Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chúa Tể Hải Dương

Chương 60: Cách Để Mạnh Lên




Chương 60: Cách Để Mạnh Lên

"Giờ chị sẽ chỉ cho xem một số kiến thức cơ bản về thứ được gọi là Năng Lực Siêu Phàm." Phạm Uyên ngồi trên giường vô cùng nghiêm túc mà nói. Còn Vô Hải thì chăm chú mà lắng nghe.

Riêng Trần Khánh Linh thì cô ấy pã rời đi vảo phòng bếp để pha cjo mình một ly cà phê đen thơm ngon từ lâu rồi.

"Năng Lực Siêu Phàm. Nguồn gốc của nó vẫn không hề rõ ràng, nhiều người cho rằng hiện tượng Xuyên Không chính là thứ giúp những Người Siêu Phàm có được năng lực. Nhưng nhiều người khác thì cho rằng không phải vậy vì trường hợp có người thức tỉnh sức mạnh siêu phàm nhưng lại bao giờ xuyên không thì lại rất nhiều.

"Những người ở nhóm thứ hai cho rằng Siêu Năng Lực thực chất luôn tồn tại ở bên trong mỗi con người vốn có nó, việc Xuyên Không chỉ là chất xúc tác khiến nó hiện ra mà thôi."

"Tuy nhiên những người ở phía ý kiến đầu tiên thì lại giải thích rằng Người Siêu Phàm thực chất đã từng gặp hiện tượng Xuyên Không nhưng họ chỉ đơn giản là không nhớ nó mà thôi." Phạm Uyên dừng lại một chút rồi sau đấy nói tiếp.

"Đến giờ thì người ta vẫn chưa cho ra môt kết luận thống nhất, hai bên cho đến tận bây giờ vẫn đang còn đấu tranh vô cùng gay gắt. Hiển nhiên, còn một bên cho rằng sức mạnh siêu phàm của con người là do những vị thần ban tặng và ý kiến đấy hiển nhiên đến từ những người sùng đạo hoăc tôn giáo khác nhau. Tuy nhiên nguồn gốc về Siêu Năng Lực cho tới bây giờ vẫn là một bí ẩn khó mà giải đáp."

Sau khi nói một tràng mở đầu xong thì Phạm Uyên mới bắt đầu đi vào trọng tâm của vấn đề.

"Để có được sức mạnh Siêu Phàm mà không có khả năng thức tỉnh thì một là em có thể sử dụng những dạng thuốc hoặc thuốc biến đổi gene để mang trong mình sức mạnh siêu phàm, như là sử dụng thuốc siêu biến đổi HTD - 05 của gia tộc Augustus chẳng hạn."

"Hoặc là một cách tàm ác hơn, tàn độc hơn, kinh khùng và đáng kinh tởm hơn. Em có thể sử dụng máu, nội tang hoặc làm những nghi thức tàn độc, tà ác để có được sức mạnh. Như là chủ động uống máu của các Tử Đồ chẳng hạn. Tuy nhiên nếu làm cach này, tinh thần em sẻ trở nên điên cuồng, hỗn loạn và không bao giờ có thể trở nên tỉnh táo và sẽ rơi vào cơn cuồng loạn vĩnh viễn và kèm theo cả trăm loại tác dụng phụ khác nữa." Nói đên Phạm Uyên tỏ ra có hơi chút buồn bã và khó chịu, nhưng rất nhanh cô đã trở lại bình thường và tiếp tục nói ra.



"Nhưng còn em là một Người Siêu Phàm thức tỉnh theo cách bình thường. Vậy thì có một cách, một con đường để em có thể trở nên mạnh hơn.

"Mau nói cho em biết đi!" Vô Hải lập tức bật người dậy vô cùng hứng thú với điều này

"Ừm... vậy thì em có biết về sự tiến hóa của Tử Giả không?" Phạm Uyên chống cằm rồi nhìn lên mà hỏi Vô Hải. Vô Hải nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu. Cậu đã từng chứng kiến sự tiến hóa xuất hiện trên người của một Tử Giả mà cậu từng đối đầu là Lin rồi.

Phạm Uyên thấy cậu biêt thì liền tiếp tục giải thích mà nói.

"Để có thể tiến hóa, Tử Giả cần phải đáp ứng một hài Yêu Cầu nào đó chị không biết. Nhưng cái chị biết là củng tương tự như chúng, những Người Siêu phàm để mạnh lên cũng sẽ phải đáp ứng một số điều kiện của riêng họ để có thể tiến hóa và trở nên mạnh hơn rồi."

"Vậy chị hãy mau nói cho em điều kiện để Tiến Hóa đi!" Vô Hải liền lập tức vui sướng mà hỏi. Phạm Uyên cười khổ mà đáp lại.

"Em không nghe chị nói gì hết phải không? Mỗi một Người Siêu Phàm đều có một yêu cầu để tiến hóa khác nhau. Yêu cầu đó nó thường sẽ dựa vào năng lực của em là gì mà quyết định, cho nên chị lảm sao mà biết được yêu cầu Tiến Hóa của em là gì."

"Thế làm sao để em biết Yêu Cầu Tiến Hóa của mình là gì đây?"

