Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 1760




Chương 1760

Lôi Hạo đưa mắt nhìn sang Giang Nghĩa, khẽ mỉm cười rồi nói: “Nghe nói thực lực của Giang sư huynh siêu phàm, lấy một địch trăm, đáng tiếc đều luôn chỉ nghe nói chưa từng nhìn thấy.”

“Giang sư huynh, hôm nay sư huynh có thể cho ta xem một chút được không?”

“Ba nhóm huấn luyện này, bình thường sư đệ đều để bọn họ chia ra để huấn luyện từng tổ; nhưng sư đệ tin với thân thủ của Giang sư huynh, liên tiếp hoàn thành ba nhóm huấn luyện cũng không hề gì nhỉ?”

“Như thế nào, Giang sư huynh, lộ chiêu chứ?”

Hành hạ Thần La Thiên Chinh còn chưa tính, còn muốn hành hạ Giang Nghĩa, lòng dạ của Lôi Hạo quá tàn độc rồi.

Còn chưa đợi Giang Nghĩa đáp lại, Bạch Dương thật sự không nhịn nổi nữa, tức giận quát: “Lôi Hạo, cậu hiếp người quá đáng rồi đấy.”

Lôi Hạo cười ha hả, ngửa đầu nhìn Bạch Dương đầy kinh thường, hờ hững nói: “Hiếp người quá đáng ư? Ý của anh là đường đường là chiến thân Tu La ngay cả huấn luyện có chút độ khó cũng không hoàn thành được ư?”

Bạch Dương mặt mày lạnh lẽo: “Đương nhiên không phải! Với năng lực thống soái của chúng tôi, muốn hoàn thành chút huấn luyện này dễ như trở bàn tay.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Nếu đã như vậy, vậy thì tới luyện đi “Dựa vào đâu chứ? Đây đâu phải là xiếc khỉ, dựa vào đâu cậu muốn làm gì thì làm cái đó?”

Lôi Hạo cười lớn tiếng: “Thì ra chiến thần Tu La là tên nhát gan chỉ nói không làm sao?”

Một câu nói khiến Bạch Dương và tất cả chiến sĩ của Thần La Thiên Chinh đều đỏ ngầu hai mắt, cực kỳ tức giận.

Bọn họ đều biết, Lôi Hạo là đang dùng kế khích tướng, muốn ép Giang Nghĩa, từ đó sỉ nhục Giang Nghĩa một phen, bởi vì ba nhóm huấn luyện này căn bản là cái mà người thường không thể hoàn thành!

Biết rõ là kế khích tướng, nhưng bọn họ vân rất tức giận.

Chỉ vì lời nói của Lôi Hạo rất quá đáng.

Vì để ép Giang Nghĩa, Lôi Hạo lùi lại mấy bước, đưa tay chỉ vào một tấm biển ở trên đầu rồi nói: “Giang sư huynh, tấm biển này là của sư huynh nhỉ?”

Giang Nghĩa ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trên tấm biến đó viết 4 chữ to: cái thế vô song!

Nhớ năm đó, Giang Nghĩa tự mình dân đội, chỉ dẫn 10 thủ hạ thì xông vào doanh trại địch, làm nổ kho vũ khí của đối phương, sau đó bình an rút lui.

Cũng chính vì lần thành công này, giúp đội của bọn họ hoàn thành nghịch chiến.

Hành vi này, cái thế vô song.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vì để chúc mừng công lao của Giang Nghĩa, cấp trên đặc biệt tạo ra tấm biển như này để tặng cho Giang Nghĩa.

Từ đó về sau, tấm biển này để ở Thần La Thiên Chinh, là tượng trưng tinh thần của bọn họ, mỗi khi nhìn thấy tấm biển này thì bọn họ sẽ nhớ tới vị thống soái không gì không thể đó.

Lúc này, Lôi Hạo nói: “Cái thế vô song?

Giang sư huynh, người bên trên rất xem trọng sư huynh, cho rằng sư huynh có thể hoàn thành chuyện mà người bình thường không thể hoàn thành.”

“Sao thế, bây giờ muốn anh hoàn thành ba nhóm huấn luyện thì rén rồi sao?”