Người ta luôn nói, tình yêu và dục vọng sẽ luôn luôn đi kèm với nhau như hình với bóng. Nhưng muốn thoả mãn cả hai điều trên lại cần một sự nỗ lực rất lớn. Và sự nỗ lực ấy ra sao, như thế nào? Hãy cùng đón đọc câu chuyện "Chưa đủ" của Bàn Tơ nhé! Cô là một cô gái bình thường như bao người, nhưng ở cô lại có một điểm hút rất đặc biệt mà chỉ riêng anh mới nhìn ra. Là ánh mắt, nụ cười, mái tóc hay vì cô là cô?
Lần đầu gặp gỡ, anh liền thấy có "cảm giác mới lạ" với cô, anh muốn "nếm thử" mùi vị của cô. Nghĩ rằng cô chỉ là một món thịt kho ăn ba bữa chán, hoá ra cô lại là chất gây nghiện dù bảy năm vẫn không thể cai.
Anh và cô nghiện nhau trong bóng đêm, ngoài sáng họ trở thành người xa lạ. Sáng, họ lạnh nhạt, lướt qua nhau. Đêm, họ quấn quýt nhau không rời. Và chỉ vì một câu nói "người đàn bà xấu xí", có đã rời bỏ anh mỗi cách đúng nghĩa. Sáng cô đi, đêm cô chẳng về. Nhưng rồi một lần nữa định mệnh an bài, họ gặp lại nhau, ghét nhau, lướt qua nhau, rồi lại yêu nhau.