Chương 765:
“Cậu…”
Thái Hữu Vi lập tức nổi giận.
Nhưng lần này, ông ta mới chỉ nói một chữ, Dương Thanh đã lên tiếng: “700 triệu!”
“Bốp!”
Thái Hoàng tát thật mạnh vào mặt Thái Hữu Vĩ, đỏ bừng mắt giận dữ hét: “Mày câm miệng ngay cho tao!”
“Bố ơi, con…”
Thái Hữu Vi vẫn còn định giải thích, Thái Hoàng lại quát: “Câm miệng!”
Lần này, rốt cuộc Thái Hữu Vi cũng chịu ngậm miệng.
“Cậu Thanh, tôi bán! Tôi bán! 700 triệu tôi cũng bán!”, Thái Hoàng cắn răng nói.
Trần Hạo và Trần Anh Hào nghe vậy đều sợ ngây người. Chẳng lẽ nhà họ Thái trị giá hàng trăm tỷ lại bị Dương Thanh dùng bảy trăm triệu mua lại sao?
Bọn họ có cảm giác như đang nằm mơ.
“Ngày mai tới tập đoàn Nhạn Thanh làm thủ tục chuyển nhượng đi. Sau khi hoàn tất thủ tục, tôi sẽ cho các người 10 tỷ, đủ để nhà họ Thái trở thành một gia tộc hàng đầu của bất cứ thành phố nào ngoài Yến Đô”.
Dương Thanh lại nói.
Ba người nhà họ Thái còn đang không cam lòng vì Dương Thanh đòi mua nhà họ Thái với giá 700 triệu nghe vậy lập tức mừng rỡ.
Dương Thanh nói không sai, 10 tỷ đủ để bọn họ trở thành gia tộc hàng đầu ở bất kỳ thành phố nào ngoài Yến Đô.
“Cảm ơn cậu Thanh! Cảm ơn cậu Thanh!”
Thái Hoàng vội vàng cảm ơn, cam đoan nói: “Cậu Thanh cứ yên tâm. Sau khi làm xong thủ tục chuyển nhượng, chúng tôi sẽ lập tức rời khỏi Yến Đô!”
Lão ta hiểu ý của Dương Thanh, anh muốn nhà họ Thái vĩnh viễn rời khỏi Yến Đô.
“Được rồi, các người đi đi!”, Dương Thanh nói.
Người nhà họ Thái nhanh chóng rời đi. Trong phòng chỉ còn lại Dương Thanh, Mã Siêu và hai bố con nhà họ Trần.
“Chúc mừng cậu Thanh đoạt được nhà họ Thái về tay!”, Trần Hạo vội vàng tiến lên, kính nể nỏi.
Phong cách làm việc của Dương Thanh cũng khiến ông ta rõ ràng hơn.
Rõ ràng, Dương Thanh cũng muốn mượn chuyện này để cảnh cáo bọn họ. Chỉ cần tuyệt đối trung thành với anh sẽ có canh uống, nếu dám chống đối đừng nói là canh, đến cả cặn cũng không còn.
“Sau này Yến Đô không còn nhà họ Thái nữa. Sản nghiệp của nhà họ Thái giao cho nhà họ Trần quản lý giúp tôi. Hai người hiểu ý tôi chứ?”, Dương Thanh hỏi.
“Hiểu rồi! Cậu Thanh yên tâm, nhà họ Trần sẽ khống khiến cậu thất vọng!”
Trần Hạo vội vàng tỏ thái độ.
Trần Anh Hào cũng vội nói: “Cảm ơn cậu Thanh đã tin tưởng chúng tôi!”
Cùng lúc đó, Lý Kình đã rời khỏi tiệm ăn họ Trần.
Trên đường trở về, ông ta gọi một cuộc điện thoại, đối phương nhanh chóng bắt máy: “Tổng chi hội trưởng, ông có biết người trẻ tuổi nào tên Dương Thanh không?”
“Dương Thanh!”
Kim Cương nghe thấy thế, kinh ngạc nói: “Ý ông là một cậu nhóc khoảng hai bảy hai tám tuổi á?”
“Chính là cậu ta!”
Lý Kình cắn răng nói: “Nhà họ Thái đắc tội cậu ta, mời tôi tới giúp. Nhưng tôi bị một gã vệ sĩ cực mạnh của Dương Thanh đánh bại rồi!”
“Tổng chi hội trưởng, nhà họ Thái do chúng ta nâng đỡ, trị giá hàng trăm tỷ. Chẳng lẽ bây giờ cứ để yên cho Dương Thanh cướp đoạt sao?”
Kim Cương đột nhiên im lăng hồi lâu mới lên tiếng: “Bỏ nhà họ Thái đi!”
“Cái gì?”
Trần Hạo vội vàng tỏ thái độ.
Trần Anh Hào cũng vội nói: “Cảm ơn cậu Thanh đã tin tưởng chúng tôi!”