Còn bị đánh ở trước mắt bao người, một sự sỉ nhục lớn đối với Lâm Tùng.
Trước kia nhà họ Lâm rất kiêng kị Dương Thanh nhưng bây giờ đã khác.
“Lập tức dẫn người đi, tao sẽ để nhà họ Lâm tiếp tục là một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô”.
Dương Thanh bình tĩnh như đang nói một chuyện rất thường tình. Dường như chỉ cần anh muốn, nhà họ Lâm thật sự sẽ bị hủy diệt.
“Dương Thanh, tao biết mày có quan hệ rất tốt với nhà họ Diệp và gia tộc Vũ Văn nhưng hiện giờ, Vũ Văn Cao Dương và Diệp Mạn đều bị ám sát, chưa chắc có thể sống sót. Không còn hai gia tộc này làm chỗ dựa, mày nghĩ mày còn làm gì được tao sao?”
Lâm Tùng cười lạnh hỏi.
Thấy anh ta dám dẫn người tới tập đoàn Nhạn Thanh chặn đường mình, Dương Thanh đã biết tại sao nhà họ Lâm dám làm vậy.
Nhà họ Tiết ám sát các chủ gia tộc thân thiết với anh, rồi lại hứa hẹn lợi ích lớn cho các gia tộc khác.
Với địa vị của nhà họ Tiết, sao nhà họ Lâm có thể từ bỏ cơ hội nhờ vả nhà họ Tiết?
“Một đám ngu ngốc bị lợi dụng làm vũ khí cũng không biết”.
Dương Thanh châm chọc nói.
Bản thân Tiết Nguyên Bá muốn rời khỏi Yến Đô còn không làm được, người nhà họ Lâm vẫn ngu ngốc tới khiêu khích anh.
Rõ ràng Tiết Nguyên Bá muốn lợi dụng nhà họ Lâm kiềm chế Dương Thanh, tạo cơ hội cho ông ta rời đi.
“Con mẹ nó mày mắng ai ngu ngốc?”
Lâm Tùng thẹn quá hóa giận: “Tao nói cho mày biết, tám gia tộc đứng đầu Yến Đô sắp biến thành năm gia tộc rồi”.
“Không chỉ vậy, chủ của gia tộc Vũ Văn, gia tộc họ Diệp và gia tộc họ Hoàng đều bị thương nặng. Năm gia tộc chúng tao sẽ liên thủ hủy diệt hết”.
“Mày lại dám dõng dạc mắng chúng tao ngu ngốc sao?”
“Mày mới là đồ ngu!”
Tin tức Lâm Tùng lơ đãng để lộ ra khiến Dương Thanh hơi lo lắng.
Hiện giờ tám gia tộc đứng đầu Yến Đô đang ở trạng thái cân bằng. Nhưng Diệp Mạn, Vũ Văn Cao Dương và Hoàng Thiên Hành đồng thời bị ám sát, còn đang được cấp cứu.
Ba gia tộc đều không có chủ nhà chống đỡ nhất định sẽ bị rung chuyển.
Nhà họ Tiết còn hứa hẹn lợi ích cho năm gia tộc còn lại. Chỉ e ba nhà này sẽ có khả năng bị liên thủ chèn ép.
Cứ như vậy, ba nhà Diệp, Hoàng và Vũ Văn sẽ bị hủy diệt.
Nhà họ Tiết ra tay quá độc ác!
Thế nhưng Dương Thanh vẫn không hề e sợ, ánh mắt càng thêm hung hiểm.
“Mày không chịu dẫn người rời đi phải không?”
Hai mắt Dương Thanh lóe lên.
Lâm Tùng bị anh nhìn chằm chằm bất giác run lên, nhưng nghĩ tới mình dẫn theo gần trăm cao thủ liền hết lo lắng.
“Con mẹ nó! Đồ ngu xuẩn này! Mày không biết tình hình hiện giờ là gì hả? Mày đang bị gần trăm cao thủ của nhà họ Lâm bao vây đấy! Một câu của tao có thể khiến mày toi đời!”
Lâm Tùng giận dữ hét lên.
Dương Thanh lạnh lùng nhìn anh ta: “Vậy thì tao tuyên bố, chúng mày bị tao bao vây rồi!”
“Ha ha ha ha…”
Lâm Tùng sửng sốt một lúc, không nhịn được cười phá lên. Gần trăm cao thủ anh ta dẫn tới cũng lớn tiếng cười theo.
Ngoài cổng tập đoàn Nhạn Thanh chỉ toàn tiếng cười điên cuồng.
“Khốn kiếp! Sao các người dám nói cậu Thanh như vậy? Đúng là không thể tha thứ!”
Hàn Khiếu Thiên giận run người, chỉ muốn lập tức xông lên đập chết Lâm Tùng.