Cho Tôi Ngủ Thêm Chút Nữa

Chương 58






Edit: LazyGirl.
——————
Chu Lệnh Hành nghe Tô Hành nói xong cũng ngưng động tay động chân, vẻ mặt tự nhiên có chút cứng đờ.
Chỉ trong nửa giây, anh buông lỏng cô ra, nhàn nhạt mở miệng: "Vậy đừng chơi nữa, đến giờ ăn cơm rồi."
Dứt lời liền bước đến máy tính bên cạnh, như thể không có chuyện gì xảy ra.

Nếu như không có nửa giây trầm mặc kia.
Tô Hành thở dài, có hơi đau đầu.
Nếu như bị Thẩm Giai Niên biết được thể nào cũng sẽ tăng thêm thời lượng phát sóng cho xem.
Cũng không biết tại sao, sau khi đến đây, số lần cô phải đội nồi trong vài tháng còn nhiều hơn số lần đội nồi trong 20 năm qua.
Nghĩ đến đó, Tô Hành quay lại nhìn màn hình, tiếp tục điều khiển tướng đi đánh nhau.
Hoàn toàn không quan tâm gì đến một bãi chiến trường đầy máu me bên phòng phát sóng trực tiếp.
Chờ đến khi cô mở trang phát sóng sau khi kết thúc ván game ra mới thấy được hàng loạt bình luận đang tràn ngập màn hình.
【 Mẹ nó, chắc chắn hai người này có gian tình!! Đội viên với nhau làm gì có động tác thân mật như vậy?! 】
【 Không! Tôi! Muốn! Tố! Cáo! Sleeping với LING đang quen nhau!!! 】
【 Tôi không nghe không nghe không nghe, LING là của tôi của tôi của tôi. 】
【 Lần trước Sleeping ngủ quên trong khi đang phát sóng, lúc LING bế cô ấy lên lầu là đã thấy có vấn đề rồi!! Quả nhiên!!!】
【 Thật khó để đề phòng mà!! Tại sao tôi lại quên mất nhan sắc của LING thần là bất khả chiến bại!! Phòng bị vạn fans lại quên mất phòng bị đồng đội của anh. 】
【 Nói như vậy, LING trong lúc phỏng vấn còn khen chị gái, hôm qua còn lên sân khấu bảo kê cho chị gái!! OMG thật quá kinh khủng, tôi là Sherlock Holmes sao!! 】
Tô Hành nhíu mày, không biết nên nói gì.
Nếu thừa nhận thì thể nào cũng bị huấn luyện viên giáo huấn, không thừa nhận... lại thành ra là đang nói dối.


Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan như thế này, một bình luận đầy màu sắc thành công thu hút sự chú ý của Tô Hành.
【S làm theo phép: Không ai cảm thấy LING với Sleeping rất xứng đôi sao?】
Trên màn hình cũng nhanh chóng có người phụ họa.
【 Bạn đừng nói vậy, chỉ tưởng tượng thôi đã...2333333】
【 ha ha ha ha ha ha ha cười chết mất, nếu hai người kia mà ở bên nhau thật, vậy mỗi ngày đều có thể diện kiến nhan sắc của nhau rồi?? 】
【 Thao tác trò chơi rất tốt, nhưng không biết giá trị nhan sắc của chị gái có so được với LING thần không 2333】
Lông mày Tô Hành nhíu chặt hơn, sợ là có người đang dẫn dắt tiết tấu?
Khi những suy nghĩ còn đang quay cuồng, cô lại nhìn thấy một bình luận đầy màu sắc.
【S làm theo phép: Giá trị nhan sắc rất xứng đôi. 】
Tô Hành nhướng mày, vô tình liếc nhìn người đàn ông đang nghịch điện thoại bên cạnh.
Cảm nhận được ánh mắt của cô, người đàn ông lập tức khóa màn hình, sau đó bình tĩnh thả điện thoại xuống, nhìn cô bằng ánh mắt dò hỏi, "Sao vậy?"
Mặc dù động tác của Chu Lệnh Hành cực nhanh, nhưng Tô Hành vẫn nhìn thấy được logo của phòng phát sóng trực tiếp nằm một góc trước khi màn hình bị tắt, cô cười khẽ.
Giấu đầu lòi đuôi.
Nhân sinh sụp đổ.
Một lúc sau, cô quay đầu đối diện với camera, "Ngày mai còn phải thi đấu, bye."
Không chờ khán giả phản ứng lại, Tô Hành di chuyển đầu ngón tay, đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp.
Giây tiếp theo, cô cởi khẩu trang, nhẹ nhàng quay mặt về phía Chu Lệnh Hành, "Có người còn có thói quen giở trò trong phòng phát sóng trực tiếp của người khác?"
Chu Lệnh Hành liếc nhìn cô, một bộ dáng "anh không hiểu em đang nói cái gì" rồi đứng dậy lên lầu.
Nhưng vẫn có thể nhìn ra được một ít manh mối từ bước chân vội vã của anh.
Wave bên cạnh liếc nhìn cô, khịt mũi coi thường, "Cô cười cái gì, vừa rồi cũng không giải thích, chờ huấn luyện viên về giáo huấn đi."
Tô Hành đỡ trán, quả thực là cô có hơi lo lắng không biết nên giải thích như thế nào với Thẩm Giai Niên.
Nhưng cô thật sự....

