Chiến Kỳ Phương Nam Dũng Khởi Phần 3

Chương 54: Kẻ cổ hủ, kẻ thông minh




Chương 54: Kẻ cổ hủ, kẻ thông minh

Sau khi nghe Chu Hậu Chiếu giải thích hết mọi vấn đề trong cuộc thương lượng với Cao Ly. Chu Nguyên Chương lúc này chỉ biết thở dài sau đó nói rằng.

- Từ lời nói của ngươi, cũng như hành động của jumông, thì ta nghĩ rằng tên này vốn đã có ý định muốn thoát khỏi sự khống chế của Đại Việt.

- Đáng tiếc hắn ta đã quá nhu nhược, trong việc để 25 vạn liên quân của Đại Việt tiến đến thành Bình Nhưỡng đóng quân bên ngoài. Chính vì vậy cho dù hắn sắp xếp một vị thân vương, cùng với lượng lớn q·uân đ·ội chuẩn bị sẵn sàng, và có được sự ủng hộ của chúng ta. Thì dưới sự khống chế của Đại Việt, hắn vẫn bị ép không thở nổi buộc phải cúi đầu.

- Có điều hành động của Jumông lại khiến chúng ta có một cơ hội trong thời gian tới. Hiện nay jumông đã làm nên hành động phản nghịch, Trần Thiên Ân dù không muốn, cũng phải nghĩ cách thay thế jumông, bằng một kẻ dễ khống chế hơn. Đây là điều chắc chắn để Đại Việt có thể khống chế Cao Ly trong tay.

- Mà thân là Hoàng đế jumông chắc chắn hiểu ý nghĩa của việc này. Cho nên hắn ta trong thời gian Trần Thiên Ân đang đánh nhau với đám người Bách Tề tuyệt đối sẽ có động thái.

Chu Hậu Chiếu nghe vậy thì nhìn về phía Chu Nguyên Chương rơi vào trầm tư. Qua một lúc hắn lúc này ánh mắt lóe lên tia kỳ dị rồi lên tiếng nói rằng.

- Bẩm bệ hạ mấy ngày trước ta nhận được tin tức. Hoàng đế Bách Tề chơi chiến thuật vườn không nhà trống, đã gom hết thường dân, cũng như quân lính, đặc biệt là gom hết vật tư lương thực đưa đến thành Hùng Tân muốn quyết chiến với quân Đại Việt tại đây.

- Từ lúc này liên quân của Đại Việt phải mất hơn 300 dặm đường, từ vùng đất biên giới của Cao Ly mới đến được thành Hùng Tân. Trong quá trình này, nếu như Bách Tề cử ra một tốp quân tinh nhuệ, dọc đường t·ấn c·ông quấy phá quá trình tiếp viện lương thảo của Đại Việt. Thì trận chiến này Đại Việt thắng hay thua rất khó nói.

- Quan trọng nhất nếu lúc này Cao Ly lại làm phản, ngang nhiên cắt đứt hết tất cả con đường tiếp viện từ phía vùng đất Mông Cổ và Tây Hạ cho Trần Thiên Ân. Thì đây chẳng khác nào tươi sống vây c·hết Trần Thiên Ân tại nước Bách Tề.



Chu Hậu Chiếu vừa nói vậy, Chu Nguyên Chương lúc này cũng mỉm cười sau đó nói rằng.

- Trận chiến của Đại Việt với nước Bách Tề nhìn thì vô cùng đơn giản, nhưng chắc Trần Thiên Ân cũng không nghĩ rằng jumông vào lúc này lại rơi vào sự lưỡng lự và dễ dàng phản bội Đại Việt.

- Chính vì vậy Trần Thiên Ân cho dù cảm thấy jumông không đáng tin cậy. Nhưng để ổn định cục diện, hắn chỉ có thể để jumông tiếp tục làm hoàng đế của mình. Đồng thời dẫn quân tiến công nước Bách Tề để giải cứu họ Lạc.

- Nhưng cũng chính vì sự gấp gáp và suy nghĩ chưa chỉnh chu này, Trần Thiên Ân lúc này lại đặt mình vào nguy hiểm. Vậy nên chúng ta chỉ cần sử dụng âm mưu một cách hợp lý, trận chiến này thậm chí có thể khiến cho liên quân Đại Việt toàn quân bị diệt. Thậm chí Trần Thiên Ân cũng có thể chôn thân tại Bách Tề.

Chu Hậu Chiếu nghe vậy thì cũng gật đầu, suy nghĩ một lúc hắn lên tiếng nói rằng.

- Bẩm bệ hạ vừa rồi vi thần đã thất bại trong kế hoạch thuyết phục người Cao Ly. Nhưng ta nghĩ rằng lần này chưa chắc đã thất bại, cho nên vi thần muốn lại một lần nữa đi đến Cao Ly, để thuyết phục jumông. Mong bệ hạ ân chuẩn.

