Dạ Lăng Hàn đúng là đang thăm dò Kỷ Nhiên, cậu rất đáng nghi.
Lần trước Kỷ Nhiên trốn khỏi biệt thự, điểm đến là phòng khám của Thịnh Duy Thanh.
Lần này Kỷ Nhiên lại cùng Thịnh Duy Thanh đồng thời xuất hiện.
Nhớ ra Thịnh Duy Thanh là một chuyên gia chuyên nghiên cứu mọi mặt của Omega, Dạ Lăng Hàn bắt đầu nghi ngờ, Omega phát tình vừa rồi rốt cuộc có phải Kỷ Nhiên hay không?
Chắc chắn không thể trùng hợp như vậy được, nhất định có vấn đề.
Giết một nghìn còn hơn bỏ sót.
Dạ Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào mắt Kỷ Nhiên, không bỏ sót bất kì biểu tình lớn nhỏ nào của cậu.
Ánh mắt mãnh liệt làm cả người Kỷ Nhiên cứng đờ, cậu nỗ lực khống chế cảm xúc, không cho nỗi bất an lộ ra.
Ánh mắt hai người chạm nhau, trong lòng Kỷ Nhiên run lên mãnh liệt, đối mặt với ánh mắt mãnh liệt của Dạ Lăng Hàn, cậu suýt nữa chịu không nổi.
"Thầy Thịnh, thầy mau đến đây, bên này có một Omega đang phát tình."
Một giáo viên nọ từ xa gọi lớn, kéo chú ý của Dạ Lăng Hàn qua.
Thu ánh mắt lại, hắn đi đến chỗ thầy giáo nọ xem.
Một Omega mặt đầy thống khổ đứng sau thầy giáo đó, từ trên người cậu toả ra mùi pheromone nồng nặc.
Thịnh Duy Thanh đi đến, nhíu mày nói: "Tại sao lại có Omega trong trường học?"
Vị kia Omega đỏ mặt ấp úng nói: "Tôi..tôi đến để tìm người.."
Thấy cậu ấp a ấp úng, Thịnh Duy Thanh đại để cũng đoán được, hẳn là cậu thanh niên này đang phát tình, đến tìm Alpha đã đánh dấu cậu để áp chế dục vọng.
Bởi vì ảnh hưởng tin tức tố, tất cả Alpha vây xem đều xôn xao, nhưng Omega này đã bị đánh dấu, trên người mang theo mùi của Alpha đánh dấu cậu ta, đối với các Alpha khác mà nói, cũng chẳng ảnh hưởng gì quá lớn.
Dạ Lăng Hàn từ xa nhìn một màn này, mày nhíu chặt lại.
Mùi hương câu nhân vừa rồi, căn bản không phải là mùi của Omega này.
Bọn họ không phải cùng một người.
Ở trong trường này, còn có một Omega khác, đó là Kỷ Nhiên sao?
"Tiểu Duyệt, sao em lại tới đây?"
Một Alpha từ xa chạy đến, túm chặt lấy cánh tay Omega nọ, kéo cậu qua một bên.
"Tường Vũ, hôm nay kì phát tình của em đến. Anh giúp em được không?"
Tiểu Duyệt cầu xin nhìn Alpha trước mặt.
Nhưng Tường Vũ lại lạnh lùng đẩy cậu ra: "Tôi với em chỉ là mối quan hệ chơi đùa thôi, sao em lại nghĩ là thật?"
Bởi vì phát tình nên mặt của Tiểu Duyệt đỏ bừng, trong nháy mắt lại trở nên trắng bệch: "Anh...Anh nói cái gì chứ? Anh đánh dấu tôi rồi mà! Anh đánh dấu tôi thì phải chịu trách nhiệm với tôi!"
"Omega tôi đánh dấu qua không mười cũng cả trăm, nếu em muốn trở thành một trong số các tình nhân của tôi, tôi cũng miễn cưỡng cho em ở bên tôi."
"Tôi muốn anh kết hôn với tôi."
Tường Vũ giống như đang nghe một câu chuyện cười, nhếch miệng nói: "Em đừng có nằm mơ nữa! Nhìn bộ dạng của em đi, có điểm nào hấp dẫn người ta không? Lúc đó em phát tình nhìn đáng thương quá nên tôi mới giúp em giải quyết, đừng có cho rằng tôi thích em! Đừng ngây thơ nữa! Em căn bản không xứng với tôi!"
Nước mắt Tiểu Duyệt lăn dài trên má, khuôn mặt đẫm nước mắt.
Alpha xung quanh mặt không cảm xúc nhìn một màn này, chẳng có ai đồng tình với Tiểu Duyệt rồi trách Tường Vũ cả.
Kỷ Nhiên siết chặt nắm đấm, cười lạnh: "Lại một tên cặn bã."
Chữ "lại" ở đây rõ ràng đang chỉ cây dâu mắng cây hoè, Dạ Lăng Hàn nhăn mặt, ánh mắt xẹt qua hàn ý.
"Anh đánh dấu tôi, anh đương nhiên phải chịu trách nhiệm." Tiểu Duyệt đi đến giữ chặt cánh tay Tường Vũ, lại bị hắn dùng sức đẩy ta.
Tin tức tố trên người Tường Vũ làm Tiểu Duyệt đang phát tình mất khống chế, cậu hèn mọn quỳ rạp xuống đất, ôm lấy hai chân Tường Vũ, không ngừng cầu xin.
Tường Vũ từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt không che giấu sự khinh miệt nhìn cậu.