Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Kỳ Phương Nam Dũng Khởi Phần 3

Chương 5: Bình yên phát triển 2




Chương 5: Bình yên phát triển 2

Chương 5 bình yên phát triển 2

- Phương hướng của Trần Thiên Ân lúc này các ngươi cũng đã thấy rồi. Hắn muốn đưa các thế gia gốc Đại Việt đi đến các vùng đất ngoại tộc đang sinh sống. Để chúng ta phát triển căn cơ tại đây.

- Một phần tăng thêm địa vị của người Đại Việt. Một phần chính là phân dã quyền lực của những thế lực ngoại tộc . Không cho chúng ăn sâu vào trong những vùng đất mà chúng đã từng sinh sống. Tạo uy h·iếp cho Đại Việt sau này.

- Nhưng việc này đồng thời cũng không ngừng làm suy yếu đi lực lượng của chúng ta . Dù sao tiến vào một vùng đất mới, thì chúng ta lại phải đầu nhập thêm tư nguyên . Đồng thời có nhiều rắc rối cũng xảy ra, liên quan đến việc t·ranh c·hấp quyền lực tại đây.

- Quan trọng nhất chúng ta lại có thêm các kẻ thù mới. Đối với một thế gia lâu đời như chúng ta mà nói, thì đây thật sự tồn tại rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn trong đó.

Ngô Quyền vừa nói vậy lúc này Lê Lợi hừ lạnh nói rằng:

- Ngươi nghĩ rằng họ Trần không làm như vậy. Thì chúng sẽ yên tâm để cho chúng ta tồn tại trong lãnh thổ Đại Việt hay sao.

- Ta có thể sử dụng kinh nghiệm sống mấy chục năm của mình . Để khẳng định rằng họ Trần không phải không có ý định muốn tiêu diệt chúng ta. Mà là bọn chúng thật sự lúc này quá thiếu nhân tài. Để cai trị một lượng lớn cương thổ của Đại Việt mở rộng một cách quá nhanh .



- Cho nên chúng ta bị họ Trần xem như quân tốt. Không ngừng giúp bọn chúng đánh vững chắc cơ sở tại các địa phương chúng mới đánh chiếm.

- Đây chính là giá trị tồn tại của chúng ta, lúc này trong mắt họ Trần. Nếu như ngay cả giá trị này chúng ta cũng không biết nắm trong tay . Vậy thì lúc đó đồ đao họ trần sẽ vung xuống tất cả chúng ta đều phải c·hết.

- Còn nguyên nhân tại sao chúng ta đều phải c·hết . Thì đơn giản chính là như đã nói, họ Trần muốn nắm giữ Đại Việt trong tay. Thì chúng cần phải nắm vững căn cơ của Đại Việt. Đó chính là vùng đất cố thổ của Đại Việt, nơi mà người Điền Việt sinh sống.

- Nhưng trong vùng đất này lực lượng của các thế tộc chúng ta, thật sự có sức ảnh hưởng rất lớn. Chính vì thế chúng ta trở thành u nhọt trong mắt họ Trần.

- Thật ra nhiều lúc khi nghĩ đến những sự kiện này. Ta đã có một ý nghĩ đinh ninh rằng nếu như không có sự tham gia, góp ý của Trần Thiên Ân. Thì chắc chắn mấy lão già của họ Trần, sẽ không cho chúng ta sống sót .

- Dù sao trong mắt bọn chúng. Việc chúng ta yếu thế, hay là thần phục không quan trọng . Quan trọng là họ Trần khống chế Đại Việt trong tay.

Nghe Lê Lợi nói vậy, những người có mặt tại đây đều gật đầu tán thành. Trong lòng họ đều hiểu việc xây dựng và củng cố quyền lực của hoàng thất, trong quốc gia cực kỳ quan trọng.

Nhưng trong lúc Đại Việt phát triển quá nhanh. Mục tiêu của ba huynh đệ họ Trần quá rõ ràng chính là muốn thống nhất Cửu Châu. Đặc biệt lúc này cho dù là hoàng đế Trần Thiên Khải . Hắn cũng còn quá trẻ. Đám người Trần Thiên Ân cũng tương tự.



Việc bọn chúng có thời gian dài sau này, để chinh chiến Cửu Châu. Lại cộng với việc lãnh thổ Đại Việt liên tục mở rộng. Khiến cho tiềm lực kinh tế, quân sự của Đại Việt cũng không ngừng nâng lên. Thực sự là một điều kiện thích hợp để thống nhất Cửu Châu.

Nhưng có lượng lớn cương thổ trong tay, lại càng có nhiều vấn đề xảy ra. Hệ thống quan viên, mâu thuẫn sắc tộc, các thế lực phụ thuộc sẽ không ngừng làm hỗn loạn tình hình kinh tế . Vậy nên họ Trần buộc phải ứng đối, để ổn định tình hình này một cách nhanh chóng. Không để cho nó dây dưa quá lâu.

Đối với tầng lớp thường dân thì họ Trần sử dụng cách chính sách mềm dẻo, lôi kéo, dụ dỗ lấy lòng tin của đám dân ngu ngốc. Nhanh chóng ổn định lại từng vùng đất bị họ đánh chiếm.

