

Lập tức, vị trí của Theiera bị thay thế bởi một người phụ nữ ăn mặc sang trongp nào đấy đang có vẻ mặt ngơ ngác, bối rối và sợ hãi.

"Cậu...!" Qaura ngay lập tức quay lại nhìn Chí Duy. Còn Chí Duy thì chỉ biết cười khổ mà nhún vai.

"Xin lỗi nhé Qaura, tôi đâu có cãi được lệnh của tiểu thư." Sau khi cậu nhún vai, vị trí của cậu liền bị thay đổi bởi một người đàn ông trung niên nào đấy trước khi Qaura kịp bắt cậu lại.

"Khốn kh·iếp..." Qaura thì thầm trong miệng rồi lập tức rời đi tìm hai người.

Mả ở đâu đó cách đấy khoảng vài chục mét, Theiera đang nở nụ cười vui vẻ vô cùng mà nói với Chí Duy.

"Ehehe, làm tốt lắm Chí Duy! Ta sẽ cho cậu một con Cá Gương như đã hứa."

"Người vui là tốt rồi ạ." Chí Duy lắc đầu rồi thở dài một tiếng mà nhìn Theiera.

Sau đấy cả hai cùng nhau đi dạo một vòng khắp con phố này. Cơ mà trước đấy thì Chí Duy cần phải lấy đồ ra cho Theiera thay đã, dù sao ăn mặc như quý tộc đến khu bình dân cũng dễ hút mắt người lắm.

.

.

.

Vô Hải đang nằm thì bổng dưng mở banh đôi mắt rồi ngồi dậy khỏi tấm nệm trải dưới đất.



Bên canh cậu cách đấy không xa là một cái nệm khác vơi Chí duy lang nằm bên trên ấy.

Sau khi tỉnh lai, Vô Hải liền vội vàng mở cửa ra, chạy thẳng vào bên trogn nhà vệ sinh, thả Hải Kỳ ra rồi cho nó nhả đám Tôm Xanh ra khỏi miệng, rừa đám tôm qua một chút rồi thả nước vào cho chúng nó trôi nổi.

Đồng thời Vô Hải cũng lôi năm mảnh lân của Rắn Biển Trắng nằm trong một cái hộp sắt ra khỏi miệng của Hải Kỳ. Xung quanh hộp sắt còn có một sợi chỉ buộc vào răng của Hải Kỷ để phóng trường hợp nó nuốt mất còn có thể mà lôi ra.

Nếu để đống Lân này làm b·ị t·hương họng của Hải Kỳ cũng không tốt lắm, hơn nữa không muốn mài đi mấy cái cạnh của năm mảnh lân may lắm mới lấy được này. Nên Vô Hải liền bỏ nó trong một cái hôp sắt nhỏ, phòng trường hợp nó bị trôi mất nữa.

Hải Kỳ hơi tỏ ra không thích việc chuyển đồ bằng miệng của nó cho lằm, nhưng nó lẫn Vô Hải cũng đều phải đành chịu thôi.

"Sáng sớm ra mà mày đã ồn ào thế hả thằng kia?" Từ đằng sau vang vại lại tiếng nói của Chí Duy.

Khi Vô Hải vừa quay lại thì đã có một cái bọc bay thẳng vào mặt cậu. Vô Hải nâng tay lên chuẩn xác bắt lấy lấy rồi mở cái bọc đấy ra.

Nó mỏng, rất mỏng, mỏng như miếng da vẫy, nhưng lai rắn chắc như một miếng thép, nó có thể phản quang, phản chiếu ra hình ảnh như một chiếc gương thật sự.

"Cái đó là thứ mà người ta hay gọi là Thủy Tinh Biển đấy. Cầm cho cần thận vào, tao đã phải ăn môt trẫn mắng lớn mới cầm về được đấy." Chí Duy thở dài mà nói. Cậu nhớ lại lúc mình bị Qaura giảng đạo hai tiếng liên tục vì tội dám tự ý đưa Theiera trốn đi chơi.

Do cô không thể mắng nặng Theiera nên cô dồn sạch sự tức giận của mình lên Chí Duy, cậu lôi cậu ra đánh nữa chứ, nghĩ lại mà Chí Duy còn cảm thấy đau đây này.

"Ừ, cảm ơn mày nhé." Vô Hải nâng tấm Thủy Tinh Biên lên rồi nói. Chí Duy thì ngáp một cái rồi trả lời lại.

"Ừ, tốt nhất là mày nên cảm ơn đi, còn giờ thì ngủ tiếp đây, mệt quá..." Nói rồi Chí Duy liên đóng sầm cánh cửa phòng vệ sinh lại.

Còn Vô Hải thì bắt đầu ngẫm nghĩ làm sao để bắt đầu Tiến Hóa đến, lần đầu nên còn có chút bối rối và không hiểu.

Vô Hải nghĩ mình cần một người hướng dẫn nhưng cậu chẳng biết phải chọn ai cả, dù sao hầu hết những Người Siêu Phàm ở đây đều có đẳng cấp ngang với cậu kia mà.

Hơn nữa chuyện này, cẩn thận hơn một chút thí cũng chẳng hại ai cả, nên tại sal lại không cơ chứ.

Nhưng ngay lập tức, Vô Hải liền lắc đầu từ bỏ cái ý định này đi.

"Không được, mình không có thời gian để tìm một người hướng dẫn, hầu hết những Người Siêu Phàm mạnh mẽ và đẳng cấp cao đều đã rời thành phố này rồi. Giờ đi tìm thì chắc chắn là không kip, mình phải tự lực cánh sinh thôi..."

Nói rồi Vô Hải liền bắt tay vào làm, trước tiên là phải nghiên cứu cách làm sao để có thể thực hiện cái quy trình này tốt hơn nữa.

Thế là, Vô Hải bắt đầu nằm xuống, nhắm mắt lại, không phải để ngủ, mà là để tìm lãi mấy cái ký ức và kiến thức về điều kiện tiến hóa kuc trước để xem coi cậu có thể có thêm thu hoạch gì hay không.