“Thế này mới đúng chứ! Người sống trên đời vẫn nên khiêm tốn một chút. May mà anh gặp được người tốt như tôi, đồng ý tha cho anh lần này”.
“Nếu không, tiền đồ của một nam diễn viên tuyến mười tám như anh đã bị hủy sạch rồi”.
Dương Thanh đi tới vỗ vai Ngô Thiên Hữu, ra vẻ kẻ cả nói.
“Được rồi, tôi tha thứ cho anh. Cút đi được rồi đấy!”
Dương Thanh cười nói: “Sau này đừng tới quấy rối bạn gái tôi nữa. Nếu không tôi sẽ đăng toàn bộ video và ghi âm lên mạng đấy”.
“Mày có ý gì? Tao đã quỳ xuống cầu xin rồi, sao mày còn muốn giữ video với ghi âm lại?”
Ngô Thiên Hữu lập tức nổi giận.
Dương Thanh vô tội nói: “Anh quỳ xuống xin lỗi là vì anh làm sai, liên quan gì đến việc tôi không xóa video và ghi âm?”
“Hơn nữa, nếu tôi xóa đi, anh bảo chị họ anh chơi chết tôi thì sao?”
Dương Thanh lắc đầu cười nói: “Không hề thành tâm, tôi không chấp nhận”.
Ngô Thiên Hữu sắp tức điên rồi. Anh ta chưa từng phải chịu nhục nhã như vậy.
“Xin lỗi anh Thanh, tôi không nên uy hiếp anh và Hạ Hà. Tôi biết sai rồi, sau này không dám nữa. Mong anh Thanh tha thứ cho tôi!”
Ngô Thiên Hữu cố nén giận gằn giọng nói.
“Quỳ xuống!”
Dương Thanh quát.
Vẻ mặt của Ngô Thiên Hữu lập tức cứng đờ, không ngờ Dương Thanh dám bắt mình quỳ xuống.
“Thằng ranh kia, mày biết mày đang nói gì không?”, ánh mắt anh ta trở nên âm trầm đáng sợ.
“Mọi người xem anh chàng diễn viên tuyến mười tám này hung dữ chưa kìa? Nhất định anh ta sẽ trả thù tôi, tôi phải quay video lại. Nếu tôi gặp chuyện không may, mọi người không được bỏ qua cho anh ta đâu đấy!”
Dương Thanh ấn quay video vào thẳng mặt Ngô Thiên Hữu, tỏ vẻ đáng thương nói.
Hạ Hà đứng cạnh trố mắt nhìn.
Cô ta không thể liên hệ Dương Thanh hiện giờ với lúc ở quán bar Hồng Nhan.
Ngô Thiên Hữu tức giận mặt đỏ bừng bừng, muốn gọi người tới giết Dương Thanh ngay lập tức.
“Bịch!”
Anh ta quỳ xuống, cắn răng nói: “Xin lỗi anh Thanh. Tôi sai rồi, xin anh tha cho tôi, xóa video và ghi âm giúp tôi”.
“Thế này mới đúng chứ! Người sống trên đời vẫn nên khiêm tốn một chút. May mà anh gặp được người tốt như tôi, đồng ý tha cho anh lần này”.
“Nếu không, tiền đồ của một nam diễn viên tuyến mười tám như anh đã bị hủy sạch rồi”.
Dương Thanh đi tới vỗ vai Ngô Thiên Hữu, ra vẻ kẻ cả nói.
“Được rồi, tôi tha thứ cho anh. Cút đi được rồi đấy!”
Dương Thanh cười nói: “Sau này đừng tới quấy rối bạn gái tôi nữa. Nếu không tôi sẽ đăng toàn bộ video và ghi âm lên mạng đấy”.
“Mày có ý gì? Tao đã quỳ xuống cầu xin rồi, sao mày còn muốn giữ video với ghi âm lại?”
Ngô Thiên Hữu lập tức nổi giận.
Dương Thanh vô tội nói: “Anh quỳ xuống xin lỗi là vì anh làm sai, liên quan gì đến việc tôi không xóa video và ghi âm?”
“Hơn nữa, nếu tôi xóa đi, anh bảo chị họ anh chơi chết tôi thì sao?”
“Anh yên tâm, tôi rất có đạo đức nghề nghiệp. Chỉ cần anh không quấy rối bạn gái tôi nữa, những thứ này sẽ chỉ là kỷ niệm”.
Ngô Thiên Hữu sa sầm mặt, giận dữ hét: “Mày đã muốn chết thì đừng trách tao!”
Nói xong, anh ta vung tay lên: “Cướp điện thoại của nó cho tao!”
Hai gã vệ sĩ sau lưng anh ta lập tức xông tới chỗ Dương Thanh.
Ngô Thiên Hữu đã tức phát rồ, không thèm tin lời Dương Thanh. Chỉ khi tự xóa video và ghi âm anh ta mới có thể yên tâm.
Anh ta rất có lòng tin với vệ sĩ của mình.
“Dương Thanh cẩn thận!”
Trông thấy hai gã vệ sĩ đồng loạt tung đấm, Hạ Hà hốt hoảng hô lên.