Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 840: 840: Đúng Là Có Vấn Đề




“Hơn nữa, cho dù Dương Thanh là người ở bên cạnh Tướng quân thì cũng đã là chuyện quá khứ rồi. Bốn biên giới có kỷ luật cực kỳ nghiêm ngặt. Nếu cậu ta đã rời đi, vậy thì cũng không liên quan gì đến bốn biên giới đó nữa”.

 

“Cho dù bố có giết chết Dương Thanh, chỉ cần che giấu thật tốt thì sẽ không bị Tướng quân phát hiện ra”.

 

Sau khi nghe Tiết Nguyên Bá nói, mắt Tiết Khải đột nhiên sáng lên.

 

Đúng! Cho dù Dương Thanh từng là người bên cạnh Tướng quân, nhưng hiện tại cậu ta đã rời khỏi bốn biên giới, tương đương với việc không còn liên quan gì đến bốn biên giới đó nữa.

 

“Bây giờ con hãy triệu tập năm gia tộc giàu có bậc nhất ở Giang Bình lại. Bố muốn xem xem ai dám chống đối với nhà họ Tiết chúng ta!”

 

Tiết Nguyên Bá nói.

 

“Vâng, con sẽ thu xếp ngay!”, Tiết Khải lập tức bắt tay vào thu xếp.

 

Chẳng bao lâu, năm gia tộc giàu có hàng đầu của Giang Bình lần lượt nhận được lời mời từ nhà họ Tiết.

 

“Cậu Thanh, nhà họ Tiết đã mời năm chủ gia tộc giàu có hàng đầu của Giang Bình cùng họp mặt, e rằng lại sắp có bữa tiệc bẫy đây!”

 

Ngay sau khi Quan Chính Sơn nhận được thư mời, ông ta đã gọi lại cho Dương Thanh.

 

Dương Thanh là người duy nhất không thuộc năm gia tộc giàu có hàng đầu của Giang Bình, nhưng lại nhận được thư mời từ nhà họ Tiết.

 

“Nếu như đối phương đã nhiệt tình mời mọc như thế, vậy chúng ta cứ đến đó là được!”

 

Dương Thanh cầm trong tay một lá thư mời, trong mắt lóe lên một ánh nhìn sắc bén.

 

Anh đâu thể không biết đây chính là một bữa tiệc có cạm bẫy?

 

Nhưng một bữa tiệc bẫy của con cháu đời sau của Vương tộc có gì đáng sợ chứ?

 

“Cậu Thanh, cậu thực sự muốn đến cuộc hẹn sao?”

 

Quan Chính Sơn vô cùng sửng sốt, ông ta vội vàng thuyết phục: “Cậu Thanh, vốn dĩ chúng ta cũng định đến Yến Đô. Hay là nhường Giang Bình lại cho nhà họ Tiết đi!”

 

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Nếu sợ, ông có thể lựa chọn không đi!”

 

Nói rồi Dương Thanh cúp luôn điện thoại.

 

Sự hèn nhát của Quan Chính Sơn khiến anh cảm thấy hơi tức giận.

 

Quan Chính Sơn bị Dương Thanh cúp điện thoại như vậy, mặt đột nhiên biến sắc, vẻ mặt đầy hoảng sợ, đương nhiên ông ta nghe ra được sự phẫn nộ trong lời nói của Dương Thanh.

 

Quan Chính Sơn không dám lơ là, liền gọi lại ngay cho Dương Thanh: “Cậu Thanh, tối nay tôi sẽ đi cùng cậu, cho dù lên núi đao xuống biển lửa tôi cũng không chùn bước!”

 

“Ông cứ yên tâm đi. Có tôi ở đây, cho dù là lên núi đao xuống biển lửa thì tôi cũng sẽ rút đao, dập lửa cho ông!”, Dương Thanh dửng dưng nói.

 

Bảy giờ tối, Dương Thanh một mình lái xe đến khách sạn Long Hòa.

 

Điểm hẹn họp mặt của nhà họ Tiết chính là ở đây.

 

Không chỉ Dương Thanh, mà Quan Chính Sơn và Hàn Khiếu Thiên cũng như Tô Thành Vũ đều đến.

 

Nhà họ Tiết đã mời năm chủ gia tộc giàu có hàng đầu của Giang Bình. Ngoài ba gia tộc giàu có này và Dương Thanh ra, còn có cả nhà họ Khổng và nhà họ Đặng nữa.

 

“Cậu Thanh, cậu đến rồi à!”

 

Ngay khi Dương Thanh đến cửa khách sạn, một vài gương mặt quen thuộc đã xuất hiện, đó là Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn, hai người rõ ràng đã đến sớm và vẫn luôn đợi Dương Thanh ở cửa.

 

Đứng sau Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn còn có ba người khác, một người là Tô Thành Vũ, hai người còn lại là chủ gia tộc họ Khổng và họ Đặng.

 

“Cậu Thanh!”

 

Một số người khác cũng chủ động chào hỏi Dương Thanh.

 

Đặc biệt là Tô Thành Vũ, khi ông ta nhìn thấy Dương Thanh, ánh mắt ông ta đầy vẻ xấu hổ.


 

Vừa bước vào khách sạn, một người đàn ông trung niên mặc vest vội vàng bước tới chào hỏi: “Chào mừng đến với khách sạn Long Hòa. Ông Nguyên Bá đã đợi các vị ở trong phòng VIP rồi, mời các vị đi theo tôi!”

 

Người đàn ông trung niên mặc vest, tuy không có thẻ công tác nhưng cũng có thể đoán được thân phận của ông ta, chắc đây là chủ khách sạn Long Hòa.