Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Kỳ Phương Nam Dũng Khởi Phần 3

Chương 55: Kẻ cổ hủ, kẻ thông minh 2




Chương 55: Kẻ cổ hủ, kẻ thông minh 2

- Nói một cách khác nếu như Chu Hậu Chiếu giữ vững bản tâm của mình. Là muốn đặt chân lên ngai vàng của đại Minh. Làm kẻ cầm quyền của đất nước này.

- Vậy thì vào thời điểm này, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ tiết lộ thông tin và các ý định của Đại Minh cho Đại Việt. Thậm chí nhân cơ hội này hắn mới là kẻ muốn g·iết c·hết Trần Thiên Ân nhất. Bởi vì trong ba huynh đệ họ Trần lúc này, Trần Thiên Ân là kẻ được đánh giá đáng sợ nhất.

Nghe Chu Nguyên Chương nói vậy Từ Đạt lúc này nhìn về phía hắn ta ánh mắt đã thay đổi một chút. Trong lòng Từ Đạt có nhiều suy nghĩ, liệu có phải Chu Nguyên Chương đang cảm thấy Chu Hậu Chiếu mới là kẻ thích hợp, trở thành chữ quân tương lai của Đại Minh hay không.

Có điều mỗi lần nghĩ đến việc một hoàng đế không chọn con trai của mình, lại chọn một vị dòng chính trong hoàng tộc đăng ngôi vị hoàng đế. Thật sự khiến Từ Đạt cũng không tin tưởng ý nghĩ này lắm.

Có điều Chu Nguyên Chương đã nói đến đây, Từ Đạt cũng không thể hiện thái độ và rõ ràng hắn chỉ mượn lời cùng Chu Nguyên Chương nói về thế sự lúc này mà thôi.

- Ý của bệ hạ là thông qua hoạt động mua chuộc người Cao Ly lần này, để dò xét xem Chu Hậu Chiếu có ý nghĩ như thế nào trong lòng đúng không.

Chu Nguyên Chương nghe vậy thì chỉ mỉm cười nhưng không trả lời. Trong lòng ông ta đánh giá các vị hoàng tử vương thất tham gia cuộc c·hiến t·ranh đoạt ngôi vị thái tử lần này, Chu Hậu Chiếu là kẻ có tài năng nhất.

Nhưng với điều kiện kẻ này phải thật sự muốn làm hoàng đế của Đại Minh và không được có thái độ nhờ cậy Đại Việt quá mức. Thậm chí khi cần thiết phải khiến cho Đại Việt b·ị t·hương nặng nề, thì hắn mới hoàn toàn thích hợp trở thành chữ quân của Đại Minh.

Dù sao nếu hắn trong lòng có một chút e dè với Đại Việt. Thậm chí trong lúc thế cục tại vùng đất phía bắc lúc này hoàn toàn rơi vào bất ổn, và Đại Minh là kẻ khống chế sau cùng. Hắn ta vẫn là chấp nhận cùng Đại Việt đàm phán, vậy thì kẻ này không xứng làm hoàng đế của Đại Minh. Sau khi việc này kết thúc, tất nhiên Chu Nguyên Chương cũng sẽ để kẻ này từ trong bóng tối biến mất khỏi thế giới này.

Có điều đây là việc của nội bộ của hoàng thất, cho nên cho dù Từ Đạt là một kẻ trung thành với mình. Chu Nguyên Chương cũng chỉ lắc đầu không nói quá rõ về việc này. Hắn nhìn Từ Đạt một chút sau đó lên tiếng nói rằng.

- Ngươi bí mật đi đến nơi đóng quân của 20 vạn quân tại biên giới với Cao Ly, từ trong bóng tối giá·m s·át Chu Hậu Chiếu. Nhưng chỉ giá·m s·át mà thôi, lần này ta muốn để hắn tự mình chọn lựa, mà không cần chúng ta động tay chân. Dù sao muốn g·iết Trần Thiên Ân cũng không dễ như vậy.

Từ Đạt nghe vậy thì gật đầu, thân là một tướng lĩnh nhiều kinh nghiệm nhất của Đại Minh. Lúc này hắn hiểu rằng Chu Nguyên Chương lo lắng lúc này hoàn toàn có khả năng xảy ra.

Phải biết rằng Trần Thiên Ân là một vị Vương của Đại Việt. Lực lượng chiến sĩ tử chung sẵn sàng c·hết để bảo vệ hắn nhiều vô số kể. Chính vì vậy cho dù Cao Ly phản bội, vây nhốt Trần Thiên Ân tại vùng đất của Bách Tề. Nhưng bất kể là Bách Tề, Tân La hay Cao Ly đều không một quốc gia nào dám ngang nhiên g·iết c·hết Trần Thiên Ân.

Bởi vì bọn chúng bắt Trần Thiên Ân, tiêu diệt quân của hắn thì được. Nhưng g·iết Trần Thiên Ân thì Đại Việt sẽ không tiếc đại giới, mà phát động quốc chiến để trả thù.

