Ngay sau đó, lại có một chủ gia tộc tỏ thái độ.
“Tôi cũng lựa chọn thỏa hiệp với nhà họ Trần!”
“Tôi cũng lựa chọn quy thuận!”
Hai chủ nhà còn lại cũng tỏ thái độ.
Liên minh năm gia tộc đến đây thì tan rã.
Chỉ còn lại một nhà họ Lê định đấu với nhà họ Trần tới cùng.
Sắc mặt Lê Triết trở nên cực kì khó coi, trước đó ông ta mới đe dọa bốn chủ gia tộc khác, lòng còn cho rằng bọn họ sẽ đứng về phía mình.
Nhưng chẳng thể nào ngờ, bốn chủ gia tộc kia lại đồng loạt chọn thần phục.
Như vậy, lời đe dọa của ông ta đã không còn giá trị, trái lại còn khiến ông ta rơi vào tình thế đâm lao phải theo lao.
Trong liên minh năm gia tộc, nhà họ Lê có thực lực mạnh nhất, nhưng lúc này, bốn gia tộc khác đều đứng về phía nhà họ Trần, nhà họ Lê hoàn toàn không có một tia hi vọng thắng cuộc nào.
“Các ông điên cả rồi à?”
Lê Triết ra sức khuyên thêm một lần nữa: “Ngày hôm nay nhà họ Trần đòi lấy một nửa sản nghiệp của các ông, hôm sau, ông ta sẽ dám chiếm toàn bộ sản nghiệp của các ông!”
“Nhà họ Trần chỉ đang phô trương thanh thế mà thôi, bọn họ muốn chơi chiêu tay không bắt sói, đến khi các ông quy thuận rồi, nhà họ Trần sẽ thực sự trở thành gia tộc quyền thế nhất, chỉ thua tám gia tộc của Yến Đô thôi”.
“Đến khi đó, liệu nhà họ Trần có còn coi trọng mấy gia tộc nhỏ yếu lại còn vừa mất nửa sản nghiệp như nhà các ông không?”
“Nếu các ông đồng ý đứng về phía tôi, lấy thực lực của liên minh năm gia tộc chúng ta, nhà họ Trần tuyệt đối không có đường thắng! Đến khi đó, năm gia tộc chúng ta phân chia sản nghiệp nhà họ Trần, thực lực chúng ta sẽ càng thêm mạnh!”
Lê Triết đã thực sự nóng ruột, nhưng ông ta đã ra sức khuyên bảo đến thế mà những vị chủ gia tộc khác vẫn không chịu đổi ý.
“Ông chủ Lê, người thức thời mới là trang tuấn kiệt, nhà họ Trần chỉ cần một đêm đã có thể thay thế nhà họ Thái, điều này chứng tỏ thực lực nhà họ Trần mạnh đến cỡ nào. Dù đây không phải là thực lực chân thật của họ thì cũng có thể nói rõ, sau lưng họ có một chỗ dựa cực lớn”.
Một chủ gia tộc lên tiếng: “Một đối thủ như vậy, dù chúng ta có liên thủ cũng không có khả năng đánh bại được đâu!”
“Đúng thế, ông chủ Trần đột nhiên mời cả năm gia tộc chúng ta tới đây, rõ ràng đã chuẩn bị tốt nhất để chiếm đoạt sản nghiệp của chúng ta. Ông ta không phải kẻ ngu, nếu quả thật ông ta sợ liên minh năm gia tộc thì sao lại mời chúng ta tới?”
Một người phân tích thêm.
“Ông chủ Lê, chúng ta thực sự không có khả năng đối kháng với nhà họ Trần đâu, hãy bỏ cuộc đi! Bỏ cuộc mới mong bảo vệ được gia tộc chúng ta, nếu không, kết cục của nhà họ Thái chính là tương lai của chúng ta đấy!”
Hai vị chủ gia tộc còn lại cũng lên tiếng khuyên can.
Lê Triết tức giận nghiến răng ken két: “Lúc trước, khi tôi nói đến việc ra tay đánh nhà họ Trần, các ông đều tỏ vẻ ủng hộ ghê lắm, vậy mà đến thời điểm quyết định lại trở mặt bỏ cuộc nhanh như vậy!”
Bốn vị chủ gia tộc kia đều xấu hổ ra mặt, nhưng hành vi của Trần Hưng Hải hôm nay khiến cho bọn họ có một áp lực rất lớn.
Để bảo vệ gia tộc mình, bọn họ đành lựa chọn con đường thỏa hiệp.
Đúng lúc này, bên ngoài bỗng vẳng lại một tràng tiếng vang, ngay sau đó, mấy chục chiếc xe Mercedes màu đen xông thẳng vào trang viên nhà họ Trần, từ trên mỗi xe đều có bốn, năm gã đàn ông cao lớn lực lưỡng nhảy xuống.
“Ông chủ Lê, đây là người do ông gọi tới à?”
Có ai đó kinh ngạc hỏi.