Chồng Điên

Chương 24: Không nhớ nổi "2"




Anh bàng hoàng khi cố đến mấy vẫn không nhớ nổi cô gái này là ai, anh và cô ấy là mối quan hệ gì mà sao lại lên giường rồi

Sợ cô phát hiện khi anh chưa kịp điều tra nên anh đã ẩn hết vào mục an toàn,anh cau mày lẩm bẩm, chắc sẽ nhanh thôi anh sẽ biết cô gái đó là ai

-"Hôm nay quên đồ ăn trưa rồi" Anh lo lắng kiểm tra hộc bàn, sáng nay đi vội anh chưa ăn gì vậy mà trưa không được ăn đồ cô nấu đúng là rất buồn

Anh ngồi xuống ghế mệt mỏi.

Lúc này,

Dưới cổng công ty, cô và mẹ anh đang bị chặn lại do sáng anh nói chỉ vợ và mẹ anh được vào

Mẹ anh có nói thế nào bảo vệ vẫn không chịu mở cổng, hai người đang tính về thì giám đốc đi ra

Anh ta nói chuyện với bảo vệ một lúc rồi đưa cô và bà ấy đi vào, ba người đứng trong thang máy nói chuyện

Đến giờ anh ta mới biết cô là vợ chính thức của anh chứ không phải cô ấy, anh ta cười gượng do sáng đã lỡ mồm nói với anh về cô ấy

"Mà sao giám đốc mà cứ đi làm việc gì thể con?" Bà ấy thắc mắc"Con đi kiểm tra thay cho bạn, cậu ấy đang ốm nên làm phụ con còn con thì đi làm phụ cậu ấy" Anh ta vừa nói vừa đưa thẻ mở cửa"Anh là bạn của anh Tùng ạ?" Cô lo lắng"Không nhé, đến phòng rồi hai người vào đi tôi xuống trước"Cô và bà ấy tạm biệt anh ta rồi rời đi, anh ta lại nhấn thang xuống tầng dưới để làm việc. Bạn anh ta đang ngồi ở ghế giám đốc làm vẹo cổ để xong việc

Phòng anh,



Bà ấy và cô đi vào thì ngạc nhiên, bức tranh tưởng chừng như phải bị gỡ từ hôm qua thì vẫn đang nằm đó mà không bị chút hư tổn nào

Anh thấy cô và bà ấy tới thì vui mừng vội lao đến chào đón, thấy anh niềm nở chào mình làm cô ngại ngùng đỏ cả mặt

Cô vì để anh không nhớ đến cô ấy nên nũng nịu chỉ vào bức tranh của cô ấy nói:"Em không thích anh để tranh cô gái khác đâu! Anh để tranh em đi"

Thấy vậy anh liền gọi người đến gỡ tranh, anh dịu dàng xoa đầu cô

-"Bảo bối! Yên tâm đi anh sẽ xử lý nhanh thôi, em với mẹ đi về đi nhé" 2

Anh sau đó nhận lấy hộp cơm rồi tạm biệt hai người, mẹ anh dẫn cô đi về. Xuống tầng 1 thì bắt đầu thấy thợ lên

Hai người yên tâm đi về, anh bên trên đang ăn cơm trưa vui vẻ, anh ăn xong cũng là lúc họ lên. Vừa vào 5 người đã ngạc nhiên tròn mắt vì cô ấy quá đẹp,anh chỉ vào bức tranh to lớn nói

-"Gỡ nó ra"

Bức tranh chiếm diện tích khá nhiều và được đặt ở giữa tường. Người thợ đầu đi lên kiểm tra

-"Này là tranh tự vẽ sao? Có sơn rơi luôn nè"



Anh cười khểnh

-"Không phải, nó ở đây từ lâu rồi, tôi không nhớ"

Họ bắt đầu đến gỡ ra, vừa đẩy lên thì sau tranh lộ ra một hốc sâu có một hộp sắt

Sau tranh còn được dán một đống các bức ảnh to nhỏ của anh và cô ấy, anh tiến lại gần kiểm tra

-"Ai lại ghép tranh thế này?"

Anh thợ cau mày

-"Không phải ghép, cái này là thật mà?"

Nghe vậy anh ngơ ngác không biết anh và cô gái ấy là thế nào vì theo anh nhớ anh chỉ quen cô từ đó đến nay

5 anh thợ sau đó cũng giúp anh cất tranh vào một góc, vì cả lũ cùng tò mò nên anh liền lấy hộp ra xem

Anh thử mật khẩu là ngày sinh của cô nhưng lại không phải, anh thợ bên cạnh nói

"Thử 187 xem nào?""Sao cậu nói vậy?""Trên tay anh có xăm 3 số đó còn gì?"Anh thấy đúng thử mật khẩu đó thì hộp sắt mở ra, mọi người đều ngạc nhiên nhìn anh