Với một loạt các bộ tộc tại Thảo Nguyên đã đầu hàng hoặc thuần phục Đại Việt. Binh lực của Đại Việt thậm chí không cần xuất gia, chỉ huy động liên quân của các tiểu quốc phụ thuộc này, số quân cũng có thể lên đến 200 vạn. Thì đừng nói một Cao Ly, cho dù liên minh của Cao Ly, Bách Tề, Tân La thành lập thì đơn giản cũng chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi.

Với một cuộc chiến điên cuồng như thế này, Đại Minh vì bảo toàn lợi ích của mình, tuyệt đối chỉ có thể từ trong bóng tối ủng hộ mà không dám lộ diện. Vậy nên nếu như nói ai có thể g·iết Trần Thiên Ân lúc này, tất nhiên là kẻ được phái đi lần này Chu Hậu Chiếu. Còn nếu hắn làm không được thì đám tiểu quốc kia làm sao dám cơ chứ.

Nghĩ đến đây Từ Đạt cũng không nói nhiều, hắn chắp tay với Chu Nguyên Chương sau đó rời đi. Thấy vậy Chu Nguyên Chương lại ngồi đó thở dài.

Hắn lúc này tuổi tuy không lớn, nhưng cũng đã ngoài 40, ở độ tuổi này với đàn ông mà nói thì sức khỏe vẫn còn khá tốt. Nhưng Chu Nguyên Chương hiểu rằng tuổi tác và sức khỏe con người ai mà biết được, một ngày hắn lúc nào sẽ già yếu.

Nhưng việc chọn lựa thái tử cho Đại Minh hắn lại không vội vàng một chút nào. Bởi vì Chu Nguyên Chương hiểu rằng, thế cục Cửu Châu lúc này cực kỳ hỗn loạn. Tất cả các quốc gia đều đang hướng đến mục tiêu thống nhất toàn bộ Cửu Châu.

Với một thế cục biến động như thế này, quốc quân tương lai của Đại Minh phải là một kẻ có tầm nhìn chiến lược, ánh mắt độc đáo trong việc chọn lựa đồng minh và kẻ thù.

Quan trọng nhất kẻ đó phải có sự sát phạt và sự quyết đoán. Bằng không hắn ta không thể nào có thể phát triển Đại Minh, thậm chí mở rộng cương thổ cho Đại Minh, trong thế cuộc mà các nước đang hướng đến mục tiêu phát động c·hiến t·ranh liên tục như lúc này.

Nghĩ đến những điều này, Chu Nguyên Chương chỉ biết thở dài, hai tay chắp sau lưng, nhìn ra phía đại điện, bầu trời lúc này trong xanh biết bao. Nhưng trong mắt Chu Nguyên Chương, hắn chỉ thấy một cơn giông tố đang ầm ầm vây khốn bầu trời, khiến cho hắn cũng bị kìm ép không thở nổi.

Trong lúc Đại Minh đang có ý xấu Trần Thiên Ân lại lao vào một cuộc chiến tràn đầy rủi ro. Thì tại vùng đất của Đại Việt lúc này, không khí lại không có căng thẳng như vậy.

Lúc này thời gian đã vào giữa tháng 11 năm Thiên Quân thứ sáu. Thời tiết mùa đông có thể nói tại Đại Việt là không lạnh lắm. Nhưng nó xua tan đi cái nóng oi bức của mùa hè, khiến cho người dân Đại Việt cũng vô cùng thoải mái dễ chịu làm việc.

Tại trong hoàng cung, Trần Thiên Khải lúc này đang xử lý chính vụ, phía dưới một đám đại thần đang báo cáo tình hình công việc của Đại Việt, cũng như một số tin tức từ phía Trần Thiên Ân gửi về.

- Bẩm bệ hạ ngày mùng 10 tháng 10, An Vương đã xuất lĩnh 30 vạn liên quân, chia làm ba hướng tiến công vào nước Bách Tề.

- Đến thời điểm hiện tại, tin tức chúng ta nhận được cũng không nhiều, chỉ nói rằng nước Bách Tề chơi chiến thuật vườn không nhà trống. Khiến cho quãng đường từ Cao Ly đến kinh đô của chúng là thành Hùng Tân, một bóng người không có, một hạt gạo cũng không.

Trần Thiên Khải nghe Nguyễn Ánh nói vậy, hắn lúc này rơi vào trầm tư. Cuộc chiến tại nước Bách Tề mà nói đối với Đại Việt hiện nay chỉ là một cuộc xung đột nhỏ. Dù sao Trần Thiên Ân cũng chỉ xuất lĩnh ba vạn quân Đại Việt rời đi mà thôi. Số quân còn lại đều là liên quân của các tiểu quốc, cho nên đối với Đại Việt mà nói t·hương v·ong của trận chiến này hoàn toàn không đáng là gì.

Nhưng ý nghĩa của cuộc chiến này mới là thứ khiến Trần Thiên Khải quan tâm. Dù sao họ Lạc vẫn là hoàng tộc của Đại Việt, mà trên danh nghĩa họ Lạc lúc này vẫn đang sống tại hoàng lăng, trông coi lăng mộ của các hoàng đế Đại Việt.