Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 208: Em Phải Chịu Trách Nhiệm (H)




Chủ tịch nổi tiếng vô lại, sau khi làm hoà với anh trai học được không ít mưu kế tất nhiên như đỉa đói bám dính lấy dù cô có chửi mắng cỡ nào cũng không chịu buông

Đôi tay hắn lộng hành luồng vào sâu bên trong, đặt ngay lên cặp mông chẳng còn mảnh vải nào ngăn cách mà nắ.n bó.p

Lạc Y Y xấu hổ vô cùng, chỉ có thể cất cao âm thanh chứ không dám đối diện

Anh …

Hắn cũng không ôm nữa, trực tiếp xoay người bao vây cô ở dưới thân

Áo choàng tắm lỏng lẻo, để lộ khuôn ngực rắn chắc và lấp ló các múi cơ bắp tráng kiện

Anh … anh đừng có …ưm …

Đôi môi nóng rực ngậm chặt môi cô, nuốt một chữ cuối cùng vào trong bụng

Lạc Y Y hít sâu một hơi, lại không hề phòng bị mà để cho răng của hắn khẽ cắn một cái, mãi đến khi cô hé miệng than nhẹ một tiếng, chiếc lưỡi cũng nhân cơ hội này trượt vào bên trong, mang theo sự bá đạo và điên cuồng cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm của cô

Bàn tay to gấp gáp cởi cái áo trên thân thể chính mình và người bên dưới

Cô bị hôn đến choáng váng rồi, cơ thể cũng nhanh chóng lo.ã lồ

Người đàn ông buông đôi môi ra, từ phía trên cao cao tại thượng nhìn xuống

Cô có thể thấy được thân thể mình phản chiếu từ bên trong đôi mắt nhuốm đầy dụ.c vọ.ng của hắn

Có chút khiến người ta trở nên yếu đuối, lại mang theo cảm giác ma mị muốn quyến rũ

Hôm qua em vẫn chưa cho anh ăn no đâu, vậy nên cái màng lúc sáng đó … em phải chịu trách nhiệm



Cái gì? Rõ ràng là do dụ.c vọ.ng của hắn lớn hơn người khác, còn đổ lỗi cho cô

Anh … là do anh không ăn no còn trách gì … ách

Hắn thấy cô lỡ lời, môi bạc câu lên nụ cười xấu xa

Vậy thì … anh không khách sáo

Nói xong liền úp mặt vào vùng đồi núi đói khác liế.m láp. Thấy hắn cứ thế, làm bừa trên cơ thể chính mình, cô thật sự không cam tâm

Nhưng cũng không thể chối cãi cảm giác suиɠ sướиɠ mà hắn mang lại

Dụ.c vọ.ng to lớn nóng bỏng hắn cầm trong tay nổi vài đường gân guốc. Chẳng thể nào tưởng tượng được cái thứ đó chính là hung khí hôm qua ra vào trong người cô

Hắn lấy cái bao trên tủ, mặc vào cho vật xù xì kia, quấn chân cô lên hông mình rồi để c.ự v.ật trước hang động ư.ớt át

Chúng ta … có nên bỏ qua bước dạo đầu không?

Lạc Y Y nuốt ực 1 ngụm nước bọt, nhịp tim tăng cao khiến cho cặp má đến mang tai đều nhuốm màu đỏ hồng bắt mắt

Tên biến thái! Rõ ràng đã tính toán sẵn, còn … còn lắp sẵn cung vào tên, hỏi ý kiến gì chứ?

Cái này chắc chắn là trêu chọc cô

Y Y che đi gương mặt ngại ngùng

Xấu xa!!!

Bạch Dạ Phi Ưng cười, gương mặt anh tuấn cúi sát đặt lên môi cô cái hôn như muốn khen thưởng rồi chậm rãi tiến vào

Môi mỏng phớt nhẹ lên má, đến cái tai nhỏ mẫn cảm ngừng ở đó gặm cắn



Bên dưới cũng không ngừng va chạm, mỗi lần đều thúc thật sâu

Có vẻ như hắn đang rất tận tâm, muốn cô cảm nhận được phân thân của mình

Ưm … an~

Nếu tính cả 2 năm trước, thì cô và hắn đã làm chuyện này rất nhiều lần. Tuy vậy, cảm giác xấu hổ và ngại ngùng vẫn còn đọng lại rất nhiều trong cô

Hơn nữa, hắn cứ ở bên tai thì thầm những câu xấu xa mãi không thôi

Kèm thêm hơi thở nóng bỏng như lớp sương mỏng phả lên tai và gáy khiến cơ thể cô ngứa ngáy vô cùng

Mỗi lần hắn gầm lên, lại kèm theo động tác gặm cắn trên vai, cổ, cằm …

Sau đó cuồng dã hôn lên đôi môi, lưỡi cũng luồng vào càn quét

Bàn tay hắn càng xấu xa hơn, 2 quả anh đào màu đỏ trên núi bị giày xéo đến mức cứng ngắt, hắn cũng chẳng thèm buông tha

Dường như còn kíƈɦ ŧɦíƈɦ nhiều hơn

Bên trong cơ thể, cô cảm giác vật đó không ngừng to lớn, nóng như than được nung trên lửa

Lấy ra rồi lần nữa đ.âm xuyên qua, tạo thành âm thanh bạch bạch

Căn phòng lớn chỉ có đôi nam nữ quấn nhau trên giường, bao nhiêu âm thanh đều được cô thu hết vào tai

Cô xấu hổ muốn kiếm nơi nào đó mà giấu mặt đi. Hắn thì hay rồi, gắt gao x.âm nhập còn không ngừng trêu chọc

Bảo bối … em thật chặt, siết lấy anh muốn ngạt thở rồi, hừ …