Chiến Thần Phong Vân

Chương 2597




“Mặc dù Ưng Nhãn là kẻ thù giết cha của chúng tôi, nhưng nếu cậu Diệp muốn bảo vệ anh ta, thì chúng tôi cam đoan sẽ không để cho cậu Diệp cảm thấy khó xử”

Diệp Huyền Tân: “Yên tâm đi, vào nằm ngày sau nhất định anh ta sẽ chết”

“Chính xác là anh ta rất có ích với tôi nhưng mà cũng chỉ là có ích trong năm ngày gần đây mà thôi. Năm ngày sau anh ta không còn giá trị lợi dụng nữa thì tôi cũng sẽ không giữ anh ta lại”

Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng đều nhẹ nhàng thở ra: “Cảm ơn Thần soái đã thành toàn”

Đi thôi, trở vê!

Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng một trái một phải đi theo Diệp Huyền Tần ở hai bên đi trở về.

Trên đường đến căn cứ bên kia bỗng nhiên vô cùng náo nhiệt, tiếng hoan hô như tiếng thét chói tai không dứt.

Trong lòng Lý Nghĩa Hồng cảm thấy vô cùng tò mà: “Căn cứ như vậy là như thế nào, tại sao lại bỗng nhiên náo nhiệt như vậy”

Lý Nghĩa Chính nói: “Còn có thể là chuyện gì nữa, nhất định là Đỗ Quyên đã mang thịt trở về.”

Lý Nghĩa Hồng cảm khái nói: “Ôi, cũng chỉ là thịt mà thô lại có thể khiến cho bọn họ hưng phấn đến như vậy, cuộc sống ở nơi này đúng là có thể so sánh với địa ngục mà”

Lý Nghĩa Chính nói: “Ôi, lúc trước tôi còn tưởng là nghe theo những lời đảo chủ nói, chỉ cần vào đảo thần chủ thì sẽ trải qua cuộc sống như ở chốn tiên, ai ngờ đến đây lại phải trải qua quãng thời gian còn đáng sợ hơn ở địa ngục”

“Nếu để cho tôi ở cái chỗ địa ngục này sinh hoạt cả đời thì tôi tình nguyện chết đi”

Lý Nghĩa Hồng nhanh chóng nhìn Diệp Huyền Tân: “Cậu…cậu Diệp, anh có thể mang chúng tôi ra khỏi đây được không”

Diệp Huyền Tân gật đầu: “Đảo chủ ở đây nghiệp chướng nặng nề không thể tha thứ, tôi sẽ nhổ tận gốc đảo chủ này”

Lý Nghĩa Hồng và Lý Nghĩa Chính nhẹ nhàng thở ra, bọn họ tin tưởng nhất định Diệp Huyền Tân có thể làm được.

Anh đường đường chính chính là thần soái, ở trên đời này thì có cái gì mà anh không thể làm được chứ.

Không bao lâu sau, bọn họ liền đi đến nơi trú quân.

Các thành viên đang tranh đoạt thịt để ăn, tình cảnh cực kỳ giống với cảnh sói đói giành ăn.

Lý Nghĩa Hồng và Lý Nghĩa Chính cũng đã có khoảng thời gian dài không ăn mặn, giờ phút này nhìn thấy thịt cũng không nhịn được mà xông lên để chiếm đoạt.

Đám người Đỗ Quyên ở bên ngoài cũng đang loạn lên giống như là đang tìm người.

Diệp Huyền Tân gọi Đỗ Quyên một tiếng: “Đỗ Quyên, cô đang làm cái gì thế?”

Đỗ Quyên nhìn thấy Diệp Huyền Tân thì vội vàng chạy chậm lại: “Cậu Diệp, cuối cùng cũng đã tìm được anh”

“Bởi vì Vực Trường đã đưa tôi đi ăn thịt miễn phí, không có chuyện gì mà niềm nở thì tức là đã làm chuyện sai trá Diệp Huyền Tân như đang suy nghĩ gì đó: “Được rồi, bây giờ tôi phải đi ra chỗ ông ta xem sao.”

Kỳ thật là cho dù Vực Trường không có đi tìm anh thì Diệp Huyền tần cũng muốn đi gặp đối phương.

Diệp Huyền Tân lần đầu nhìn thấy Vực Trường đã trưởng thành thì liền cảm thấy trên người ông ta có một loại khí tức rất quen thuộc.

Loại khí tức quen thuộc này khiến cho Diệp Huyền Tân cảm thấy rất thân thuộc.

“Bởi vì Vực Trường đã đưa tôi đi ăn thịt miễn phí, không có chuyện gì mà niềm nở thì tức là đã làm chuyện sai trái”

Diệp Huyền Tân như đang suy nghĩ gì đó: “Được rồi, bây giờ tôi phải đi ra chỗ ông ta xem sao.”

Kỳ thật là cho dù Vực Trường không có đi tìm anh thì Diệp Huyền tần cũng muốn đi gặp đối phương.

Diệp Huyền Tân lần đầu nhìn thấy Vực Trường đã trưởng thành thì liền cảm thấy trên người ông ta có một loại khí tức rất quen thuộc.

Loại khí tức quen thuộc này khiến cho Diệp Huyền Tân cảm thấy rất thân thuộc.