Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Kỳ Phương Nam Dũng Khởi Phần 3

Chương 58: Phân tích thế cục 2




Chương 58: Phân tích thế cục 2

- Chính vì vậy cháu thấy Thiên Ân chỉ dọa nạt hoàng đế jumông, khiến hắn thuần phục mà không g·iết c·hết Jumông ngay lập tức. Tuyệt đối là một nước cờ đúng đắn, bởi vì việc này vừa nhanh chóng ổn định cục diện tại Cao Ly, lại vừa giải quyết vấn đề đưa quân tiếp viện nhà họ Lạc.

Nghe Trần Thiên Khải nói vậy, Trần Quốc Quân lúc này tức giận nhìn về phía hắn nói rằng.

- Ngu ngốc, ngươi vậy mà cũng đần độn giống như em trai ngươi. Cả hai đứa đều không khác gì nhau đồ đàn bà.

- Ngươi phải nhớ kỹ cho ta khi đối mặt với một kẻ đã mang hai lòng, mà chúng ta lại chuẩn bị đương đầu với kẻ thù. Lúc này ngươi tuyệt đối không được để kẻ đó sống sót.

- Bởi vì nếu như ngươi để kẻ đó sống sót, vậy trong lúc đương đầu với kẻ thù. Ngươi lại phải để ra một con mắt của mình nhìn chằm chằm đối phương. Đây là điều tối kỵ của binh gia, khi cùng lúc đương đầu với hai kẻ thù.

- Thân là một hoàng đế, ngươi luôn luôn phải nhớ kỹ thà rằng tiêu diệt kẻ thù ngay từ trong trứng nước. Còn hơn vì đại cục mà nuôi chúng trở thành mãnh hổ trong lòng đất nước.

- Thiên Ân nó vì đại cục, vì sự ổn định và cứu giúp họ Lạc một cách nhanh chóng. Nhưng nó lại tự đặt bản thân mình vào nguy hiểm.

- Thiên Khải ngươi nhìn xem, hiện nay Thiên Ân trước khi rời khỏi Cao Ly đã một lần uy h·iếp qua mạng sống của jumông. Mà trong mắt một kẻ cầm quyền, jumông chắc chắn hiểu rằng sau khi Trần Thiên Ân trở về. Tuyệt đối sẽ nghĩ cách loại bỏ hắn, để khống chế Cao Ly một cách vững vàng.



- Chính vì thế nếu ngươi là hoàng đế jumông, ngươi sẽ chịu ngồi yên chịu c·hết vẫn là tìm cách phản kháng đây.

Trần Thiên Khải nghe vậy thì sững sờ một chút, sau đó lúc này ánh mắt của hắn có tia sáng, rồi bộ mặt trở nên lo lắng nói rằng.

- Ý các tộc lão là Thiên Ân đáng lẽ ra không nên cùng jumông phát sinh xung đột. Mà nên bỏ mặc bọn chúng, đợi khi tiêu diệt nước Bách Tề quay lại mới xử lý mới là ổn thỏa đúng hay không.

Nghe Trần Thiên Khải nói vậy, lúc này cả bốn vị tộc lão đều nhìn về phía hắn mỉm cười hài lòng. Sau đó Trần Quốc Khánh lúc này lên tiếng nói rằng.

- Thiên Khải ngươi càng ngày xử lý chính Vụ càng tốt. Vừa rồi Quốc Quân lão già nói một chút, ngươi vậy mà có thể hiểu rõ âm mưu trong đó thật sự không tệ.

- Vừa rồi ngươi nói rất đúng, Thiên Ân đang mắc vào một sai lầm rất lớn. Đó là nó đang tự tin quá mức vào sự uy h·iếp của hắn với Cao Ly.

- Phải biết rằng hoặc là triệt để tiêu diệt hoàng tộc Cao Ly, khống chế đất nước này vào trong tay chúng ta. Hoặc là không được đụng đến chúng, mà phải cố gắng mềm mỏng để khi cuộc chiến tại nước Bách Tề kết thúc. Sau đó tập trung q·uân đ·ội giải quyết vấn đề Cao Ly.

- Chỉ có như vậy thì trận chiến này nguy cơ của Thiên Ân mới giảm xuống đến mức thấp nhất. Nó cũng có thể ổn định được thế cục, tiếp tục mục tiêu của mình đó là giúp đỡ họ Lạc.



- Nhưng Thiên Ân hành động lần này của nó quá bộc chột, nói đúng hơn là nó tự tin vào sự uy h·iếp của Đại Việt lúc này, khiến cho Cao Ly không dám phản kháng. Và sự thật đúng là nó đã uy h·iếp thành công Cao Ly, nhưng nó chỉ tạm thời khiến Cao Ly thuần phục.

- Hay nói đúng hơn là khiến Hoàng đế Jumông tạm thời thuần phục. Nhưng một khi nó và quân của nó lên chiến trường, lúc đó toàn bộ cao ly lúc này lại rơi vào sự khống chế của jumông. Từ đây jumông nếu có ý định phản bội thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

- Đây mới chính là điều chúng ta đang nhấn mạnh lúc này, nhổ cỏ phải diệt tận gốc. Mà nếu không diệt ngay bọn chúng, thì phải cố gắng mềm mỏng câu thời gian. Đợi đến khi chúng ta đủ thực lực mới làm việc này. Tuyệt đối không trấn áp một cách nửa vời để lại hậu quả nghiêm trọng cho mai sau.