Nghĩ đến người nọ âm thầm phá phách cô trong phòng phát sóng xong rồi chạy đi mất, cô đành bất lực.
*
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Giai Niên đến căn cứ câu lạc bộ, ngoài ý muốn lại không thấy bóng dáng của Tô Hành đâu.
Nghĩ đến có thể cô chưa dậy, đành phải xuống tay với người khác.
"Đã dặn cậu phải cẩn thận không biết bao nhiêu lần, hiện tại trên mạng đều tràn ngập ảnh chụp màn hình của hai người trong buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm qua."
Chu Lệnh Hành vừa mới tỉnh ngủ, rũ mắt xuống, lười phải ngẩng đầu lên nhìn, "Làm sao em biết được cô ấy đang phát sóng?"
Thẩm Giai Niên cảm thấy khó thở, đang muốn mở miệng, lại nghĩ đến lát nữa bọn họ còn có trận thi đấu, cố gắng kìm chế xúc động, trầm giọng hỏi, "Tô Hành đâu? Nửa tiếng nữa phải xuất phát, cô ấy vẫn chưa dậy à?"
Chu Lệnh Hành uể oải gật đầu, không hề đáp lại, tiếp tục gục đầu xuống.
Thẩm Giai Niên hết cách với Chu Lệnh Hành, nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng nhìn chằm chằm Tiểu Bản.
"Cậu lên kêu cô ấy dậy đi."
Tiểu Bản đang chơi di động, giật mình nhảy dựng lên, luống cuống xua tay với huấn luyện viên nhà mình, dường như muốn nói gì đó.
Chỉ là còn chưa kịp nói, Chu Lệnh Hành đột nhiên mở mắt ra, nhìn thẳng Thẩm Giai Niên, giọng nói cũng thanh tỉnh hơn đôi chút, "Không được, cố tình đánh thức cô ấy sẽ có chút nguy hiểm."
Thẩm Giai Niên im lặng, đành phải đi đến một góc sô pha ngồi xuống đợi, bởi vì anh nghe ra được ý tứ trong giọng nói của Chu Lệnh Hành.
Trong lòng âm thầm cười, thì ra chỉ cần nhắc đến vị kia là tên này liền có biểu cảm này.
Nửa tiếng sau, gần đến thời gian xuất phát, Thẩm Giai Niên nhìn đồng hồ, có chút đứng ngồi không yên.
Nghĩ xong, anh thở dài, "Hôm nay Tiểu Bản lên đi, giờ đi thôi."
Đối thủ hôm nay là SLZ, với trình độ của Tiểu Bản hiện tại cũng không có vấn đề gì lớn lắm, chỉ sợ có người cố tình dẫn dắt nhịp điệu trên mạng, cho rằng bọn họ đổi người là để tránh bị nghi ngờ.
Tiểu Bản nhảy dựng lên, vô cùng hưng phấn, "Được, được, được, em tới đây! Để cho họ biết thế nào là sức mạnh của vũ khí bí mật!!"
Wave thu thập thiết bị bỏ vào balo, cười nhạo nói, "Vũ khí bí mật? Hố đen trò chơi thì có."
Lão Ngư ở một bên cười trộm, cả người không ngừng run lên.

Tiểu Bản không dám cãi nhau với Wave, đành phải dùng chiêu lạt mềm buộc chặt, đánh một phát lên người Lão Ngư, "Hai người cứ như vậy, thể nào cũng tan đàn xẻ nghé thôi!!"
Wave khinh thường, "Anh chỉ muốn nói với cậu, đừng có xuống đường dưới tranh giành tài nguyên với anh, cái tên nhóc Pzz kia còn bị anh đánh cho biết mặt."
Tôn Hòa nhìn Thẩm Giai Niên ngày càng xuống sắc, vội ho hai tiếng, ra hiệu với Wave, "Đừng có khinh địch, đến lúc đó mà thua thì cậu xác định."
Wave nháy mắt hiểu ra, tự giác ngậm mồm, mọi người lúc này mới đồng thời ra cửa.
Căn cứ yên tĩnh trở lại, người con gái trên lầu hai vẫn ngủ ngon lành.
Một giờ sau, cô chậm rãi mở to mắt.
Vừa tỉnh dậy, Tô Hành lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn, dưới lầu quá im ắng, hình như... không có ai ở nhà.
Cô duỗi một tay ra khỏi chăn bông, cầm điện thoại lên nhìn thời gian, lòng chùng xuống, đột nhiên bật dậy, gọi cho Chu Lệnh Hành.
Trong phòng không bật điều hòa, một làn gió mát lạnh lướt qua khe cửa sổ, không khí lạnh lẽo mùa đông khiến Tô Hành không khỏi run lên.
Đầu dây bên kia báo bận, Tô Hành thở dài rồi cúp máy.
Hôm qua vừa mới gây chuyện trong lúc phát sóng, hôm nay lại vắng mặt thi đấu, cô đã có thể tưởng tượng ra được sắc mặt của Thẩm Giai Niên.
Sau khi nghĩ xong, cô lại chui vào chăn bông, mở phát sóng trực tiếp thi đấu trên điện thoại.
Dù sao cũng muộn rồi, bất quá lại bị mắng tiếp thôi.
Lúc Tô Hành tiến vào phòng phát sóng, ván đấu đã bắt đầu được 20 phút.
Cô cẩn thận nhìn số liệu của hai bên, ánh mắt chuyển đến số liệu của người đi rừng SLZ, không khỏi sửng sốt, nhanh chóng bật cười.
0/4/0.
Điểm hơi thảm.
Trong đầu hiện lên khuôn mặt đen của Chu Lệnh Hành khi biết Tiểu Tân tặng quà cho cô.
Cái số liệu này, dùng đầu ngón chân cũng biết là do anh ban tặng.
Tình hình rất rõ ràng, hiện tại cũng không có dấu hiện bùng nổ giao tranh, cô yên lặng nghe hai bình luận viên nói chuyện phiếm.
Tiểu Hải: 【 Tiểu Bản dùng trừng phạt hơi sớm, vẫn là LING có khả năng lãnh đạo, thấy Tiểu Tân liền khống chế lại, nếu không thì khi nãy có thể đã bị cướp rồng. 】
Ngốc Mao: 【 Đúng vậy, Tiểu Bản đã chơi rất nhiều ở nửa sau mùa giải năm ngoái. Sau đó cũng ít chơi lại, thao tác kém hơn Sleeping một bậc. 】
Tiểu Hải cười: 【 Thật ra thì thao tác của Tiểu Bản không tệ, chỉ là chưa được mài dũa hết cỡ thôi. 】
Không có mặt nhưng lại được nhắc đến, Tô Hành cảm thấy lạ.
Quả nhiên, hàng loạt bình luận liên tiếp hỏi vì sao Sleeping lại không có mặt, còn nói là vì Sleeping nên mới tới xem thi đấu.

Cô gái nằm trên giường không khỏi đỏ mặt, cô cũng không ngờ hôm nay lại ngủ quên mất.
Thanh âm của bình luận viên đột nhiên kích động, Tô Hành ngay lập tức tập trung chú ý đến trận thi đấu.
Nhìn thấy SLZ đang trộm rồng.
Còn GI hoàn toàn không hề phát hiện ra.
Ở thời điểm này, nếu như cô có ở đó, cô có thể sẽ không chú ý đến việc SLZ cướp rồng.
Mặc dù GI đang hơn về mặt lợi thế, nhưng nếu SLZ ăn được con rồng bạo chúa này, nói không chừng còn có thể lật kèo được.
Trên màn hình, người đi rừng SLZ đang đánh con rồng chỉ còn có một nửa máu. Chu Lệnh Hành sau khi ăn xong con bùa xanh liền hướng đến hang rồng, hình như là muốn cắm mắt.
Cô chắp tay, có chút khẩn trương, trong lòng âm thầm cầu nguyện.
Chu Lệnh Hành trận này chơi tiểu pháp sư Veigar, chỉ thấy bóng dáng nhỏ bé của vị tướng ấy đang thấp thoáng tiếp cận đường sông để cắm mắt.
Bình luận viên còn kích động hơn, bởi vì nhờ có con mắt này mà GI cuối cùng cũng có thể nhìn thấy rõ động tác của bên kia.
Lúc này, rồng chỉ còn có 1/4 máu, Tiểu Bản từ đường dưới vội vàng chạy qua, đến nơi cũng đã muộn nhưng cậu không thể đứng không không được.
Chu Lệnh Hành tiến về phía trước, đối phương lại không để ý đến anh, một lòng chỉ muốn ăn rồng, máu rồng chỉ còn nửa ô vuông cuối cùng, chỉ thấy tiểu pháp sư Veigar ném chiêu E ra, Tiểu Tân tình cờ bị dính choáng.
Giây tiếp theo, tiểu pháp sư Veigar bật đại chiêu lên nhắm thẳng vào con rồng bạo chúa.
Tiếng hét chói tai từ trong màn hình lọt vào tai Tô Hành rất rõ ràng.
Thanh âm của Tiểu Hải thập phần kích động: 【 Cướp được!!! LING một mình cướp được rồng bạo chúa!! 】
Sau khi cướp được con rồng bạo chúa, tiểu pháp sư Veigar cũng không có cách nào thoát khỏi vòng vây của năm người, bị cả đống chiêu thức lẫn kỹ năng khống chế bao quanh, nhanh chóng hy sinh.
Ở màn hình bên này, Tô Hành nhịn không được cong môi, trong lòng thầm thương tiếc thay cho SLZ.
Anh... thực tâm muốn trả thù.
Đúng như những gì mà Tô hành suy đoán, Chu Lệnh Hành đánh rất hung vào nửa sau trận đấu, cơ hồ là thấy ai cũng cắn, sát thương mạnh đến mất khiến đối thủ mất bình tĩnh.
Vào phút thứ 30, trên màn hình bên GI hiện lên dòng chữ VICTORY, chuông cửa căn cứ đồng thời vang lên.
Thời gian mà bọn họ thi đấu, dì giúp việc cũng có chìa khóa riêng.
Nghĩ như vậy nên cô đoán là người bên ngoài không chắc đã là người mà cô quen biết.
Vì thế, cô khóa điện thoại, xoay người nằm trên giường rồi nhắm mắt lại.
Chu Lệnh Hồi chớp chớp mắt đứng ở ngoài cửa.
Không phải nói rằng em ấy có ở căn cứ sao???