Chiến Thần Tu La

CHƯƠNG 1925: BẢO VỆ 24H






Triệu Chí Lai là người thông minh cỡ nào, một ánh mắt thì nhìn ra nghi ngờ của Giang Nghĩa, vì vậy ông ta ra hiệu cho người bên cạnh.

Người đó hiểu ý, lập tức bổ sung: “Phải đó, anh Giang, cô Triệu của chúng tôi tâm địa lương thiện, lại rất yếu đuối, bây giờ bị người xấu để mắt thật sự rất phiền phức. “Dạo gần đây không ngừng có người viết thư cho cô Triệu, nội dung bức thư rất kỳ lạ. Không phải là thư tình, mà là viết những thứ như muốn cùng sống cùng chết kiểu vậy, còn đưa đưa tới một số hoa hồng kèm máu, rất đáng sợ.

“Dạo gần đây gia chủ của chúng tôi rất phiền lòng vì chuyện này, xin anh Giang có thể giúp đỡ”

Giang Nghĩa hơi nhíu mày.

Nghe bọn họ nói, xem ra chuyện này không phải giả, Triệu Dung quả thật bị người có tâm địa không đơn thuần nào đó để mắt.

Lúc này đang là thời cơ tốt để Giang Nghĩa và nhà họ Triệu làm hòa, hơn nữa Triệu Dung từng giúp anh, về tình về lý anh cũng không có lý do từ chối.



Vì vậy Giang Nghĩa gật đầu: “Nếu đã như vậy, vậy tôi giúp chuyện này”

“Quá tốt rồi!” Triệu Chí Lai nói: “Cô con gái này của tôi ấy mà, luôn ghét đàn ông, vốn tôi đã tìm mấy vệ sĩ cao to vạm vỡ đi bảo vệ nó, kết quả bị nó đuổi đi hết. Bây giờ có cậu Giang xuất mã thì tôi yên tâm rồi”

Rất kỳ lạ, lần này Triệu Hải Nhân lại không có nhảy ra phản đối.

Thật ra anh ta rất ghét Giang Nghĩa và Triệu Dung ở bên nhau.

Nhưng anh ta càng không muốn nhìn thấy Triệu Dung chịu tổn thương.





Giống như Triệu Chí Lai nói, có một tên biến thái cả ngày muốn gây hại Triệu Dung, trong một chốc một lát không bắt được, bên này Triệu Dung lại không thích có đàn ông đi theo bên cạnh, quả thật rất nguy hiểm.

Nếu là Giang Nghĩa, vấn đề sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Triệu Dung hận không thể ở bên cạnh Giang Nghĩa.

Điều mấu chốt nhất là có người có thể ra tay hại người ở bên cạnh Giang Nghĩa sao? Ha ha, e là chê sống quá lâu rồi.

Triệu Hải Nhân uống ngụm rượu: “Dung, anh sẽ nhanh chóng tìm ra tên khốn đó, em cứ yên tâm”

Giang Nghĩa lại bổ sung một câu: “Có điều chuyện vệ sĩ e là phải lùi lại 2 ngày, ngày mai khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc chúng tôi có sản phẩm mới sẽ ra mặt, tôi e là rất bận.”

“Không vấn đề gì” Triệu Chí Lai nói: “Vậy thì ngày kia bắt đầu, cậu Giang cậu làm vệ sĩ cho con gái tôi, một ngày 24 tiếng bảo vệ an nguy của con gái tôi, bất luận là đi tắm hay đi vệ sinh thì đều phải không rời nửa bước!”

Cái này...

Người khắp bàn đều không nhịn được mà bật cười, Triệu Chí Lai này muốn Giang Nghĩa làm con rể tới điên rồi sao? Nói cái gì thế?

Triệu Dung càng đỏ bừng đỏ, đỏ tới tận cổ.

“Ba, ba nói linh tinh gì thế?!”