Trần Thiên Khải nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý. Qua cuộc nói chuyện ngày hôm nay, hắn lại rút thêm cho mình một bài học kinh nghiệm chính trị mới. Có điều khi nghĩ đến tình hình của Thiên Ân hắn lúc này lại lên tiếng nói rằng.

- Bẩm các tộc lão, lúc này đã là giữa tháng 11. Thiên Ân nó xuất quân cũng đã được hơn một tháng, đã thế tin tức từ phía bắc gửi đến chỗ chúng ta lại mất cả tháng thời gian.

- Nói cách khác thế cục tại chiến trường như thế nào, chúng ta hoàn toàn không biết. Nhưng sự uy h·iếp của Cao Ly lúc này với Thiên Ân quá lớn.

- Cháu nghĩ chúng ta phải lập tức phái người đi tiếp viện cho Thiên Ân, ít nhất phải tăng cường quân lính tại vùng đất của Mông Cổ. Nếu như Cao Ly thật sự phản bội, thì cho Mông Cổ tiến công Cao Ly, mở ra vòng vây cho Thiên Ân rút lui.

Các vị tộc lão nghe Trần Thiên Khải nói vậy thì cũng gật đầu đồng ý. Qua một lúc Trần Quốc Quân lúc này lên tiếng nói rằng.



- Chúng ta lúc này hạ lệnh cho quân lính tiếp viện Thiên Ân, thì mệnh lệnh đến các tướng lĩnh phải mất mười mấy ngày đi đường. Sau đó lại bắt đầu triệu tập q·uân đ·ội, cũng như vật tư c·hiến t·ranh, khéo khi lại mất cả chục ngày trời. Đã vậy quãng đường hành quân đến vùng đất của Mông Cổ và Tây Hạ chuẩn bị giáp chiến với người Cao Ly lại mất cả tháng trời.

- Trong thời gian này, nếu như thám tử của Cao Ly điều tra ra việc này. Bọn chúng sẽ báo cáo trở về cho jumông. Mà jumông lúc này vốn đã bị Thiên Ân chèn ép một lần, sự sợ hãi đã loan tỏa cho người hắn.

- Nếu như hắn biết chúng ta lại bắt đầu điều động q·uân đ·ội đến chiến trường. Jumông lúc này sợ rằng không muốn phản cũng sẽ phản, bất kể chúng ta giải thích làm sao.

Nghe Trần Quốc Quân nói vậy, Trần Thiên Khải và những người có mặt trong phòng đều cảm thấy ông ta nói rất có lý. Dù sao sợ hãi sẽ khiến người ta mắc sai lầm, mà jumông cũng là con người. Đứng trước sức ép của Trần Thiên Ân và việc Đại Việt lại đang chuẩn bị q·uân đ·ội tiến đến Cao Ly. Thì chỉ có kẻ đần mới không hiểu ý vị của việc này như thế nào.

Nghĩ đến những điều này, trong lòng mọi người ở đây lại bắt đầu rơi vào trầm tư. Bởi vì họ hiểu rằng chắc chắn phải điều động q·uân đ·ội giúp đỡ Trần Thiên Ân, sẵn sàng mở một con đường máu cho hắn rút lui. Nhưng hành động quá lộ liễu sẽ khiến cho người Cao Ly nghi kỵ, càng tăng cường tốc độ phản loạn của chúng.

Ngẫm nghĩ một lúc Trần Thiên Khải lúc này sắc mặt trầm tư sau đó lên tiếng nói rằng.

- Cháu cho rằng lúc này chúng ta nên làm ba việc. Đầu tiên là tuyệt đối không được tiết lộ quá nhiều tin tức về trận chiến này trong lòng Đại Việt. Bởi vì việc này có thể khiến cho tình hình của nước ta trở nên bất ổn.

- Dù sao danh vọng của Thiên Ân lúc này trong q·uân đ·ội của Đại Việt là rất lớn. Hệ thống tướng lĩnh tử chung với nó cực kỳ nhiều. Nếu như họ biết nó gặp nguy hiểm, sẽ có rất nhiều tướng lĩnh điên cuồng dẫn quân đến chiến trường cứu giúp. Lúc này sẽ khiến cho đất nước của chúng ta xảy ra một chút hỗn loạn nhỏ.

- Thứ hai chúng ta lúc này cũng không thể ồ ạt điều động q·uân đ·ội, đến chiến trường giúp Thiên Ân đứng vững hậu phương. Mà chỉ có thể cử một tướng lĩnh đi đến vùng đất của Mông Cổ và Tây Hạ. Để bí mật liên hệ với hai tiểu Quốc này, từ trong bóng tối tập trung q·uân đ·ội. Sẵn sàng mở cuộc tiến công và Cao Ly giúp Thiên Ân bảo vệ hậu phương.

- Thứ ba là phải hỏa tốc gửi tin tức cho Thiên Ân, nói cho nó về tình hình hậu cần phía sau. Đặc biệt là thái độ của Cao Ly, để nó 10 phần cảnh giác. Nếu không trong lúc nó chiến đấu điên cuồng với người Bách Tề, phía sau Cao Ly lại bất ngờ cử quân t·ấn c·ông. Vậy thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng.