Tối hôm đó,
Ông ấy gọi cô đến phòng, cô ngồi đối diện ông ấy khó hiểu
-"Bác gọi cháu có việc gì ạ?" Cô run rẩy
-"Cháu đồng ý làm con gái nuôi của ta nhé? Thằng Tùng nó sang nước ngoài thì không còn ai chăm sóc cho bọn bác đâu, cái ấy thì nó cũng phải đi công tác"Ông ấy than thở
Nghe ông ấy kể khổ, cô cũng thương mà chấp nhận, cô về phòng anh, vừa mở cửa đã ngạc nhiên
Anh đang mặc một bộ vest lịch lãm chuẩn bị đi đâu đó, thấy cô anh chỉ tiện tay đưa cho một sấp tiền rồi không nói gì mà bỏ đi
Cô chạy theo nhưng anh đã lên lên xe bỏ đi, ông ấy trong nhà nhìn anh tức giận. Ông kéo nhẹ áo cô bảo:"Hay con làm con nuôi bác nhé?"
Anh lúc này đã đến công ty, vừa vào đã chạm mặt với mấy nhân viên mới, anh cầm cốc cà phê bước vào thang máy
Vừa lên tầng 4, anh đi ra tính lấy ít đá thì bị nhầm là nhân viên mới, cô ta đi ra nắm tay anh kéo vào bàn làm việc
-"Em là nhân viên mới đúng không? Giờ chị chỉ em ha?"
-"Không phải" Anh gằn giọng
Cậu nhân viên bên cạnh nhận ra anh thì run rẩy tròn mắt, cậu ta nói nhỏ với cô ta:"Là chủ tịch, không phải nhân viên mới đâu chị Hạ" Cậu ta mặt tái xanh nói
-"Hả?" Chị Hạ hoảng hốt
Nhân viên cũng ngó nhìn chủ tịch, anh đứng dậy khó chịu lấy đồ rời đi cũng không lấy đá nữa.
Thấy anh vậy là cậu ta biết chị Hạ sẽ bị đuổi học, hai người nhìn nhau run rẩy.Anh cũng quá là đáng sợ rồi
Anh đến phòng của mình hít một hơi sâu rồi mở ra, mùi thối rữa sộc vào mũi anh. Căn phòng bừa bộn đầy rác
Đã lâu anh chưa đến đây, mạng nhện cũng đầy phòng, tủ thì bị mối ăn hết, bàn ghế thì sớm đã gỉ sét
Phòng này hay được cô ấy dọn khi anh bận hoặc cả hai dọn chung, trên tường vẫn luôn treo ảnh anh và cô ấy cùng chụp hôm tốt nghiệp
-"Còn cả một chặng đường dài phía trước, sao em lỡ bỏ anh" Anh thút thít, anh rõ là biết bố mẹ là người làm ra chuyện này nhưng lại không dám bảo vệ cô ấy
Lần này, nhất định anh sẽ bảo vệ cô ấy, dù có bị gạch tên ra khỏi sổ hộ khẩu. Nhân viên vệ sinh đã đến
Họ đi vào dọn dẹp đồ đạc và thay mới toàn bộ, chỉ còn bức ảnh là được lấy xuống thay khung rồi lắp lại như cũ
Sau hơn 1 tiếng, căn phòng đã được dọn dẹp và nhìn như mới, anh bước vào, tận hưởng khoảng không yên ắng
Anh nằm xuống ghế thoải mái làm việc trên laptop.
Ở Đức,
Trong căn nhà ở ngoại ô thành phố, một cô họa sĩ vừa hoàn thành xong bức tranh cuối cùng. Cô ấy nhìn căn phòng nhỏ được trang trí bằng những bức tranh của câu chuyện tình yêu giữa hai người bạn
Cô cầm bức tranh cuối mỉm cười:"Mong là sau tất cả, em và anh sẽ được bên nhau" Cô ấy ôm bức tranh cuối cùng ngã xuống vì kiệt sức
Đã 1 tuần cô ấy chưa ngủ chỉ để vẽ xong tất cả các 72 bức tranh của cô ấy và một chàng trai
Lúc này có người gõ cửa ở ngoài, cậu bước vào thở dài:"Nguyễn Hà Bảo Trâm,chàng trai đó tỉnh khỏi cơn lú rồi" Cậu cúi người kéo cô ấy dậy
-"Tuần sau ta về nước nhé?" Cậu nhẹ nhàng
Cô chỉ gật đầu nhẹ rồi lại nằm đấy ngủ giữa đống tranh, cậu thở dài dọn dẹp căn phòng
Chỉ có một bức tranh cô ấy ôm khư khư trong lòng là cậu không lấy được, cậu xoa đầu cô ấy rồi rời đi
Căn phòng bừa bộn giờ đã sạch sẽ, chỉ còn thân xác của cô gái ấy nằm đó chìm sâu trong giấc ngủ quý giá