Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 1348




CHƯƠNG 1348

Không có lý do gì cả.

Những chuyện này không quan trọng nữa, bây giờ quan trọng nhất vẫn là tình hình sức khỏe của sinh viên, Thang Giai Văn hỏi: “Vậy sinh viên bây giờ thế nào rồi?”

Sắc mặt chủ nhiệm giáo vụ càng thêm ngưng trọng.

“Không tốt.”

“Không tốt?”

“Vâng, sinh viên đều ở trong bệnh viện, thân thể cực kỳ tệ, rất nhiều sinh viên còn chưa thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm. Đáng sợ nhất là số thuốc này đến bây giờ vẫn còn đang sản sinh tác dụng trong cơ thể sinh viên, gia tăng bệnh tình, trong thời gian ngắn như vậy, bác sĩ cũng rất khó tìm ra phương pháp ứng phó.”

Đợi tới lúc bác sĩ tìm ra cách, e rằng đã có một nửa sinh viên bỏ mạng.

Cửa trường học hiện tại đã bị phụ huynh chặn lại, toàn bộ viện y học gà bay chó sủa, Thang Giai Văn tất phải chịu trách nhiệm toàn bộ sự việc.

Chỉ là, ông ta chịu nổi sao?

Thạch Khoan tạm thời không động vào được, tình huống sinh viên tệ hại, phụ huynh chặn cửa đòi giải thích.

Loạn, quá loạn.

Thang Giai Văn thân là đàn ông, một người đàn ông kiên cường, lúc này cũng có chút cảm thấy lực bất tòng tâm, không biết nên ứng phó cục diện này thế nào.

Rốt cuộc nên làm gì mới được?

Hai tay ông ta ôm đầu, nằm bò trên bàn đầy đau khổ.

Lúc này, chủ nhiệm giáo vụ nhắc nhở: “Hiệu trưởng, hay là… đi tìm Giang Nghĩa?”

“Tìm anh ấy?” Thang Giai Văn ngẩng đầu lên nhìn chủ nhiệm giáo vụ: “Tìm anh ấy làm gì?”

“Nếu Giang Nghĩa đã có thể nhìn ra thuốc có vấn đề ngay từ đầu hơn nữa còn chỉ rõ chính xác vấn đề của thuốc nằm ở đâu, tôi nghĩ anh ấy có lẽ có cách giải quyết. Hơn nữa, anh ấy cũng nói rồi, nếu có gì cần thì đến y quán Nhân Trị tìm anh ấy, chắc có lẽ đã sớm nghĩ đến sẽ xảy ra cục diện như hiện tại.”

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Có chút có lý.

Chỉ có điều…

Thang Giai Văn cười khổ, nói: “Lòng tốt của người ta tôi lại coi là lòng lang dạ thú, còn dẫn theo toàn thể giáo viên và học sinh xua đuổi người ta ra ngoài như tù nhân, sao người ta có thể bằng lòng giúp tôi được?”

Chủ nhiệm giáo vụ thở dài, nói: “Sự việc đã đến nước này cũng không còn cách nào khác, thử xem đi. Dù sao cũng liên quan đến tính mạng của hàng trăm học sinh, hiệu trưởng, ông chịu tủi thân một chút đi.”

Thang Giai Văn gật đầu: “Được rồi, nếu Giang Nghĩa thực sự có cách cứu học sinh, cho dù có lấy cái mạng già này của tôi đi, tôi cũng sẽ cầu xin anh ấy ra tay giúp đỡ. Đi, đi đến y quán Nhân Trị ngay bây giờ.”

Do cửa trước và cửa sau của trường đều bị phụ huynh học sinh chặn lại rồi, căn bản không thể ra ngoài được, không còn cách nào khác, chủ nhiệm giáo vụ sắp xếp người chuyển thang đến để Thang Giai Văn leo thang qua tường ra khỏi trường học.