Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 168: Bù Đắp Thì Có Ích Gì?




Tô Ngọc Liên cố gắng giữ bình tĩnh

Không hành hạ, giở trò … vậy thì sao? Phi Yến, bây giờ hắn không làm thì cũng đâu có đảm bảo sau này hắn không làm chứ?

Cô đã chứng kiến rất nhiều người rồi, yêu nhau mặn nồng vượt qua chông gai … nhưng khi kết hôn lại chẳng thể duy trì được lâu dài

Hắn sau này có đối xử tốt với Y Y mãi mãi hay không, chẳng ai biết. Cũng không có ai can đảm đem cuộc đời mình ra mà cược

Bạch Diệp Phi Yến cố gắng nói

Nếu Y Y có thể cùng anh tôi yêu nhau … không phải sẽ vẹn cả đôi đường hay sao?

Tô Ngọc Liên nhìn thẳng vào đôi mắt có chút yếu ớt trước mắt mình

Nếu có người làm nhục, lấy đi sự trong sạch của cô. Sau đó quay video, ép cô ký vào hợp đồng để dễ kiểm soát và đe doạ … còn lăng mạ cô đủ đường thì Phi Yến … cô có tha thứ cho hắn được hay không?

Nhưng nếu họ ở bên nhau thì tiểu An …

Chưa nói dứt câu, cô đã bị tiếng thét của Tô Ngọc Liên cản lại

Trả lời tôi đi, đừng có lãng qua chuyện khác

Bạch Diệp Phi Yến không trả lời



Tô tiểu thư liền nói thêm

Tôi không sợ đắc tội với cô, nhưng cô hãy đặt bản thân vào trường hợp của Y Y mà suy nghĩ đi. Cô ấy cũng phải thấy tốt thì mới được tính là tốt chứ? Các người thấy như vậy là ổn rồi ép cô ấy làm theo ý mình … cô ấy sẽ vui sao? Không vui thì tốt chỗ nào?

Bạch Diệp Phi Yến chột dạ rồi. Cô luôn lấy lý do muốn tốt cho Y Y để biện hộ

Cô thật ra chỉ muốn tốt cho anh hai mình và cháu trai mà thôi. Chẳng thèm để tâm đến suy nghĩ của Y Y

Tô Ngọc Liên đặt tay lên vai Phi Yến

Cứ cho là hắn yêu Y Y. Nhưng như vậy thì có tác dụng gì? Trên đời này nếu có người nào đó yêu mình, chẳng lẽ mình phải yêu lại? Dù trước kia hắn đã làm nhiều chuyện tàn nhẫn, chẳng suy nghĩ đến cảm nhận thì chúng ta cũng phải rộng lượng tha thứ rồi chấp nhận tình cảm sao?

Ai mà làm được cái chuyện nhìn thì có vẻ cao thượng nhưng thực chất là ngu ngốc không có não đó chứ?

Huống hồ, Y Y còn chẳng cảm nhận được cái được gọi là yêu. Hắn không còn hành hạ cô, nhưng chỉ vừa mới hơn 1 tháng

Cuộc đời này dài đằng đẵng. Muốn dùng quãng thời gian 1 tháng để xoá bỏ khoảng thời gian cô gái bé nhỏ đó chịu đau khổ là điều không thể nào

Vết thương thể xác có thể lành lặn theo thời gian. Nhưng nỗi đau về tinh thần sẽ ám ảnh chúng ta đến suốt cuộc đời. Bù đắp thì có tác dụng gì?

Cô thấy anh trai tôi … thế nào?

Tô Ngọc Liên hỏi, vấn đề này làm cho đại não Tam tiểu thư nhất thời không kịp tiêu hoá. Sao lại bẻ sang chuyện này?



Tô tiểu thư thở dài

Anh tôi bán đứng khiến Y Y phải trở về nơi này chịu sự giám sát của hắn. Cô ấy còn chẳng buồn gặp mặt, nghe anh ấy biện minh. Anh hai cô đã đối xử với cô ấy ra sao chúng ta đều rõ. Cô hãy hỏi thử xem … liệu Y Y có tha thứ không

Bạch Diệp Phi Yến trầm mặt, cúi đầu. Thâm tâm có chút xấu hổ

Đúng rồi, trong lòng Y Y suy nghĩ thế nào … cô chưa từng hỏi, cũng không đặt mình vào vị trí cô ấy. Chỉ kiên trì làm theo ý mình, tự nghĩ bản thân tài giỏi

Tô Ngọc Liên xoa xoa thái dương

Chuyện này nếu muốn tốt thì chúng ta đừng nên nhún tay vào. Tôi tin Y Y tự có phán đoán, dù sau này cô ấy có chọn lựa ra sao cũng nên tôn trọng quyết định đó. Hãy để cô ấy làm chủ cuộc đời của mình đi

Bạch Diệp Phi Yến bất lực thở dài, có lẽ đây là cách tốt nhất rồi

Mấy ngày qua … Y Y chẳng dám nói gì trước mặt anh hai, hỏi thì trả lời rất tiết kiệm, không thì hạn chế giao tiếp nhất có thể, vì cái bóng tâm lý trong quá khứ đã khắc sâu vào tâm hồn

Người không biết cứ nghĩ chị ấy nhu nhược, nhìn mà phát ghét. Chẳng mạnh mẽ gì so với phụ nữ thời nay

Nhưng chị ấy đấu không lại anh hai, cũng chẳng biết anh ấy đang muốn làm gì bản thân

Sợ rằng nếu cố chống đối … sẽ không bao giờ được gặp lại con trai nữa

Anh trai cũng đúng là đồ đầu đất, nếu nói rõ từ đầu … mà chưa chắc nói chị ấy đã tin