“Ài, ba không phải cũng vì tốt cho con, sợ con xảy ra chuyện hay sao?”

“Con không để ý ba nữa!”

Cứ như vậy, ở trong bầu không khí náo nhiệt ngại ngùng và vui vẻ, bữa cơm này kéo dài gần hai tiếng mới kết thúc.

Sau khi ăn cơm xong, gia đình Triệu Chí Lai đích tiễn Giang Nghĩa rời đi.

Trên đường trở về.

Giang Nghĩa thở dài một hơi, đối với chuyện gặp mặt ngày hôm nay thật sự là dở khóc dở cười, hướng phát triển của sự việc hoàn toàn khác với kế hoạch của anh, thật sự là người tính không bằng trời tính.

Có điều may mà kết quả cuối cùng vẫn giống nhau.

h

Bạch Dương mỉm cười nói: “Thống soái, chúc mừng anh nha, thành công đạt được liên minh với nhà họ Triệu, sau này chúng ta ít nhất không cần lo lắng bị nhà họ Triệu, nhà họ Đàm kẹp đánh nữa!”

Đây mới là điểm mấu chốt nhất.

Giang Nghĩa bình tĩnh nói: “Bước đầu tiên coi như thuận lợi đạt được, ân tình tôi bán cho Triệu Chí Lai cũng thu lại được báo đáp. Tiếp theo thì phải xem sản phẩm mới ngày mai ra mắt đã.



Sản phẩm mới này là sản phẩm Giang Nghĩa nên kế hoạch rất lâu.



Do Cự Giải đích thân hoàn thành, bí mật sản xuất; là để sau khi có thể thoát khỏi nhà họ Đàm, lập tức cho nhiều người dùng một tín hiệu --- khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc sẽ không vì thoát khỏi nhà họ Đàm mà lụi bại.



Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc vẫn là mạnh nhất trong ngành.



Nhưng cũng có thể tưởng tượng, nhà họ Đàm sẽ không để mặc Giang Nghĩa thuận lợi ra mắt sản phẩm mới, lễ ra mặt sản phẩm mới ngày mai, người của nhà họ Đàm nhất định sẽ dùng mọi thủ đoạn”



Trò hay sắp diễn ra rồi.



Về tới công ty.



Còn chưa đợi Giang Nghĩa đi vào cửa lớn công ty, Miêu Đồng xông ra, chỉ vào mũi của Giang Nghĩa mà trách móc: “Giang Nghĩa, anh đang làm cái gì đấy?” “Ơ, sao vậy?”



“Anh còn hỏi sao vậy? Bản thân anh nhìn xem đây là chuyện gì?”



Miêu Đồng kéo Giang Nghĩa đi vào cửa lớn, chỉ thấy trong đại sảnh của công ty có một cái lồng chó, bên trong nhốt một con chó hoang gầy nhom, bẩn thỉu.



Chính là con chó số hai Giang Nghĩa cứu về ở trong bữa tiệc sinh nhật, được nhân viên của nhà họ Triệu đưa tới.



Giang Nghĩa khẽ mỉm cười nói: “Con chó này là tôi bảo người đưa tới.



“Chính vì như này tôi mới càng tức giận” Miêu Đồng nói: “Anh muốn nuôi chó tôi không phản đối, nuôi chó ở công ty tôi cũng có thể chấp nhận, nhưng có thể xin anh có chút phẩm vị, có chút yêu cầu hay không? Sao lại nhận nuôi một con chó hoang bẩn thỉu như này? Anh nhìn nó, cử nhe răng suốt, vừa có người tới gần thì sủa không ngừng. Trên người bẩn như vậy, cũng không biết bao lâu chưa tắm, hội rình, chắc chắn có rất nhiều vi khuẩn! Thật buồn nôn! Giang Nghĩa, anh không thể tùy ý vậy được!”



Giang Nghĩa bất lực cười khổ.



Con chó số hai này quả thật có vẻ ngoài không ổn lắm.