Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 839: 839: Đây Là Âm Mưu




Sau khi cả nhóm lên xe, Tiết Nguyên Bá mới hỏi: “Vẫn chưa có tin tức gì về thằng Minh à?”

 

Tiết Khải gật đầu và nói với vẻ tự trách mình: “Nếu con có thể quan tâm đến em Minh nhiều hơn thì chuyện này đã không xảy ra”.

 

“Hừ, còn chưa tìm được em con, con tự trách gì chứ?”

 

Tiết Nguyên Bá nói với vẻ đầy giận dữ, sau đó ông ta hỏi: “Đã lấy được ba tỉnh phía Tây chưa?”

 

Ba tỉnh Giang Bình và Nam Dương cũng như Đông Lan, là ba tỉnh cực Tây của Chiêu Châu.

 

Tiết Khải lắc đầu: “Đã thuận lợi lấy được Nam Dương và Đông Lan, nhưng Giang Bình có chút khó khăn”.

 

“Ồ?”

 

Tiết Nguyên Bá nói: “Là vì gặp phải người của Vương tộc khác sao?”

 

Tiết Khải lắc đầu: “Con gặp phải một tên khó nhai. Đối phương còn rất trẻ, chỉ mới hai mươi bảy tuổi. Cậu ta là con trai bị bỏ rơi của nhà họ Vũ Văn thuộc tám gia tộc lớn ở Yến Đô. Cậu ta đã biến mất cách đây năm năm và mới xuất hiện trở lại vào nửa năm trước”.

 

“Nhưng điều khiến con khó hiểu là trong năm năm kể từ khi cậu ta biến mất, không thể điều tra được bất cứ một thông tin nào”.

 

“Hơn nữa, cậu ta còn sở hữu võ công siêu phàm, từng vô địch tại đại hội võ thuật hai tỉnh Giang Bình và Nam Dương, được mệnh danh là ‘Vua Giang Nam’”.

 

Tiết Nguyên Bá ban đầu rất khinh thường người thanh niên mà Tiết Khải nói, nhưng khi biết đối phương đã biến mất năm năm, hơn nữa không tìm được bất kỳ thông tin nào trong năm năm đó, sắc mặt ông ta đột nhiên trở nên nghiêm túc.

 

“Bố, có phải bố biết cậu ta là ai không?”, Tiết Khải vội hỏi.

 

Tiết Nguyên Bá nghiêm nghị nói: “Loại người thiếu hồ sơ trong mấy năm này, rất có thể là một cao thủ đã bước ra khỏi chiến trường”.

 

“Chiến trường?”

 

Tiết Khải chợt biến sắc, ngay sau đó anh ta như hiểu ra: “Con hiểu rồi! Thảo nào cậu ta biến mất năm năm mà không có tin tức gì. Chỉ khi thân phận cậu ta thuộc vào loại cơ mật thì hồ sơ mới trống trơn như vậy”.

 

Tiết Nguyên Bá gật đầu nói: “Người được che giấu thân phận như vậy chắc chắn có lai lịch không nhỏ. Căn cứ vào miêu tả của con về cậu ta, đối phương rất có thể là một trong số ít người thân cận với bốn Tướng quân”.

 

Tiết Khải đờ đẫn cả ra khi nghe đến danh hiệu Tướng quân.

 

Thân là thế hệ sau của Vương tộc, sao anh ta có thể không biết đến cái danh Tướng quân kia chứ?

 

Chiêu Châu có tổng cộng bốn biên giới lớn, mỗi biên giới đều có một Tướng quân trấn giữ.

 

Ngay cả chủ Hoàng tộc hay Vương tộc cũng đều phải kính cẩn trước mặt Tướng quân.

 

Vì dù sao, bất kỳ một vị Tướng quân nào cũng đều nắm trong tay quyền lực khiến người ta vô cùng khiếp sợ.

 

Cho dù chỉ nói riêng sức mạnh của chính bản thân Tướng quân thôi, khắp Chiêu Châu cũng không có mấy ai có thể làm họ bị thương được.

 

“Bố, nếu cậu ta thật sự là người vô cùng thân cận với Tướng quân thì chúng ta phải làm sao?”

 

Tiết Khải hỏi.

 

Đẳng cấp của Tướng quân không phải là thứ mà anh ta có tư cách để tiếp xúc.

 

Cho dù Dương Thanh chỉ là một người thân cận với Tướng quân thì thân phận của Dương Thanh cũng có thể so sánh với một vị hoàng tử hoặc một vị vương tử.

 

Nó tương đương với cấp bậc của bố anh ta.

 

Tiết Nguyên Bá lạnh lùng nói: “Cho dù cậu ta thực sự là người bên cạnh Tướng quân cũng không thể ngăn cản quyết tâm kiểm soát ba tỉnh phía Tây của nhà họ Tiết chúng ta!”

 

“Chỉ cần kiểm soát được ba tỉnh phía Tây, nhà họ Tiết sẽ có thể vào lại hàng ngũ Hoàng tộc”.