Chiến Thần Tu La

CHƯƠNG 1924: VỆ SĨ






Triệu Hải Nhân đi tới nói: “Được, nếu em gái tốt của tôi đã mở miệng, tôi sao có thể giết nó chứ? Hơn nữa ngày tốt cũng không tiện sát sinh. Chỉ là con chó này thật sự quá hung dữ, tôi sẽ không giữ lại, nhìn thấy nó tôi cũng cảm thấy sợ hãi”

Giang Nghĩa nói tiếp: “Không sao, tôi nhận nuôi là được rồi.

“Á?” Triệu Hải Nhân sững người: “Giang Nghĩa, anh muốn nhận nuôi một con chó hoang sao? E là không phù hợp với thân phận của anh?”



Giang Nghĩa khẽ mỉm cười: “Có sao đâu chứ? Nói thật, tính của con chó này tôi rất thích, ở mặt nào đó, nó rất giống tôi”

Thật sự rất giống.

Loại bị ép tới đường cùng còn có thể giết ngược, loại ánh mắt lúc nào cũng tản ra khí âm hàn.

Triệu Hải Nhân gật đầu: “Ok, tôi không cần, anh lại muốn nuôi, vậy thì cho anh là được.





Đây cũng coi như Triệu Hải Nhân nể mặt Giang Nghĩa, cảm ơn Giang Nghĩa vừa rồi cứu Triệu Dung một mạng, chỉ là anh ta và Giang Nghĩa không thân, cho dù nể mặt Giang Nghĩa cũng sẽ không nói rõ.

Giang Nghĩa nhìn con chó số hai trong tay, nó vẫn nhe răng, điên cuồng giãy dụa.

Xem ra trong chốc lát sẽ không bình tĩnh lại được.

Giang Nghĩa nói với nhân viên: “Có thể khiến nó tạm thời bình tĩnh được không? Cứ như này cũng không phải là cách. Nó càng giãy dụa, sẽ chỉ tổn thương nó càng sâu.”

“Cái này dễ xử lý.

Nhân viên đi tới, tiêm một liều thuốc an thần cho con chó số hai, từ từ con chó số hai trở nên yên tĩnh. Sau đó nhân viên đeo giọ mõm cho nó, buộc dây, bảo đảm nó sẽ không làm người khác bị thương.

“Vậy anh Giang, chúng tôi đưa nó tới công ty của anh?"

“Làm phiền rồi.

“Không cần khách sáo.

Nhân viên đưa con chó số hai đi.

Lúc này, Triệu Chí Lai chủ động đứng dậy vỗ tay cho Giang Nghĩa, những người khác thấy vậy, cũng lũ lượt đứng dậy vỗ tay.



Giang Nghĩa sững người: “Triệu gia chủ, ông đây là?”



Triệu Chí Lai vô cùng cảm động, nói: “Cậu Giang, cậu đầu tiên là cứu vợ và cháu gái của tôi, bây giờ lại cứu con gái út của tôi, đại ơn đại đức của cậu, nhà họ Triệu chúng tôi cả đời khó trả hết! Thậm chí, cậu còn có một trái tim lương thiện, thật khiến tôi cảm động. Haizzz, nếu cậu có thể trở thành người của nhà họ Triệu chúng tôi, vậy thì tốt biết bao.



Lời này là có ý rồi.



Ánh mắt của mọi người cùng lúc nhìn sang Triệu Dung, rõ ràng Triệu Chí Lai nhìn ra tâm tư của Triệu Dung, hơn nữa rất nguyện ý gán ghép con gái mình và Giang Nghĩa với nhau!



Ngay lập tức, Triệu Dung xấu hổ đỏ bừng mặt.



Cô ta muốn trốn, nhưng... cô ta càng muốn ở bên cạnh Giang Nghĩa.



Mọi người ngồi xuống.



Triệu Chí Lai lại đột nhiên nói với Giang Nghĩa: “Cậu Giang, vừa rồi diện kiến thân thủ cao siêu của cậu, có một chuyện muốn nhờ cậu giúp đỡ, không biết cậu có bằng lòng không?”



Giang Nghĩa đưa tay ra: “Triệu gia chủ cứ nói.



“Là như này, dạo gần đây con gái tôi cứ nhận được một số thư, quà kỳ lạ, tôi nghi ngờ có người muốn gây bất lợi cho nó, chuyện này luôn khiến tôi rất lo lắng. Cậu Giang, cậu có thể ấm ức một chút, làm vệ sĩ cho con gái tôi mấy ngày không? Cậu yên tâm, chỉ cần tìm ra người xấu, chuyện này lập tức dừng lại, sẽ không làm lỡ quá nhiều thời gian của cậu đâu!”



Cái này...



Giang Nghĩa có vẻ mặt ái ngại.



chapter content