Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 677: 677: Giọng Điệu Lớn Thật Đấy!




Chương 679:

 

Nghe thấy ba chữ Bạo Phong Tuyết, Vũ Văn Bân rất kinh ngạc: “Không ngờ ông còn có thể liên hệ với sát thủ của Bạo Phong Tuyết”.

 

“Nghe nói sát thủ của Bạo Phong Tuyết chưa từng nhận nhiệm vụ ở Chiêu Châu. Thế mà ông lại mời được họ”.

 

“Dương Thanh có mạnh đến đâu, gặp phải sát thủ của Bạo Phong Tuyết cũng chỉ còn đường chết!”

 

Rốt cuộc Vũ Văn Bân cũng được thở phào một hơi.

 

Nhưng ông Đường chẳng hề thả lỏng, vẻ mặt vẫn rất nghiêm túc.

 

“Anh Thanh, bọn họ phát hiện ra rồi!”

 

Trong chiếc Phaeton phía sau chiếc Bentley, Mã Siêu đang lái xe bỗng lên tiếng.

 

“Tông vào đi!”, Dương Thanh ra lệnh.

 

“Vâng!”

 

Mã Siêu đạp mạnh chân ga, động cơ của chiếc Phaeton vốn được cải tiến đặc biệt gầm lên, tốc độ xe lập tức tăng vọt điên cuồng đuổi theo chiếc Bentley.

 

“Giảm tốc!”

 

Đúng lúc này, Dương Thanh cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt ập tới, hoảng hốt hô lên.

 

“Đoàng!”

 

Kít!

 

Dường như cùng lúc Dương Thanh kêu giảm tốc, một tiếng súng nổ chói tai vang lên.

 

Mã Siêu cũng phản xạ cực nhanh, giẫm mạnh phanh xe. Viên đạn đập thẳng vào động cơ xe.

 

“Súng bắn tỉa!”

 

Sắc mặt Mã Siêu cực kỳ khó coi, tỏa ra khí thế kinh người.

 

“Để tôi lái xe!”

 

Dương Thanh vội vàng nói.

 

Trước giờ, Mã Siêu vẫn luôn răm rắp nghe theo lệnh của Dương Thanh.

 

Hai người phối hợp vô cùng hoàn hảo. Chỉ trong nháy mắt, Mã Siêu đã ngồi sang ghế lái phụ, còn Dương Thanh cũng thoắt cái leo lên ghế lái.

 

“Đoàng đoàng đoàng!”

 

Ngay sau đó, mấy tiếng súng bắn liên tiếp vang lên.

 

Nhưng Dương Thanh đã cầm được tay lái. Chiếc xe vòng vèo trên đường tránh thoát mưa đạn liên tục bay đến.

 

Chiếc Bentley phía trước cũng lao nhanh hơn hẳn, nhanh chóng cách xa chiếc Phaeton.

 

Dương Thanh nắm chặt bánh lái, nhìn chằm chằm chiếc Bentley trước mặt, đạp mạnh chân ga đuổi theo, động cơ gào thét điên cuồng.

 

Tiếng súng vẫn vang lên không ngừng, nhưng lần nào chiếc xe cũng linh hoạt tránh thoát dưới sự khống chế của Dương Thanh.

 

“Mấy tên khốn kiếp này đúng là điên rồ, dùng đến cả súng bắn tỉa!”

 

Mã Siêu nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Chiêu Châu vốn quản lý súng ống vô cùng nghiêm ngặt. Giờ đây đột nhiên xuất hiện tay súng bắn tỉa, hơn nữa còn không chỉ một người, xem ra đối phương đã chuẩn bị rất chu đáo.

 

Lúc này, Dương Thanh không thèm để ý tới tay súng bắn tỉa, chỉ điên cuồng đuổi theo xe của Vũ Văn Bân.

 

“Ông Đường, bọn chúng đuổi tới rồi!”

 

Trong xe, Vũ Văn Bân thấy chiếc Phaeton đang không ngừng theo sát, sợ hãi gào lên.


 

Tiếng súng đã im bặt, xe của Dương Thanh đã rời khỏi phạm vi ngắm bắn.

 

“Ông Đường, ông vẫn còn chuẩn bị khác phải không?”