Qua mấy ngày sau thì cuộc sống của hai người cũng như thế nhưng chỉ có điều là không còn Châu Ly ở đâu nữa ,cô nghe mọi người trong nhà nói là đã bị Bắc Sở đuổi ra khỏi nhà rồi .
Cô cũng không quan tâm đến cô ta mà thay vào đó là cô quan tâm đến chính mình .
Mấy ngày nay cô cũng đã đi học rồi, cho nên cũng không có nhiều thời gian quan tâm đến người khác nữa ,sáng chiều đi học điều có người đưa đón khiến cho cô có chút hơi ngại. Nhưng mà trách làm sao được vì đó là lệnh của Bắc Sở đưa ra mà .
Buổi chiều sau khi đi học về thì cô đi ra vườn xem mấy cây hoa của mình như thể nào rồi và có cả cây dâu tây nữa .May mắn là chúng nó đã mọc thành cây rồi, cây nào cây nấy cũng tốt tươi cả ,sau đó thì cô tưới nước cho nó..
Gần 6 giờ tối thì Y Nhi mới đi vào trong nhà ,cô đi lên phòng tắm rửa sạch sẽ rồi xuống nhà phụ mọi người chuẩn bị bữa tối . Đến 8 giờ thì thức ăn cũng đã xong ,dạo gần đây cô thấy anh hay đi sớm về khuya chắc là công ty có nhiều việc lắm. Thường thì cô sẽ đợi anh về rồi ăn cơm chung ,nhưng mà lần nào cũng hơn 11 giờ thì anh mới về cho nên cô đành ăn cơm trước vậy ...
Ăn cơm xong thì Y Nhi lên phòng học bài ,mới đầu năm học mới cũng không có bài gì nhiều đa số chỉ là mấy bài học lý thuyết cơ bản mà thôi .
Học bài xong thì cô lấy giấy ra vẽ tranh, cuộc sống của cô chỉ có như thế là đủ rồi .Tuy vậy có chút nhàm chán nhưng mà chỉ cần mọi thứ trôi qua bình yên như thế là đủ lắm rồi, cô thích bình yên hơn là một cuộc sống ồn ào tấp nập ở ngoài kia .
Đến 11 giờ thì cô cũng đi ngủ,cô không chờ đợi nữa . Dù gì thì người ta cũng không cần cô cho nên chờ đợi cũng chỉ phí thời gian mà thôi.
-&
Sáng hôm sau Y Nhi thức dậy lúc 6 giờ ,cô thường thức dậy vào giờ này cho nên cũng khá là quen giờ giấc của mình .Y Nhi rời giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân và thay quần áo để chuẩn bị đi học..
Khi mà cô bước xuống lầu thì thấy Bắc Sở đang ăn sáng ,lúc này cô có chút không tin vào mắt mình bởi vì anh ấy không có thói quen ăn sáng...
"Mau ngồi xuống ăn sáng đi "
"Vâng "
Cô đi lại rồi kéo ghế ngồi xuống, chỉ là một bữa ăn sáng thôi nhưng mà lại khiến cho cô muốn đóng băng cả người lại luôn .
" Ăn nhanh đi rồi đi học "
"Dạ dạ "
Sau khi ăn xong thì Bắc Sở đưa cô đến trường học ,cô không muốn đi nhưng người đàn ông đó một mực muốn đưa coi đến trường ,có cãi đến mấy thì cũng không được cho nên cô cũng đành thôi .
Ngồi ở trên xe không ai nói chuyện với ai, người thì làm việc, còn người thì đưa mắt nhìn ra bên ngoài .Với lại cô cũng không biết nên nói cái gì nữa ,bởi vì mỗi lần nói chuyện thì thường sẽ cãi nhau nhiều hơn cho nên chọn cách im lặng là hợp lý nhất, nước sông không phạm nước giếng ....
"Tới trường rồi, cháu đi đây .."
