Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 836: 836: Cướp Điện Thoại




Chương 838:

 

Dương Thanh sờ sờ mũi, hơi ngượng ngùng nói: “Hôm nay em đừng đến công ty nữa, có chuyện gì để anh xử lý cho!”

 

“Chúng ta sắp tới Yến Đô rồi, có những chuyện em nhất định phải tự mình xử lý mới yên tâm”.

 

Trong lúc nói chuyện, Tần Thanh Tâm đã đi vào phòng vệ sinh.

 

“Nếu có bất cứ điều gì cần đến anh thì em cứ nói nhé. Anh muốn đến Yến Đô càng sớm càng tốt”.

 

Dương Thanh nói, trong mắt vẫn có chút lo lắng.

 

Dù thế nào thì Yến Đô cũng là thành phố trung tâm của Chiêu Châu. Cho dù là Vương tộc hay Hoàng tộc cũng không dám làm càn làm quấy ở Yến Đô.

 

Nhưng ở Giang Hải thì khác, đây chỉ là một thành phố nhỏ, có những chuyện mà các gia tộc không dám làm ở Yến Đô nhưng lại dám làm ở Giang Hải.

 

Cho dù là Tần Thanh Tâm, Tiêu Tiêu hay là Tần Y và Tần Đại Dũng, Dương Thanh đều không muốn họ bị liên lụy vì mình.

 

Sau khi Tần Thanh Tâm ăn sáng xong, Dương Thanh đích thân lái xe đưa cô đến tập đoàn Tam Hòa.

 

Ngay khi Dương Thanh vừa mới đến tập đoàn Nhạn Thanh, anh đã nhận được cuộc gọi từ Quan Chính Sơn: “Cậu Thanh, Tiết Khải đang tìm Tiết Minh khắp thành phố, hơn nữa rất nhiều người nhà họ Tiết đã đến Giang Hải”.

 

“Có rất nhiều người của nhà họ Tiết đến sao?”

 

Dương Thanh trầm giọng hỏi.

 

Quan Chính Sơn nói: “Đại khái có đến gần trăm người, thực lực mỗi người đều không thể dò xét!”

 

Dương Thanh im lặng một lúc rồi nói: “Được rồi, tôi biết rồi, bản thân mấy người cũng phải duy trì cảnh giác, cẩn thận với người nhà họ Tiết”.

 

“Vâng!”

 

Quan Chính Sơn vội đáp lại.

 

“Chủ tịch, bên ngoài có một người tự xưng là Tiết Khải, muốn gặp anh!”

 

Ngay khi Dương Thanh cúp máy, thư ký gõ cửa bước vào.

 

“Cho anh ta vào!”

 

Sự xuất hiện của Tiết Khải khiến Dương Thanh rất bất ngờ, chẳng lẽ Tiết Khải đã biết nguyên nhân cái chết của Tiết Minh rồi sao?

 

Ngay sau đó, Tiết Khải trong bộ vest bước vào văn phòng của Dương Thanh, theo sau là vệ sĩ của anh ta.

 

“Tìm tôi có chuyện gì?”

 

Dương Thanh dựa vào chiếc ghế sếp êm ái, gác hai chân lên bàn làm việc và cười hỏi.

 

Tiết Khải khẽ cau mày, sau đó nói: “Dương Thanh, đừng giả bộ nữa, giao người ra đây!”

 

Nghe những gì Tiết Khải nói, Dương Thanh hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ bên kia thật sự biết cái chết của Tiết Minh là do anh gây ra?

 

Nhưng ngay sau đó, Dương Thanh đã kịp phản ứng lại, Tiết Khải đến đây là để thăm dò.

 

Nếu anh ta thực sự chắc chắn rằng Tiết Minh nằm trong tay Dương Thanh thì anh ta sẽ không chỉ mang có một tên vệ sĩ đến tìm Dương Thanh rồi.

 

Dương Thanh nhìn Tiết Khải với ánh mắt kỳ quái nói: “Anh bị bệnh sao? Bắt tôi giao người ra? Giao người gì?”

 

“Có thể khiến em trai tôi biến mất tăm mất tích, hơn nữa bên cạnh em trai tôi còn có cao thủ của nhà họ Tiết bảo vệ. Tính ra ở khắp cái Giang Hải này chỉ có cậu mới có thể làm được như vậy thôi!”

 

Đôi mắt Tiết Khải đầy thâm độc, anh ta lạnh lùng nói: “Nếu giao em trai của tôi ra đây, tôi có thể từ bỏ tỉnh Giang Bình! Nếu không, nhà họ Tiết sẽ không buông tha cho cậu đâu. Cậu nên biết một Vương tộc có thể tung ra sức mạnh lớn như thế nào!”

 

“Nếu anh đến đây tìm tôi để đòi người thì giờ anh có thể cút được rồi đấy!”

 

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Nếu như tôi thực sự sợ nhà họ Tiết các anh thì sẽ không đối chọi với anh rồi”.

 

“Nếu anh đã nhắc đến Vương tộc với tôi thì tôi cũng cảnh cáo anh một câu, Giang Bình là địa bàn của tôi, không được sự cho phép của tôi, đừng ai mong bước chân vào được. Đừng nói là anh, cho dù là chủ của Vương tộc họ Tiết đến đây cũng không được”.

 

Nhưng thực lực mà Dương Thanh thể hiện ra dường như không giống đang nói dối chút nào. Ngay cả anh ta mà Dương Thanh cũng không coi ra gì thì sao có thể coi Tiết Minh ra gì được đây?

 

Chẳng lẽ, sự biến mất của Tiết Minh thực sự không liên quan gì đến Dương Thanh?