“Sao anh ở đây?” Nhi nhìn người con trai đứng trước mặt mình, hơi ngạc nhiên hỏi.
“Mai mời” Chàng trai trả lời ngắn gọn, xúc tích, Nhi cũng đến chịu với cái tính tiết kiệm lời này (Làm như mẹ nói nhiều lắm á).
“Anh Hội trưởng, hình như anh quên luôn cô dâu chú rể?” Mai ở bên cạnh bỗng lên tiếng, người con trai mang danh học trưởng kia bấy giờ mới quay qua nhìn Mai và Việt.
“Ha, chào Mai, chào chú rể của Mai” Người con trai chìa bàn tay phải ra trước mặt, nhìn Mai với Việt cười nói chào hỏi vui vẻ.
“Chào Học trưởng Huy” Mai nói tiện đưa tay chạm vô tay Huy, liền bị tay Việt hất ra.
“Không đụng tay đụng chân nha” Việt lên mặt đe dọa Huy, cậu bật cười.
“Vài phút nữa Mai thuộc về cậu rồi, chả lẽ cho tôi chạm vào Mai một chút thôi không được sao?” Huy trề môi nói vẻ không phục. Việt một mực lắc đầu nguầy nguậy.
“Anh Huy, anh về đây lâu chưa?” Thủy cất tiếng nói thuhút sự chú ý của Huy.
“Anh về được tuần rồi”
“Về được tuần rồi mà giờ mới biết anh về” Nhi nói.
“Có phải anh có bạn gái rồi nên quên luôn đàn em này không?” Ngưng một chút Nhi nói tiếp.
“Anh làm gì đã có bạn gái, anh còn đang sợ ế đây này” Huy nói rồi nhoẻn miệng cười. Nhi nhướn mày.
“Đùa? Anh mà chưa có bạn gái ai tin?”
“Em tin chứ ai tin. Em cũng chưa có ai bên cạnh, hay là tiện thể ta thành một cặp?” Huy nói giỡn, đưa tay qua choàng vai Nhi rồi kéo Nhi nằm gọn trong vòng tay của mình. Nhi khẽ đánh nhẹ vào ngực Huy.
“Anh nghĩ anh có cửa?”
“Thế mà năm đấy có người theo đuổi anh cả 2 năm trời đấy” Huy nói hơi lớn, Nhi lơ mắt đi nhìn chỗ khác, nó hơi bị nhột à nhen.
“Đúng rồi đúng rồi, thế mà bây giờ “mỡ dâng tận miệng” lại không thèm hít lấy một miếng à?” Mai với Thủy khều tay Nhi giở trò trêu chọc. Nhi bĩu môi.
“Ai thèm vị Học trưởng khó tính này chứ” Nhi nói vậy thôi, trong đầu đã thoáng nhớ lại quãng thời gian học bên nước ngoài. Người con trai là Học trưởng đây, một người tùng lọt vô mắt xanh của nó, một người nó từng theo đuổi cả 2 năm chứ ít...
“Cô nhớ miệng cô nói đấy” Huy nói tặng kèm cho Nhi cái cốc đầu, Nhi đưa tay ôm đầu. Cả bọn đúng đấy cười, riêng một người hơi bị nóng mắt, Nam á cả nhà, cái ánh mắt như lưỡi dao nhìn chằm chằm con người đang đứng cạnh Nhi, tôi bảo tôi đau thay cho Học trưởng Huy ớ quý dị.
“Hoàng Linh Nhi, em bước qua đây” Nam trừng mắt vẫy Nhi qua chỗ mình. Nhi vẫn đứng đó không hề nhúc nhích, hơi chớp mắt nhìn Nam.
“Đứng bên này vui hơn” Nhi nói, Nam thở ra một cái rồi đút tay vô túi quần. Bước hai bước đã đến chỗ Nhi.
“Cứng đầu” Nam nói khẽ rồi kéo Nhi ra khỏi vòng tay Huy, quay người dắt Nhi bước vào phòng.
“Ê ê thằng kia mày đi đâu?” Việt thấy Nam đi vào khán phòng vội vàng gọi ngược lại.
“Mày không định cho bọn tao vào ngồi ăn à?” Nam một tay đút túi quần, một tay giữ khư khư Nhi, nhìn mặt Việt nói.
“Mải nói chuyện quên cả giờ giấc luôn” Duy nhìn đồng hồ nói... ờ cạn ngôn để tả chỗ này rồi nên tua nhanh điiiiii..... cả bọn nối đuôi nhau vào trong.
----------------------
Vài dòng tâm sự của tác giả....
Cái đoạn làm lễ cưới á, tớ không có ý tưởng để viết đoạn đó cho lắm nên bay đến đoạn kết thúc buổi lễ luôn nha...
Mấy cậu thông cảm, gạch đá cứ cho tớ, tớ lấy xây nhà cũng được-.-
---------------------
Nhà Mai với Việt.....
Đám cưới vừa kết thúc, tụi nó liền xộc thẳng về nhà vợ chồng mới cưới như mấy tên trộm, mấy bạn hỏi vô nhà Mai Việt để làm gì á, để phá chứ làm chi nữa :)))
“Trong nhà có bao nhiêu đồ đưa lên đây hết đi” Bim ngồi vắt chéo chân trên ghế, nói với Mai như ra lệnh, đâu ngờ ăn một quyển tạp chí mỏng xuống đầu đâu :>>>
Sắp kết rồiiiiiii