Chương 775:
Tống Hoa Nhã đột nhiên lên tiếng.
Dương Thanh không hề ngạc nhiên, chỉ khẽ gật đầu.
Dường như cảm xúc của Tống Hoa Nhã đã ổn định hơn rất nhiều, không uống rượu nặng tiếp nữa, chống tay xuống bàn ôm đầu.
“Anh Thanh, anh có muốn nghe chuyện của em với anh ta không?”, Tống Hoa Nhã bỗng hỏi.
Dương Thanh cười đáp: “Nếu em muốn nói, anh sẵn sàng lắng nghe!”
Tống Hoa Nhã cười khổ một tiếng, hoài niệm quá khứ: “Em và anh ta yêu nhau suốt bốn năm đại học”.
“Mấy năm trước, bọn em cùng nhau tốt nghiệp, vốn định kết hôn nhưng trước đám cưới một ngày, anh ta bỗng biến mất”.
Dương Thanh run lên như cảm nhận được nỗi đau lúc ấy của cô ta.
Anh cũng nghĩ tới Tần Thanh Tâm. Năm năm trước, anh vừa kết hôn với cô đã lẳng lặng bỏ đi, năm năm sau mới trở về.
Chừng mười phút sau, Tống Hoa Nhã mới trở lại, rõ ràng đã rửa mặt, lớp trang điểm mờ đi nhiều nhưng vẫn không giấu được gương mặt tinh xảo của cô ta.
“Thực ra anh ta là bạn trai cũ của em!”
Tống Hoa Nhã đột nhiên lên tiếng.
Dương Thanh không hề ngạc nhiên, chỉ khẽ gật đầu.
Dường như cảm xúc của Tống Hoa Nhã đã ổn định hơn rất nhiều, không uống rượu nặng tiếp nữa, chống tay xuống bàn ôm đầu.
“Anh Thanh, anh có muốn nghe chuyện của em với anh ta không?”, Tống Hoa Nhã bỗng hỏi.
Dương Thanh cười đáp: “Nếu em muốn nói, anh sẵn sàng lắng nghe!”
Tống Hoa Nhã cười khổ một tiếng, hoài niệm quá khứ: “Em và anh ta yêu nhau suốt bốn năm đại học”.
“Mấy năm trước, bọn em cùng nhau tốt nghiệp, vốn định kết hôn nhưng trước đám cưới một ngày, anh ta bỗng biến mất”.
Dương Thanh run lên như cảm nhận được nỗi đau lúc ấy của cô ta.
Anh cũng nghĩ tới Tần Thanh Tâm. Năm năm trước, anh vừa kết hôn với cô đã lẳng lặng bỏ đi, năm năm sau mới trở về.
So với Tống Hoa Nhã, có vẻ anh vẫn may mắn hơn rất nhiều.
Ít nhất sau năm năm rời đi, anh vẫn có thể ở bên Tần Thanh Tâm.
Còn Tống Hoa Nhã không đợi được, còn nghe tin đối phương đã kết hôn.
“Mãi sau này em tìm được anh ta, anh ta mới nói bỏ đi là vì biết gia đình em không được nhà họ Tống coi trọng. Nếu kết hôn với em, anh ta sẽ không hạnh phúc”.
“Anh ta còn nói lúc trước ở bên em không phải vì tình yêu mà là vì em là người nhà họ Tống, có thể giúp đỡ anh ta”.
“Đó là lần cuối cùng bọn em gặp nhau. Sau đó em còn nghe tin anh ta đã chết!”
Nói tới đây, Tống Hoa Nhã không kìm chế nổi nữa, bật khóc nức nở.
“Sao lại nghe tin cậu ta chết?”, Dương Thanh cũng rất kinh ngạc.
“Phải đó, lúc đó em cũng không tin, nhưng sự thật chính là như vậy. Anh ta chết rồi, chết ở nước ngoài, em còn không được gặp mặt anh ta lần cuối”.
Tống Hoa Nhã nghẹn ngào nói: “Em từng bị trầm cảm nặng, mấy lần tự sát không thành, chữa bệnh suốt hai năm mới có chuyển biến tốt”.
“Khó khăn lắm em mới dứt ra khỏi mối tình kia, thế mà anh ta vẫn còn sống, lại còn kết hôn? Tại sao? Tại sao lại như vậy?”
Thấy Tống Hoa Nhã đau lòng, Dương Thanh cũng thấy khó chịu. Anh cũng từng có cảm giác này.
“Liệu có ẩn tình nào khác không?”, Dương Thanh đột nhiên hỏi.
Hai mắt Tống Hoa Nhã đỏ hoe, lắc đầu nói: “Có ẩn tình hay không thì anh ta cũng đã kết hôn rồi còn gì?”
Hơn nữa, lúc trước Mạc Đông Húc bỏ đi một ngày trước đám cưới, Tống Hoa Nhã tới tìm lại nói vì gia đình cô ta không được nhà họ Tống coi trọng nên mới không muốn kết hôn.
Dù thế nào cũng là vấn đề của Mạc Đông Húc.