Nhưng tầng lớp chính trị, lại không đơn giản như vậy. Tất cả bọn họ đều sử dụng lợi ích và các mối quan hệ của mình. Khiến cho Trần Thiên Ân muốn thẳng tay tiêu diệt cũng không đơn giản như vậy. Vì dễ dàng tạo ra sự biến động trong lòng đất nước.

Chính vì thế họ Trần sử dụng các thế tộc của Đại Việt . Lực lượng này vừa mạnh mẽ, lại vừa đủ thông minh và khôn ngoan. Quan trọng nhất các thế tộc đoàn kết chống lại sự chèn ép của ngoại tộc, xâm lấn vào trong quyền lực của Đại Việt. Khiến cho một cuộc chiến mới được nổ ra trong chính trị. Nhưng lại có sự dẫn dắt và điều hòa của hoàng tộc họ Trần. Làm ổn định tình hình Đại Việt trong thời gian ngắn.

Nghĩ đến những điều này, thân là những người đứng đầu các gia tộc . Họ cũng chỉ biết thở dài dù sao họ Trần nắm giữ đại thế trong tay. Ngày trước nếu như từ lúc Trần Thiên Ân thể hiện ra tài năng. Các phe phái tiến hành ủng hộ hoàng tộc họ Lạc tiêu diệt họ Trần . Thì giờ này bọn họ có thể yên ổn không sợ hãi họ Trần nữa. Nhưng lúc này đã khác.

Họ Lạc đã diệt họ Trần lên ngôi . Các phe phái lúc này ngoài đi theo họ Trần tiếp tục chinh chiến thống nhất Cửu Châu . Giành lấy lợi ích lớn hơn thì không có đường rút lui.

Nhưng cuộc chiến này, họ cũng không chỉ đi theo họ Trần đơn giản như vậy. Mà còn cố gắng hạn chế bớt sự ảnh hưởng của mình. Khiến cho họ Trần nhìn thấy và hài lòng trước cách làm của họ. Thì họ mới có thể ổn định sau khi họ Trần thống nhất Cửu Châu. Nghĩ đến đây Đinh Bộ Lĩnh lên tiếng nói rằng:



- Hiện nay thế cục Đại Việt đã sáng tỏ . Ta đoán trong thời gian ngắn c·hiến t·ranh sẽ không bùng nổ . Mà sẽ là hoạt động kinh tế buôn bán được đẩy mạnh . Chỉ khi nào mấy quốc gia kia nhìn thấy nguy cơ thì lúc đó tình hình mới diễn biến trở nên xấu đi mà thôi.

- Vậy nên trong thời gian này, ta đề nghị tất cả các gia tộc hãy tiếp tục theo hướng phát triển mà họ Trần vạch ra. Cố gắng ổn định tình hình của từng gia tộc. Đồng thời đẩy mạnh việc phát triển tại các khu vực ngoại tộc. Ổn định tình hình chính trị tại đó. Để cho họ Trần cảm thấy chúng ta có giá trị.

Nghe Đinh Bộ Lĩnh nói vậy, những người có mặt tại đây đều gật đầu đồng ý. Vậy là cuộc gặp mặt của họ kết thúc.

Mấy tháng sau đó Đại Việt bắt đầu tiến hành một cuộc phát triển kinh tế bùng nổ. Các hoạt động khai hoang, sản xuất, thương nghiệp được đẩy mạnh . Để phục hồi kinh tế sau c·hiến t·ranh, cũng như chuẩn bị cho kế hoạch phong tỏa kinh tế trong thời gian tới.

Thời gian cứ vậy trôi đi đến đầu tháng tư năm Thiên Quân thứ sáu. Tại thành Ngọc Hà, trong phủ thành chủ. Trần Thiên Bình và các thuộc hạ của hắn đang bàn bạc tình hình biên giới với Đại Đường trong thời gian này.

Ở trong phòng đám người Trần Thiên Bình vây quanh một chiếc sa bàn lớn. Nơi đang cắm chi tiết các loại cọc tiêu, thể hiện rõ vùng lãnh thổ của từng quốc gia.

Nhìn về phía sa bàn một chút, lúc này Lý Thường Kiệt lên tiếng nói rằng.

- Bẩm vương gia sau thất bại trước quân Đường. Hiện nay chúng ta vùng lãnh thổ nối liền Thảo Nguyên và nội địa Đại Việt đã bị cắt đứt. Hiện nay lấy thành Ngọc Hà của chúng ta làm một thành trì biên giới, giáp ranh với quân Đại Đường.

- Nhưng đây không phải là vấn đề. Vấn đề là trong thời gian qua, quân Đại Đường liên tục rà soát các hoạt động vận chuyển vật tư tiếp tế cho Thảo Nguyên. Các thương đội chúng ta đi qua vùng lãnh thổ của Đại Đường đều b·ị đ·ánh thuế.

- Tình hình này nếu như tiếp tục xuất hiện . Chúng ta không chỉ bị tổn thất kinh tế, mà các hoạt động liên quan đến quân sự, vật tư dự trữ tại khu vực Thảo Nguyên . Đều sẽ bị Đại Đường biết được.