"Đơn giản lắm, chỉ cần em năng lực của em đạt đến khả năng phát triển tối đa của nó là được thôi. Khi năng lực của em đạt đến hạn mức cao nhất, một số yêu cầu về việc thăng cấp năng lực đó sẽ thông qua một cách thần kỳ nào đó xuất hiện trong đầu của em." Cách giải thích của Phạm Uyên hơi mơ hồ nhưng về cơ bản thì Vô Hải vẫn hiểu được ý của cô là gì. Sau khi thấy Vô Hải dường nư đã hiểu thì cô lại nói tiếp.



"Đồng thời, khi Tất Cả Năng Lực của em đều được thăng cấp thì em sẽ đạt đến cấp độ tiếp theo và thức tình thêm những khả năng mới, khả năng này khá nhỏ, nhưng về cơ bản thì nó vẫn có thể xảy ra. Nhưng cho đến khi toàn bộ năng lực của em đã đạt được đến mức tối đa, thì em cũng thể tiến hóa đến cấp tiếp theo được."

"... Là sao cơ?" Mặt Vô Hải đần ra rồi chợt hỏi. Phạm Uyên thở dài cười khổ rồi tìm một cách nói nào đó mà cô nghĩ là có thể khiến ho Vô Hải hiểu được mà trả lời.

"Coi như vậy đi... hiện tại em và toàn bộ năng lực của mình đều đang ở đẳng cấp thấp nhất và em là cấp F. Khi em luyện tập và khiến toàn bộ toàn bộ năng lực của mình đạt đến sức mạnh tối đa của nó rồi thực hiện một vai Điều Kiện nhất định, thì em sẽ tiến hóa lên cấp E. Nhưng nếu vẫn còn một năng lực nào đấy của em vẫn chưa đạt đến hạn mức tối đa thì em không thể tiến hóa lên cấp E e, mà em phải nâng toàn bộ năng lực của mình lên đến mức hiệu suất tối đa, thì bản thân em mới có thể tiến hóa thành cấp E được, em hiểu chưa?"

Phạm Uyên như một người giáo viên, rất kiên nhẫn để giảng rất chi là chi tiết cho Vô Hải. Giải thích kiểu này thì Vô Hải có ngu hơn nữa thì cũng hiểu được.

"Ồ...!" Vô Hải bột thốt lên một tiếng 'Ồ' dài tỏ rõ bản thân đã hiểu mà đập nắm đấm vào bàn tay mình.

"Tuy nhiên đôi lúc em có thể bỏ lỡ cái kiến thức và thông tin về điều kiện để thăng cấp đấy có thể là do em đang ngủ quên, hoặc lả bị ngất xỉu. Em có thể dành chút thời gian để dò tìm lại mấy kiến thức để xem mình có bỏ lỡ nó hay không."

"Ồ... vâng?" Thế là Vô Hải bắt đầu dựa theo cách của Phạm Uyên mà làm theo. Cậu nằm xuống bắt đầu rơi vào suy nghĩ.

Cậu tập trung liên tục lặp đi lặp lại suy nghĩ tìm kiếm về điều kiện tiền hóa trong khoảng gần mười phút. Nếu như mười phút mà vẫn không tìm thấy thì có nghĩa là điều kiện thăng cấp vẫn chưa đạt tới.

Sau khoảng gần hai mươi phút mà Vô Hải vẫn chưa tỉnh dậy. Phạm Uyên nhìn một hồi rồi lập tức càm thấy không biết nói gì.



"Thằng bé... ngủ luôn rồi à?"

Nhưng ngay sau khi cô vừa dứt lời, Vô Hải liền bật giậy liền làm cô giật hết cả mình. Còn Vô Hải sau khi tỉnh dây cậu lại không tỏ ra vui vẻ hay buồn bã gì cả.

Mà ngược lại, cậu lại vô cùng trầm ngâm trông như là đang suy nghĩ một cái gì đấy vậy.

"Sao vậy Vô Hải? Em có tìm được Điều Kiện để thăng cấp chưa?" Phạm Uyên thấy vậy thì kỳ lạ hỏi. Vô Hải ngước đầu lên nhìn cô rồi nói.

"À... vâng, em tìm được rồi. Cơ mà bình thường thì người ta chỉ tìm được một Điều Kiễn thăng câpơ tjôi phải không ạ?"

"Hử?" Phạm Uyên tỏ ra có chút bất ngờ với câu hỏi này, sau đấy cô lấp tức gật đầu mà đáp.

"Ừm. Em chỉ nhận được một điều kiện thăng cấp mà thôi."

Vậy cái còn lại hẳn là Điều Kiện Tiến Hóa của Hải Kỳ rồi nhỉ...?

Vô Hải xoa cằm rồi nghĩ thầm trong bụng.

Đúng, cậu tìm thấy được tận Hai Cái Điều Kiện Tiến Hóa và sau khi hỏi Phạm Uyên thì Vô Hải đã rõ ràng rằng một trong hai cái đó rõ có một cái là của Hải Kỳ rồi.

Còn về tại sao cậu biết cái nào là của ai ư? Cái đấy thì đơn giản là cậu tự dưng biết mà thôi, không có bất kỳ lý do nào cả, nó chỉ đơn giản là ngay bổng dưng xuất hiện ở trong đầu cậu mà thôi.