Chu Nguyên Chương nghe Chu Hậu Chiếu nói vậy thì nhìn về phía tên thanh niên trước mặt này một chút, sau đó gật đầu rồi lên tiếng nói rằng:

- Lần này nhiệm vụ khá quan trọng, ngươi phải cẩn thận làm việc. Đồng thời bởi vì rất có thể sẽ đụng độ với quân Đại Việt trong kế hoạch này, cho nên ta giao 20 vạn quân tại phía ngoài biển Cao Ly cho ngươi sử dụng.

- Đa tạ bệ hạ, vi thần tuyệt đối sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

- Được rồi đi đi. Hiện giờ cũng đã là giữa tháng 10. Trận chiến nước Bách Tề này Trần Thiên Ân đánh bao nhiêu ngày tháng không rõ. Cho nên ngươi phải nhanh chân lên, trong lúc Trần Thiên Ân còn đang tại Bách Tề giao chiến, phải thuyết phục bằng được jumông nghiêng về phía chúng ta.



- Tuân lệnh.

Chu Hậu Chiếu nói xong thì quay người rời đi, hắn lại dẫn theo hộ vệ bắt đầu lên đường đến Cao Ly một lần nữa, nhưng lần này hắn nắm chắc phần thắng hơn.

Mà Chu Hậu Chiếu vừa ra khỏi đại điện, lúc này Từ Đạt lại từ phía ngoài đi vào. Nhìn về phía Chu Nguyên Chương hắn lên tiếng nói rằng.

- Bệ hạ tại sao lại giao một nhiệm vụ quan trọng như vậy cho Chu Hậu Chiếu. Lẽ nào người không sợ hắn phản bội lại đất nước hay sao. Dù sao hắn và Trần Thiên Ân cũng đang có thỏa thuận ngầm với nhau.

Chu Nguyên Chương nghe vậy thì nở nụ cười vô cùng lạnh lùng, sau đó lên tiếng nói rằng.

- Từ Đạt ngươi không hiểu bản chất của đám con cháu hoàng tộc rồi.

- Mong bệ hạ chỉ điểm.

Chu Nguyên Chương nghe vậy thì nhìn về phía Từ Đạt một chút, sau đó lên tiếng nói rằng.



- Ngươi cảm thấy Chu Hậu Chiếu là người không có dã tâm hay sao.

Từ Đật nghe vậy thì rơi vào trầm tư, qua một lúc hắn lên tiếng nói rằng.

- Chu Hậu Chiếu theo như vi thần đánh giá là một kẻ có tính cách trầm ổn và lạnh lùng. Ngươi nắm giữ tính cách này tuyệt đối tràn đầy dã tâm trong lòng.

Chu Nguyên Chương nghe vậy thì gật đầu sau đó nói rằng.

- Trong thế hệ hoàng tộc trẻ tuổi của Đại Minh ta lúc này, Chu Hậu Chiếu tài năng thậm chí còn vượt qua mấy người con trai của ta lúc này.

- Đã thế hắn ta có một đặc điểm mà ta đánh giá là mấy người con trai ta, phóng ngựa đuổi cũng không kịp, đó chính là biết nhìn thời thế. Và dùng hai chữ lợi ích để phân biệt đâu là kẻ thù đâu là bằng hữu.

- Việc hắn cùng với Đại Việt hợp tác trong cuộc c·hiến t·ranh giành thái tử, ta đã nhìn thấy từ lâu, nhưng chỉ theo dõi mà không làm gì. Ngươi biết lý do là tại sao hay không.

Từ Đạt nghe vậy thì không biết nên trả lời thế nào. Hắn lúc này chỉ lắc đầu, thấy vậy Chu Nguyên Chương lại lên tiếng.

- Thân là một hoàng đế, ta đi đến ngày hôm nay không phải chỉ là tự lực cánh sinh, mà còn có nhiều vô số các mối quan hệ và âm mưu chống lại các thế lực, cũng như liên kết các thế lực tìm sự giúp đỡ.

- Vậy nên Chu Hậu Chiếu có thể nhờ sự giúp đỡ của Đại Việt, mặc dù khiến ta không ưng ý. Bởi vì hắn trái lệnh ta, sử dụng ngoại lực để giúp đỡ mình trong việc tranh giành chức vị thái tử. Nhưng nếu như bỏ suy nghĩ này, vậy thì hành động của hắn hoàn toàn hợp lệ với một vị quân chủ.

- Dù sao hoàng đế lúc nào cũng phải giữ một thái độ tỉnh táo, dùng hai chữ lợi ích để phân tích thế cuộc tình hình, tìm ra đâu là bằng hữu đâu là kẻ thù của mình.

- Vậy nên Chu Hậu Chiếu trong mắt ta là một kẻ thông minh. Con mấy người con trai của ta lúc này, chúng lại dựa vào hai chữ trung thành với đất nước, để chống lại các sự cám dỗ của các ngoại địch.

- Dùng hai chữ tự tin và ngạo mạn để nghĩ rằng mình vượt xa anh tài của Cửu Châu. Chúng nghĩ rằng mỗi quyết định của chúng đưa ra đều vô cùng chính xác, và khinh thường tất cả các thế lực đang chống lại chúng lúc này.