Chú Là Ánh Dương Của Em

Chương 60: Lành ít dữ nhiều




Đến tháng thứ năm thì Y Nhi đi siêu âm lại một lại một lần nữa ,mấy tháng qua cô không có đi .Một phần là cô sợ đi ra ngoài sẽ gặp người quen của Bắc Sở còn một phần là đi nhiều sẽ ảnh hưởng đến con ,với lại bụng của cô bây giờ nó đã lớn lắm rồi .

Có bầu 5 tháng mà cô cứ tưởng là 8 tháng vậy, thật sự mà nói thì rất lớn. Cũng may là có chú Quý Công và Miêu Ân giúp đỡ cho nền cô mới khoe mạnh đến bây giờ .

Bước xuống dưới trung cư thì Y Nhi bắt taxi rồi đi đến bệnh viện,cô đi đến bệnh viện lần trước mà cô đã đi khám thai .

Ngồi chờ hơn 30 phút thì cũng đến lượt của Y Nhi ,cô đi khá là chậm từng bước từng bước một mà thôi .

" Y Nhi cô đến tháng 8 rồi à..."

" Bác sĩ không phải, tôi chỉ mới đến tháng thứ 5 mà thôi"

Bác sĩ nghe xong thì cũng khá bất ngờ,bụng này lớn lắm rồi vậy có khi nào là thai đôi hay không

"Mấy tháng qua cô có đi khám hay không"

" Dạ không có .."

" Thôi được rồi,cô lên giường nằm đi "

"Dạ được "

Sau đó thì bác sĩ cũng tiến hành siêu âm ,đúng như những gì mà bác sĩ đã dự đoán cô gái này mang thai đôi .Hai em bé cũng rất là khoẻ mạnh không có vấn đề gì cá..

"Y Nhi ,cô đang mang thai đôi đó .."

" Thật sau bác sĩ .."



"Ừm '''

" Chúc mừng cô nha đây là hai bé trai "

" Vâng ,cảm ơn bác sĩ"

Cô mừng và hạnh phúc lắm ,tuy là mang thai hai đứa trẻ cùng lúc thì vất vả sẽ nhân đôi nhưng mà vì con thì cô sẽ cổ gắng tất cả. Lúc đầu cô cứ nghĩ là bản thân mình bị bệnh cho nên bụng mới lớn hơn những bà bầu bình thường, nhưng mà bây giờ đã không sao rồi .Cô mang song thai luôn,đây phải nói là hạnh phúc nhân đôi mà.

" Cô nhớ ăn uống đầy đủ và uống thêm sắt ,canxi .."

"Và thêm một việc nữa là nên vận động một chút ,đi lại để cho tay chân không bị tế cứng và việc sinh nở cũng dễ dàng hơn."

"Dạ vâng ,cảm ơn bác sĩ .."

Sau khi nghe bác sĩ căn dặn xong xuôi thì Y Nhi cũng ra về ...Bụng của cô khá là lớn cho nên không thể đi chợ được,cô thường đặt thức ăn trên áp điện thoại rồi nhờ người ta giao đến tận nhà .

Buổi tối Y Nhi nấu cơm rồi tự mình ăn ,ăn xong thì cô pha cho mình thêm một ly sữa ấm....Ăn tráng miệng xong thì cô sẽ ngồi trên ghế sofa đọc sách cho con mình nghe ,dạo gần đây cô cũng không còn nghén nữa cho nên cuộc sống cũng khá là thoải mái .

Lâu lâu thì chú Quý Công và Miêu Ân cũng đến thăm và nói chuyện cũng khiến cho cô đỡ buồn hơn .Mặc dù là không có anh ở bên cạnh, nhưng cô nhất định sẽ sống tốt ,vui vẻ sinh hai đứa trẻ này ra thật bình an...

_##

Buổi tối ở quán bar cả 3 người đàn ông đang uống rượu cùng nhau ...

"Bắc Sở mày vẫn chưa tìm được Y Nhi à .."_ Minh Ân lên tiếng hỏi thăm .

" Vẫn chưa ,tao không biết là bây giờ cô ấy đang ở đâu nữa .."

" Bắc Sở, tao biết là Y Nhi đang sống ở đâu .."



"Mày ...mày nói cái gì .."_ Bắc Sở gẵn giọng lên khi nghe Quý Công nói ra mấy chữ này .

" Năm tháng qua Y Nhi đang sống ở trung cư Vạn Thành, lúc mà con bé rời đi nó có đến tìm tao giúp đỡ .Với lại Y Nhi không muốn mày biết cho nên bảo tao che giấu, nhưng mà thấy mày như thế thì tao chịu không nổi "

" Vậy là 5 tháng qua mày là người giúp đỡ cô ấy .."

" Ừm "

" Vậy Y Nhi sống có tốt không,cô ấy có nhắc đến tao không "

" Mấy tháng đầu tiên thì có hơi khó khăn , nhưng bây giờ cũng đã ổn rồi "

Nghe Quý Công nói vậy thì anh cũng mừng ở trong lòng,cuối cùng thì anh cũng đã tìm được bảo bối của mình rồi .

" Mày còn nhớ cái ngày mà tao đưa Y Nhi về trễ không,cái ngày đó con bé bị Châu Ly hại suýt sảy thai. Nhưng mà Y Nhi biết Châu Ly có thai với mày cho nên con bé mới buồng bỏ. ."

" Con của Châu Ly không phải là con của tao. ."

" Tao biết chứ ,vậy cho nên bây giờ mày đi thanh minh với người ta đi . Nhưng mà đừng có làm gì quá chớn đó ,Y Nhi đang mang thai đó ,mày nên nhớ kỹ điều này. ."

" Ừm ,tao biết rồi "

Ngay sau đó thì anh liền rời khỏi quán bar rồi lái xe đến nhà của Y Nhi . Nhưng mà có lẽ ông trời lại không thương anh rồi ,trên đường đi thì trời bắt đầu đồ cơn mưa ,con đường có hơi trơn khiến cho Bắc Sở không làm chủ được tay lái của mình và thẳng xe cũng bị đứt khiến cho xe lao thẳng xuống vực, người và xe bây giờ cũng chẳng thấy đâu cả.

Cả người của anh thì máu me không rồi mắc kẹt ở trong chiếc xe nữa ,Bắc Sở vẫn còn say rượu cho nên anh không thể ý thức được là mình đang ở đâu và làm gì nữa rồi ..Hai mắt cũng từ từ nhắm lại rồi nằm gục xuống vô lăng ,trời thì mưa tầm tã không ngừng nó giống như là cuộc đời của anh hiện giờ vậy ,sống chết cũng không rõ như thế nào luôn .Lần này có lẽ là lành ít dữ nhiều rồi ..

Y Nhi ở ngoại thành cho nên cũng ít người sinh sống lắm ,mỗi lần muốn đi mua đồ thì cô toàn lên mạng đặt mà thôi chứ siêu thị cũng xa nhà lắm .Hôm nay cô đi khám thai thì cũng tốn mấy tiếng đồng hồ thì mới đến nơi, việc đi lại cũng không hề dễ dàng gì cả.