Nhà Mai với Việt.....
Đám cưới vừa kết thúc, tụi nó liền xộc thẳng về nhà vợ chồng mới cưới như mấy tên trộm, mấy bạn hỏi vô nhà Mai Việt để làm gì á, để phá chứ làm chi nữa :)))
“Trong nhà có bao nhiêu đồ đưa lên đây hết đi” Bim ngồi vắt chéo chân trên ghế, nói với Mai như ra lệnh, đâu ngờ ăn một quyển tạp chí mỏng xuống đầu đâu :<
“Ăn gì tự đi lấy đi anh” Mai chống hông nói, mọi người ngồi đó nín cười, dả dụ đi, dả dụ mà có ai cười thành tiếng chắc bị Mai băm ra xào thịt cũng nên.
“Mấy đứa, hôm nay không say không về, có say cũng không về” Hân khui một long bia ra rồi đưa lên trước mặt, tiếng nói của Hân vẫn còn văng vẳng đâu đó trong nhà.
“Ê mấy người không về thì vợ chồng tôi làm ăn gì được?” Mai chớp mắt hỏi.
“Để mai rồi tính” Hoàng từ đầu đến cuối chưa nói câu nào, để chứng minh cho sự hiện diện của mình thì lên tiếng.
“Hợp lí” Nhi với Thủy không hẹn mà đồng thanh.
Buổi chiều trôi qua, buổi tối tiếp nối và đêm khuya cũng có mặt. Trong một căn nhà “sang trọng” có một đám người, người nằm dưới đất, người nằm lên bàn, người nằm trên ghế, người gối lên đùi lên vai người kia mà ngủ ngon lành, chỉ vì một câu “không say không về, có say cũng không về” của Hân mà giờ ai cũng say mèm cả rồi. Nam nằm một góc ở ghế, hơi nhúc nhích ngồi dậy, nay cậu uống khá nhiều nhưng vẫn ít hơn những người khác, sao cậu dám uống say cho được khi có người cậu thương ở đây, còn phải đưa người ta về chứ...
Nam chống tay ngồi dậy, lia mắt tìm Nhi, cậu nhoẻn miệng cười nhưng nhanh chóng tắt khi nhìn sang người bên cạnh Nhi. Ummm, cả chiều không biết bao nhiêu hành động thân thiết lọt vào mắt Nam, khó chịu, nóng mắt, chỉ muốn nhảy xổ lên đánh chết Huy là ý nghĩ lúc đó của Nam. Cậu từng bước đứng dậy, đi đến chỗ Nhi nằm, dưới nền nhà cả một mớ lon bia, rồi chai rượu đã uống hết vứt lộn xộn trên sàn, không biết hôm nay uống nhiều cỡ nào rồi.
Nhi nhắm nghiền mắt thở đều đều, Nam ngồi xổm xuống khẽ vuốt tóc mái của Nhi lên rồi tự nhiên lại cười, quay qua vỗ vai Việt nằm gần đấy.
“Chịu khó dọn nhá, bọn tao về trước” Nam nói nhanh, Việt gượng ngồi dậy vừa ngáp vừa lấy tay dụi mắt.
“Về cẩn thận” Việt nói rồi đứng dậy đi vô bếp, làm gì thì chả biết :)))
Luồn tay qua đầu gối, một tay đỡ cổ Nhi, Nam nhanh chóng bế Nhi lên, đi thẳng ra xe. Nam nhấn ga, đêm khuya tĩnh mịch, ít còn ai ra đường nữa, mình con xe đen của Nam chạy trên đường, cứ tăng thêm tốc độ mà không sợ đụng trúng ai. Gió thổi vù vù bên tai.
Nhi yên vị trong lòng Nam, vẫn là khuôn mặt ấy, đôi mắt nhắm nghiền ngủ ngon, Nam đặt Nhi nằm yên trên giường, nhìn Nhi lần nữa, trong đầu lại thoáng vụt qua những hình ảnh khi nãy, những hành động thân thiết của Huy với Nhi, trong lòng bỗng chốc nóng rực, vài ý nghĩ không tốt liền hiện lên.
Nam lắc đầu rũ bỏ những suy nghĩ đó, quay người bước đi.
“Làm thế nào, để em mãi mãi không rời anh đi được chứ?”