Anh yêu người phụ nữ này, quyết không cho phép bất kỳ kẻ nào tổn thương tới cô.
Nếu kẻ nào dám làm hại người phụ nữ này, vậy chỉ có một con đường chết.
Tiết Minh cuối cùng đã hiểu rõ, hóa ra là chồng của Tần Thanh Tâm đến đây. Gã không hề sợ hãi mà trái lại còn phách lối nói: “Thằng nhóc, mày dám giết người của tao, tao rất tức giận đấy!”
“Nếu bây giờ mày để vợ mày lại, sau đó cút ra ngoài thì tao có thể bỏ qua chuyện cũ!”
“Bằng không, mày chắc chắn sẽ hối hận vì đã xuất hiện trên cõi đời này!”
Dương Thanh nghe Tiết Minh nói vậy, mới thả Tần Thanh Tâm ra, xoay người nhìn về phía gã.
Khi ánh mắt Dương Thanh và Tiết Minh giao nhau, gã không khỏi run lên, chỉ cảm thấy hơi lạnh thấu xương theo sống lưng xông thẳng lên đỉnh đầu.
Mắt Dương Thanh đỏ ngầu trông không giống như mắt của con người mà là mắt của ác ma.
“Mày yên tâm, người hối hận vì xuất hiện trên cõi đời này chỉ có thể là mày!”
Dương Thanh dữ tợn nói.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên những tiếng bước chân hỗn loạn. Ngay sau đó là mấy gương mặt quen thuộc lần lượt bước vào.
“Cậu Thanh, cậu không sao chứ?”
Là Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn, dẫn theo cao thủ của gia tộc mình đến đây.
Dương Thanh không trả lời mà nói: “Thu xếp người đưa Tiền Bưu tới bệnh viện trước đã!”
“Vâng!”
Quan Chính Sơn vội đáp.
“Hai em về nhà trước đi, chuyện còn lại cứ giao cho anh xử lý”.
Dương Thanh nói với Tần Thanh Tâm. Anh không để cho cô có cơ hội từ chối đã căn dặn: “Thu xếp cao thủ hộ tống vợ tôi về nhà!”
“Vâng!”
Hàn Khiếu Thiên vội đáp.
Tần Thanh Tâm và Tần Y đều lo lắng. Nhưng sau khi các cô nhìn thấy bên ngoài có mấy trăm người tới thì yên tâm hơn rất nhiều.
“Chồng, em ở nhà chờ anh!”
Tần Thanh Tâm nói xong mới rời đi cùng Tần Y.
“Không ngờ mày còn là một kẻ đứng đầu ở địa phương này, chẳng trách dám lớn lối như vậy”.
“Mày yên tâm, người hối hận vì xuất hiện trên cõi đời này chỉ có thể là mày!”
Dương Thanh dữ tợn nói.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên những tiếng bước chân hỗn loạn. Ngay sau đó là mấy gương mặt quen thuộc lần lượt bước vào.
“Cậu Thanh, cậu không sao chứ?”
Là Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn, dẫn theo cao thủ của gia tộc mình đến đây.
Dương Thanh không trả lời mà nói: “Thu xếp người đưa Tiền Bưu tới bệnh viện trước đã!”
“Vâng!”
Quan Chính Sơn vội đáp.
“Hai em về nhà trước đi, chuyện còn lại cứ giao cho anh xử lý”.
Dương Thanh nói với Tần Thanh Tâm. Anh không để cho cô có cơ hội từ chối đã căn dặn: “Thu xếp cao thủ hộ tống vợ tôi về nhà!”
“Vâng!”
Hàn Khiếu Thiên vội đáp.
Tần Thanh Tâm và Tần Y đều lo lắng. Nhưng sau khi các cô nhìn thấy bên ngoài có mấy trăm người tới thì yên tâm hơn rất nhiều.
“Chồng, em ở nhà chờ anh!”
Tần Thanh Tâm nói xong mới rời đi cùng Tần Y.
“Giết!”
Dương Thanh lười nói nhiều với Tiết Minh, dứt khoát ra lệnh một tiếng.