Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 167: Nỗi Đau Của Cô ... Còn Ai Nhớ?




Tô Ngọc Liên vào hôm kết hôn không thể đến được, cho nên liền hẹn Y Y và bảo bảo hôm nay đi chơi. Chẳng hiểu sao điện thoại đã gọi vài cuộc vẫn không ai nghe máy

Thôi thì cô lái xe đến đó cũng không sao

Chiếc xe đỏ dừng lại trước cổng biệt thự, bảo vệ nhận ra liền nhanh chóng đi vào thông báo

Tô Ngọc Liên trong lúc chờ đợi, mắt to vô tư quan sát

Bảo vệ và chó becgie đã được huấn luyện … Xem ra cái tên chủ tịch này sợ tình trạng gần 2 năm trước Y Y trốn thoát tái diễn, cho nên đã thắc chặt an ninh

Không biết đến bây giờ hắn có điều tra được chuyện năm đó do anh của hắn làm hay không. Nếu đã biết chắc không dễ dàng để yên, nghe cũng thú vị phết

Nhưng để hắn nhớ lại chuyện cũ cũng không tốt cho Y Y

Hừ! Hôm trước truyền thông đưa tin tiểu bảo bối là con riêng của hắn, cô đã giận sôi máu rồi

Qua hôm sau, hắn lại công bố họ đã kết hôn

Chắc chắn Y Y bị ép buộc … cả tháng nay cô bị lão cha cho người trông chừng đến mức không thở được. Nhờ có lão đại Hắc bang, lúc rãnh rỗi sẽ phái thuộc hạ đến náo loạn 1 trận lớn

Cho nên cha cô mới không có thời gian mà quan tâm cô nữa

Đang yên đang lành, tự dưng lại tung tin đó ra ngoài. Cha cô muốn trở mặt với gia tộc Bạch Dạ?

Vậy thì có khả năng ông ấy sẽ tìm 1 nhà nào đó có thế lực không nhỏ, có thù hằn với nhà họ Bạch rồi ép cô kết hôn

Tô Ngọc Liên cũng đã suy nghĩ rồi, cô phải nhanh chóng tìm 1 người phù hợp … ăn sạch sẽ rồi kết hôn

Cửa mở, cô lái xe đi vào

Có chút không nhịn được mà gọi



Y Y, tiểu An An, mẹ nuôi đến rồi!!!

Chẳng thấy người đâu, cũng không lên tiếng. Có người vào thông báo, còn bắt cô đợi ngoài cổng lâu như thế … vẫn không có ai ra đây tiếp đón sao?

Tiểu An An … Y Y???

Họ không có ở đây đâu

Tam tiểu thư trên tay ôm túi hạt dẻ đã được bóc sẵn cho vào miệng nhai lấy nhai để, chậm rãi từ trên tầng bước xuống

Tô Ngọc Liên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn cô ấy từ xa, nghi vấn nói

Không có? Hắn tổ chức hôn lễ xong liền đuổi cô ấy đi? Đúng là tên đốn mạt!!!

Bạch Diệp Phi Yến nhăn mặt hệt như đã ăn trúng thứ gì đó khó nuốt, nhanh chóng đi xuống dưới sãnh

Nói cái gì vậy, bà cô của tôi? Họ đi hưởng tuần trăng mật rồi

Cái … cái gì? Tuần … trăng … trăng mật? Cô đùa với tôi đó hả? Lý nào Y Y chịu cùng hắn ta làm cái trò đó chứ???

Tô Ngọc Liên cười cợt không tin

Tam tiểu thư trưng ra gương mặt ’ cô đoán đúng rồi đó’ ngầm trả lời lại

Anh hai thì cầu còn không kịp, nhưng Y Y đúng là không chịu đi

Cho nên người em này phải giúp đỡ anh trai mình đôi chút. Cô điều 1 chiếc trực thăng để nó đậu trên sân thượng

Lôi kéo Y Y và tiểu An lên đó

Bạch Dạ Lạc An thích thú, còn to hơn mấy cái máy bay bé có được. Không hỏi gì liền muốn ba bế lên đó

2 người đàn ông an phận ngồi trên đó cũng không quên gọi người vẫn còn ở dưới



Lạc Y Y chẳng thể hiểu đang yên đang lành tự dưng lại đem cả phi cơ riêng đến làm gì. Sợ bản thân dính vào âm mưu thâm độc nào đó liền đứng đó mãi, ai nói gì cũng không nghe

Bạch Diệp Phi Yến đành phải đẩy cô lên đó

Cho nên, nếu nói trăng mật thì cũng không hợp cho lắm, vì có tiểu An đi theo

Kết thúc hồi tưởng, Tam tiểu thư nhìn cô gái đang xoa đầu trước mắt rồi nhẹ giọng

Tôi phải vất vả lắm đó, mong rằng sau chuyến đi họ sẽ thân thiết với nhau hơn

Tô Ngọc Liên nghe thấy cô ấy nói, có chút kinh ngạc kèm theo sự tức giận không hề nhẹ

Thân thiết? Phi Yến … cô quên dáng vẻ thê thảm của Y Y trong quá khứ rồi sao?

Tôi …

Tam tiểu thư nhất thời cứng họng, cố nói thêm

Anh tôi … đã thay đổi rồi, anh ấy yêu chị Y Y, cho nên lần này sẽ không khiến chị ấy chịu tổn thương nữa

Tô Ngọc Liên cũng cạn lời rồi

Yêu? Là hắn chính miệng nói? Hay đã chứng minh cho cô và Y Y xem?

Bạch Diệp Phi Yến chớp chớp mắt, bàn tay cũng ngừng cho hạt dẻ vào miệng

Ừ thì … hôm trước cô hỏi, anh hai không có trả lời

Nhưng mà anh ấy đâu còn hành hạ … chị ấy … nữa, cũng không giở trò …

Cô càng nói, âm thanh càng nhỏ dần