" Thẻ ngân hàng này cho Châu,say này đừng đi làm nữa "
" Không cần đâu, cháu tự lo được "
Nói xong cô liền trả lại thẻ cho anh rồi bước xuống xe, không biết anh có ý gì mà đưa thẻ cho cô. Nhưng cô không muốn nhận thẻ của anh ,nếu cô nhận thì anh lại có ý châm chọc cô nữa. Vậy cho nên cách tốt nhất là cô tự nuôi chính mình,sau này khi có đủ tiền rồi thì cô sẽ không sống dựa vào anh nữa.
Bắc Sở tắt máy tính rồi bảo tài xế lái xe đến công ty ,cái cô gái này đúng thật là cứng đầu mà cái gì cũng không chịu ,riết rồi anh không hiểu được tâm lý của con gái đang suy nghĩ cái gì nữa .
Đến công ty thì anh lại giận cá chém thớt ,hết chửi người này rồi đến người khác ..Tài liệu, hồ sơ thì văng tứ tung ở dưới đất ,Thừa Thiên là trợ lý thân cận của anh mà cũng muốn trốn nữa .Mới sáng sớm mà không biết vị sếp khó tính này bị ai chọc giận nữa ,tự nhiên ở nhà bực bội rồi đi đến đây trút giận,đúng thật là mệt mỏi mà .
" Sếp ,cà phê của anh .."_ Thừa Thiên đặt cà phê lên bàn rồi đi nhặt hồ sơ ở dưới đất lên. Cái căn phòng này bây giờ nó giống như là một bãi chiến trường vậy .
" Hôm nay sếp có chuyện gì không vui sao ? Sếp có chuyện thì cứ tâm sự đi ,em sẽ giúp .."
" Cậu nhìn mặt tôi giống như không vui à .."
" Dạ .. không. không có. ."
" À khoan đã ,cậu có biết con gái thích gì không.."
"Con gái thích tiền, thích quà.."
Nhưng khổ một cái là Y Nhi không giống như bao người khác ,lúc sáng anh có đưa tiền mà cô ấy có thèm lấy đâu..
" Đừng nói với em là sếp đang yêu nha .."
"Con gái dễ hiểu lắm họ chỉ cần ngon ngọt một chút là được,có thể tặng quà ,tặng hoa nè. Nhưng mà quan trọng nhất vẫn là thái độ ,sếp phải tươi cuối lên chứ đừng lạnh lung quá .Tuy con gái hay nói thích con trai lạnh lùng nhưng mà cũng vừa phải thôi, đôi khi chúng ta lạnh lùng quá ,hay cao có cao mày khó chịu thì đối phương sẽ tưởng chúng ta gia trưởng .Mà điều quan trọng là con gái không thích đàn ông gia trưởng đâu. ...''!
"Cậu nói nhiều quá tôi không hiểu"
Trời đất ơi sao sếp thông minh trong kinh doanh nhưng mà trong tình yêu lại không có kiến thức gì hết vậy .Đúng là con người ta không có ai hoàn hảo cả .
"Đối với con gái thì sếp nên ngọt ngào và yêu thương .Có như vậy thì cô gái nào cũng đỗ mà thôi,với lại sếp đẹp trai, giàu có ,có khí chất như thế thì ai mà không đổ chứ.."
" Ừm, tôi hiểu rồi ..Cậu ra ngoài đi "
" Vâng"
Chỉ vậy thôi sao, nhưng mà anh không nói chuyện ngọt ngào được. Trông nó như ẻo lả thế nào ấy ,từ trước giờ anh đã quen với chính mình lạnh lùng như thế rồi .Bây giờ kêu anh nhẹ nhàng sao cảm thấy nó khó khăn thế nhỉ ..
Nhưng mà biết làm sao được hình như anh có chút tình cảm với cô gái đó rồi ,anh sợ anh không ra tay trước thì sẽ có người cướp mất cho mà xem .. Thôi thì vì tình cảm của bản thân cho nên anh ráng cố gắng vậy ,cố gắng vì tình yêu và cảm xúc của chính mình .